���� JFIF �� � ( %"1"%)+...383,7(-.-
![]() Server : Apache/2.4.6 (CentOS) OpenSSL/1.0.2k-fips PHP/7.4.20 System : Linux st2.domain.com 3.10.0-1127.10.1.el7.x86_64 #1 SMP Wed Jun 3 14:28:03 UTC 2020 x86_64 User : apache ( 48) PHP Version : 7.4.20 Disable Function : NONE Directory : /var/www/html/vidoe.top/upload/subtitle/03-2019/ |
WEBVTT - https://subtitletools.com 00:03:09.800 --> 00:03:11.800 Translated by Raven 00:03:11.800 --> 00:03:14.270 Của mày nè. 00:03:18.140 --> 00:03:19.180 Suỵt. 00:03:21.080 --> 00:03:23.350 Em sợ không? 00:03:23.350 --> 00:03:24.380 Không ạ. 00:03:26.480 --> 00:03:27.820 Có ạ. 00:03:27.820 --> 00:03:30.650 Ồ, anh cũng vậy. 00:03:30.660 --> 00:03:32.460 Anh đi được không? 00:03:32.460 --> 00:03:35.690 Anh sẽ cố gắng nếu có nơi để đi. 00:03:35.690 --> 00:03:39.100 Trường Farnsworth ở phía bên kia rừng. 00:03:39.100 --> 00:03:41.970 Trường dòng Farnsworth của cô Martha cho thiếu nữ trẻ. 00:03:41.970 --> 00:03:43.470 Chỗ đó có đàn ông không? 00:03:43.470 --> 00:03:47.470 Chỉ có 4 học sinh khác, một giáo viên và cô Farnsworth. 00:03:47.470 --> 00:03:48.970 Nô lệ bỏ đi hết rồi. 00:03:48.970 --> 00:03:50.970 Em không có chắc là anh sẽ được chào đón với tư cách là binh sĩ cộng hoà 00:03:50.980 --> 00:03:53.610 nhưng... đỡ hơn là nằm đây. 00:03:53.610 --> 00:03:55.410 Nói đúng lắm. 00:03:57.180 --> 00:03:59.680 Anh chấp nhận lời mời của em. Giúp anh một tay được không. 00:04:07.390 --> 00:04:09.890 Cho anh một phút được không? Để lấy hơi. 00:04:09.900 --> 00:04:11.530 Vâng thưa ngài. 00:04:11.530 --> 00:04:13.600 Lại đây nào. 00:04:20.140 --> 00:04:22.970 Anh nặng hơn anh trai của em. 00:04:22.980 --> 00:04:24.580 Anh ấy giờ ở đâu? 00:04:24.580 --> 00:04:26.710 Anh ấy bị giết ở Tennessee. 00:04:26.710 --> 00:04:28.310 Không phải do anh đâu. 00:04:28.310 --> 00:04:30.580 Anh chưa từng đến Tennessee. 00:04:32.220 --> 00:04:33.550 Em tên là gì? 00:04:33.550 --> 00:04:35.020 Amelia Dabney. 00:04:35.020 --> 00:04:38.960 Tên anh là McBurney. Hạ sĩ John McBurney. 00:04:40.390 --> 00:04:42.630 Hân hạnh được làm quen với anh, hạ sĩ 00:04:47.730 --> 00:04:49.400 Đi đâu đây nhỉ? 00:04:49.400 --> 00:04:52.240 Đến trường dòng của cô Farnsworth cho thiếu nữ trẻ. 00:04:52.240 --> 00:04:54.500 Với 5 học sinh. 00:04:54.510 --> 00:04:56.510 Mấy cô gái khác về nhà rồi, 00:04:56.510 --> 00:04:59.380 nhưng cô Martha vẫn mở trường. 00:04:59.380 --> 00:05:02.310 Chủ yếu là vì tụi em không còn nơi nào để đi hết. 00:05:08.590 --> 00:05:11.420 Quê em ở Georgia, nhưng mẹ em nghĩ 00:05:11.420 --> 00:05:14.760 sẽ tốt hơn nếu em ở lại Virginia một thời gian. 00:05:14.760 --> 00:05:16.730 Đại tưởng Sherman 00:05:16.730 --> 00:05:18.430 đang ở gần Atlanta. 00:05:22.770 --> 00:05:25.370 Anh chạy trốn à? 00:05:25.370 --> 00:05:29.170 Anh thuộc binh đoàn 66, ở phía ngoài New York. 00:05:30.980 --> 00:05:33.580 Bọn anh bị tấn công... 00:05:33.580 --> 00:05:35.350 Anh ngã xuống, và... 00:05:36.110 --> 00:05:37.780 Mọi thứ bắt đầu bùng cháy. 00:05:37.780 --> 00:05:40.920 Anh có muốn quay về không? Em có thể chỉ đường. 00:05:40.920 --> 00:05:43.650 Không, không phải bây giờ. 00:05:43.660 --> 00:05:46.360 Để sau đi. Khi chân anh cầm máu. 00:05:51.460 --> 00:05:54.100 Và bây giờ ta sẽ học động từ "to be". 00:06:28.170 --> 00:06:29.630 Trò Emily. 00:06:47.020 --> 00:06:49.320 Cô Martha! 00:06:49.320 --> 00:06:51.190 Marie. Đi với cô. 00:06:51.190 --> 00:06:52.660 Giúp với! 00:06:52.660 --> 00:06:56.530 Cô Martha! Đừng! Cô Martha! 00:06:56.530 --> 00:06:57.660 Amy! 00:06:57.660 --> 00:06:58.860 Giúp với! 00:07:00.330 --> 00:07:03.300 Có chuyện gì vậy? Em có ổn không? 00:07:06.040 --> 00:07:07.300 Làm sao mà anh ta đến được đây. 00:07:07.310 --> 00:07:09.310 Anh ấy ở trong rừng một mình. 00:07:09.310 --> 00:07:10.710 Em không thể bỏ mặc anh ấy chết trong rừng. 00:07:10.710 --> 00:07:13.040 Em biết em không được đi xa vậy mà? 00:07:13.050 --> 00:07:14.210 Anh ta chết rồi chăng? 00:07:14.210 --> 00:07:15.710 Ờ... 00:07:17.750 --> 00:07:20.920 Không. Chưa đâu. 00:07:20.920 --> 00:07:22.350 Nhanh lên nào. 00:07:22.350 --> 00:07:24.550 Đỡ anh ta vào hiên nhà đi. 00:07:27.230 --> 00:07:29.230 Nâng anh ta lên nào. Edwina, đỡ lấy vai. 00:07:29.230 --> 00:07:33.260 - Vâng, cô Martha. - Các em, đưa anh ta vào hiên nhà. Nhanh. Nhanh lên! 00:07:34.230 --> 00:07:36.700 Tất cả chúng ta đều phải giúp. Khiêng chân anh ta. 00:07:36.700 --> 00:07:39.240 Một, hai, ba! 00:07:39.240 --> 00:07:40.600 Anh ta có thể là người xấu, cô Martha. 00:07:40.610 --> 00:07:41.570 Đỡ anh ta lên nào. 00:07:41.570 --> 00:07:45.080 Trung đoàn 66 ở New York. 00:07:45.080 --> 00:07:47.310 Biết ơn vì được làm tù binh của các cô. 00:07:51.920 --> 00:07:53.750 Anh ta là lính miền Bắc! 00:07:53.750 --> 00:07:56.050 Cô biết đấy, họ hãm hiếp bất kỳ người phụ nữ miền Nam nào họ gặp phải. 00:07:56.050 --> 00:07:57.920 Em thôi nói nhảm nhí được không Jane? 00:07:57.920 --> 00:07:59.390 Đúng vậy mà. 00:07:59.390 --> 00:08:01.390 Để anh ta nằm đấy. 00:08:01.390 --> 00:08:04.860 Nhìn mặt đâu có đoán được là lính Cộng hoà đúng không. 00:08:04.860 --> 00:08:09.370 Amy, cô cần em chạy vào trong, lấy mảnh vải xanh cột vào cổng. 00:08:09.370 --> 00:08:12.670 Màu xanh nhé, để đội tuần tra biết được ta bắt được một lính Cộng hòa còn sống. 00:08:15.770 --> 00:08:17.440 Tại sao em không la to lên? 00:08:17.440 --> 00:08:19.380 Đáng lẽ em phải thấy họ đi qua cánh đồng chứ. 00:08:19.380 --> 00:08:21.750 Em xin lỗi cô Martha. Em quên mất đến lượt em canh gác. 00:08:21.750 --> 00:08:22.950 Em không được quên. 00:08:22.950 --> 00:08:24.780 Tiếp theo sẽ là đám ăn cắp Cộng hoà mò vào vườn chúng ta. 00:08:24.780 --> 00:08:27.420 Đó là lý do ta bị mất gà. 00:08:27.420 --> 00:08:29.990 Được rồi, bây giờ... 00:08:29.990 --> 00:08:31.660 Marie, lên lầu đi. 00:08:31.660 --> 00:08:33.960 - La lớn lên nếu em thấy quân ta. - Vâng thưa cô. 00:08:33.960 --> 00:08:36.230 Ta phải rửa sạch vết thương. 00:08:36.230 --> 00:08:39.560 Đúng thế. Và khâu miệng vết thương lại. 00:08:39.570 --> 00:08:41.830 Ừ... 00:08:41.830 --> 00:08:45.640 Amy, có phải là cô đã dặn em lấy mảnh vải xanh cột vào cổng để báo hiệu cho đội tuần tra? 00:08:45.640 --> 00:08:48.310 Anh ấy mất máu quá nhiều, nếu phải đi thì anh ấy sẽ chết mất. 00:08:48.310 --> 00:08:51.740 Đó có phải điều Chúa dạy ta không? 00:08:51.740 --> 00:08:54.110 Đúng. Đúng thế. Em nói đúng. 00:08:54.110 --> 00:08:55.780 Đúng vậy. 00:08:55.780 --> 00:08:57.480 Anh ta sẽ không sống nổi đâu. 00:08:57.480 --> 00:08:59.450 Vậy chúng ta sẽ chờ cho đến khi anh ta khoẻ hơn... 00:08:59.450 --> 00:09:00.480 Trước khi anh ta bị bắt. 00:09:00.490 --> 00:09:02.850 Đỡ anh ta vào trong nhà. Nhanh lên. 00:09:02.860 --> 00:09:05.990 Em đi nấu nước sôi đi, Emily. 00:09:05.990 --> 00:09:07.920 Và ta cần vải. 00:09:07.930 --> 00:09:09.990 Bất cứ gì có thể dùng được. 00:09:10.000 --> 00:09:11.930 Alicia, Jane, hai em đi tìm vải 00:09:11.930 --> 00:09:14.330 và mang đến phòng nhạc, nghe cô nói không. 00:09:14.330 --> 00:09:16.600 - Vâng thưa cô. - Được rồi. 00:09:21.840 --> 00:09:23.170 Cô Edwina. 00:09:23.180 --> 00:09:24.940 Đóng cửa lại đi mấy cô gái. 00:09:26.340 --> 00:09:27.680 Tôi cần kéo. 00:09:27.680 --> 00:09:29.250 Vâng, cô Martha. 00:09:30.010 --> 00:09:31.250 Đây. 00:10:00.550 --> 00:10:03.450 - Tôi cần vải. Đi tìm vải đi. - Vâng cô Martha. 00:10:26.400 --> 00:10:29.540 Trong này có đủ kim loại để rèn móng cho ngựa. 00:10:29.540 --> 00:10:31.810 Tôi nghĩ tôi lấy ra hết rồi. 00:10:41.290 --> 00:10:42.890 Bây giờ tôi cần kim. 00:10:42.890 --> 00:10:45.490 Lấy kim chỉ cho tôi. 00:11:27.130 --> 00:11:28.730 Lùi lại nào. Em không thể... 00:11:28.730 --> 00:11:29.600 Thôi đi. 00:11:29.600 --> 00:11:30.900 Có nghe bọn họ nói gì không? 00:11:30.900 --> 00:11:32.370 Không. Suỵt! 00:11:48.320 --> 00:11:50.720 Edwina, lấy cho tôi ít nước. 00:11:52.960 --> 00:11:54.190 Tôi sẽ lau sạch cho anh ta. 00:11:54.190 --> 00:11:55.730 Vâng, cô Martha. 00:11:59.200 --> 00:12:01.000 Cô cũng đoán là vậy. 00:12:01.000 --> 00:12:02.130 Anh ta sắp chết à cô? 00:12:02.130 --> 00:12:03.930 Không phải hôm nay, cô không nghĩ vậy đâu. 00:12:03.940 --> 00:12:05.700 Chuyện gì sẽ xảy ra? 00:12:06.840 --> 00:12:10.010 Tất nhiên là giao nộp anh ta cho đội tuần tra. 00:12:10.010 --> 00:12:12.810 Trong lúc đó, cô không muốn em lang thang 00:12:12.810 --> 00:12:15.310 hay đùa giỡn quanh căn phòng này. Nghe rõ chứ? 00:12:15.310 --> 00:12:19.620 Nếu cô thắc mắc thì tên anh ấy là hạ sĩ John McBurney. 00:12:19.620 --> 00:12:21.020 Ồ, anh ta sẽ không ở đây đủ lâu 00:12:21.020 --> 00:12:23.850 để tên tuổi anh ta tạo ra sự khác biệt gì với chúng ta. 00:12:25.220 --> 00:12:26.690 Bây giờ có nhiều việc làm xao lãng 00:12:26.690 --> 00:12:29.330 nên hôm nay không học hành gì hết. 00:12:29.330 --> 00:12:30.890 Chúng ta có nhiều quần áo phải sửa lắm. 00:12:30.900 --> 00:12:32.360 Mm, tốt lắm. 00:12:32.360 --> 00:12:34.800 Vào phòng thêu đi. Nhanh lên các em. 00:12:39.000 --> 00:12:41.240 Chị không ở đây lâu nữa đâu, Amy. 00:12:41.240 --> 00:12:44.110 Cẩn thận nào, khâu cho thẳng hàng. 00:12:45.380 --> 00:12:48.210 Jane, chị cũng giống tụi em mà. 00:12:48.210 --> 00:12:52.180 - Chị không bỏ đi vì chả có nơi nào để đi hết. - Có chứ. 00:12:52.180 --> 00:12:55.090 Bố của chị đang làm việc với đại tướng Lee và nếu chị muốn 00:12:55.090 --> 00:12:58.390 mấy người lính sẽ hộ tống chị tới chỗ ông ấy. 00:12:58.390 --> 00:13:00.190 Nếu có người biết đấy là nơi nào. 00:13:00.190 --> 00:13:01.730 Đẹp và đều lắm. 00:13:01.730 --> 00:13:03.330 Mẹ tớ viết thư từ Charleston 00:13:03.330 --> 00:13:05.400 nói rằng mọi nơi bị bao vây đáng sợ lắm. 00:13:05.400 --> 00:13:07.830 Bà ấy nói có khi ở đây tớ được ăn ngon hơn ở nhà. 00:13:07.830 --> 00:13:09.070 Đúng vậy mà. 00:13:09.070 --> 00:13:11.230 Lẽ ra em không nên mang tên lính kia về đây. 00:13:11.240 --> 00:13:12.900 Đồng ý. 00:13:12.900 --> 00:13:14.840 Có thể anh ta là gián điệp, và rồi sẽ có một đám quân Cộng hoà 00:13:14.840 --> 00:13:16.070 tấn công vườn nhà ta ban đêm. 00:13:16.070 --> 00:13:17.410 Cô không nghĩ vậy đâu trò Jane. 00:13:17.410 --> 00:13:20.780 Cô Edwina, cô không sợ lính Cộng hoà à? 00:13:20.780 --> 00:13:22.010 Không. 00:13:22.010 --> 00:13:25.080 Và rất thất lễ khi gọi anh ấy như vậy. 00:13:25.080 --> 00:13:27.550 Anh ấy có tên mà. 00:13:27.550 --> 00:13:29.290 Hạ sĩ John McBurney. 00:13:29.290 --> 00:13:30.850 John. 00:15:14.990 --> 00:15:17.990 - Cô xem nào. - Em làm đúng không ạ? 00:15:18.000 --> 00:15:20.700 Đúng rồi, nhưng em có thể thêu sát vào chút nữa. 00:15:20.700 --> 00:15:22.630 Đúng rồi 00:15:53.430 --> 00:15:56.530 Quân ta kìa, cô Martha. Họ đang đi ngang lối này. 00:15:56.530 --> 00:15:57.900 Ta có thể ra ngoài và chào họ được không? 00:15:57.900 --> 00:15:59.500 Không. Cô không muốn họ nhìn thấy các em. 00:15:59.500 --> 00:16:00.540 Em nghĩ họ dẫn theo tù binh. 00:16:00.540 --> 00:16:02.740 Lên lầu đi. Ngay bây giờ! 00:16:08.750 --> 00:16:09.910 - Chuyện gì sẽ xảy ra chứ? - Chả thấy gì cả. 00:16:09.920 --> 00:16:11.850 Suỵt! 00:16:18.920 --> 00:16:20.520 Có tin gì mới không? 00:16:20.530 --> 00:16:22.990 Đem lũ lính Cộng hoà này giam vào ngục tới chết. 00:16:24.090 --> 00:16:26.900 - Chào buổi tối, anh đội trưởng. - Chào cô. 00:16:26.900 --> 00:16:29.170 Mọi người nghĩ liệu cô Martha có nói với họ về anh lính không? 00:16:30.770 --> 00:16:32.400 Cô sống ở đây một mình à? 00:16:32.400 --> 00:16:34.040 Với một vài người. 00:16:34.040 --> 00:16:35.070 Ồ... 00:16:35.070 --> 00:16:36.470 Cô ấy sẽ nói chứ? 00:16:36.470 --> 00:16:38.270 Chịu thôi. 00:16:40.110 --> 00:16:42.280 Ồ, cẩn thận đó thưa cô. 00:16:42.280 --> 00:16:44.610 Lũ lính Cộng hoà này bị tách khỏi đồng đội 00:16:44.620 --> 00:16:46.550 và lang thang trong rừng, trông thật tuyệt vọng. 00:16:46.550 --> 00:16:49.620 Tôi thắc mắc liệu anh có dư đạn cho tôi được không. 00:16:49.620 --> 00:16:50.750 Cô xin làm gì vậy? 00:16:50.760 --> 00:16:52.260 Bố tôi để lại khẩu súng này. 00:16:52.260 --> 00:16:55.260 Tôi sẽ cảm thấy an tâm hơn nếu biết cách sử dụng. 00:16:55.260 --> 00:16:58.360 Ồ, để... xem tôi tìm được gì. 00:17:00.460 --> 00:17:02.830 - Đây này. Không có gì đâu. - Cảm ơn. 00:17:02.830 --> 00:17:04.800 Ông ấy cho cô gì đó. 00:17:07.970 --> 00:17:10.610 Họ bỏ đi rồi. 00:17:10.610 --> 00:17:12.810 Cô ấy không nói. 00:18:08.400 --> 00:18:11.130 - Em làm gì trong đó? - Gặp lại anh sau nhé. 00:18:11.140 --> 00:18:14.170 - Em muốn nói chuyện riêng với anh ấy. - Để anh ta nghỉ ngơi đi. 00:18:14.170 --> 00:18:17.270 Anh ta không phải là một trong mấy con chim hay bọ bị thương của em đâu. 00:18:28.050 --> 00:18:31.150 Chúng con cầu nguyện cho những gì đã mất. 00:18:32.090 --> 00:18:34.820 Chúng con cầu nguyện mình sẽ được bảo vệ 00:18:34.830 --> 00:18:36.990 khỏi hiểm nguy đêm nay. 00:18:39.160 --> 00:18:40.560 Amen. 00:18:40.570 --> 00:18:42.230 Amen. 00:18:45.340 --> 00:18:48.140 Có ai muốn nói nguyện ước gì đặc biệt không? 00:18:50.570 --> 00:18:53.880 Con cầu Người hồi phục sức khoẻ 00:18:53.880 --> 00:18:56.080 cho anh lính bị thương. 00:18:58.250 --> 00:19:02.820 Ta cầu cho anh ta mau chóng khỏe lại và đi khỏi đây nhanh nhất có thể. 00:19:12.760 --> 00:19:15.100 - Chị nghĩ anh ấy sẽ sống chứ? - Biết chết liền. 00:19:15.100 --> 00:19:16.970 Em biết không, nếu ban đêm em không nghe thấy anh ta 00:19:16.970 --> 00:19:18.970 thì anh ta sẽ đến bắt em. 00:19:18.970 --> 00:19:21.270 Em biết mà. 00:19:21.270 --> 00:19:23.970 Yên lặng về phòng đi các em. 00:19:35.920 --> 00:19:37.320 Chào buổi sáng. 00:19:37.320 --> 00:19:38.790 Trời sáng rồi. 00:19:38.790 --> 00:19:40.490 Khoảng 6 giờ ạ. 00:19:43.130 --> 00:19:46.000 Anh đoán ra nhờ tiếng chim hót. 00:19:47.800 --> 00:19:48.900 Anh thích chim chóc chứ? 00:19:48.900 --> 00:19:50.770 Thích lắm. 00:19:50.770 --> 00:19:52.900 Bất cứ thứ gì hoang dại anh đều yêu quý. 00:19:52.900 --> 00:19:54.240 Hoang dại và tự do. 00:19:54.240 --> 00:19:56.140 Em nghĩ đó là chim họa mi. 00:19:56.140 --> 00:19:58.770 Em có thể cho anh xem vài cái tổ em nhặt được. 00:19:58.780 --> 00:20:00.880 Thật vinh hạnh. 00:20:02.310 --> 00:20:05.410 Em phải đi rồi. Cô Martha sắp đến thay băng cho anh. 00:20:05.420 --> 00:20:08.380 Được rồi. Cảm ơn cưng. 00:20:18.130 --> 00:20:20.000 Em thích đậu. 00:20:21.830 --> 00:20:23.830 Em càng ngày càng giỏi đó. 00:20:23.840 --> 00:20:25.500 Mm-hmm. 00:20:25.500 --> 00:20:27.340 Cho chị ít đậu được không? 00:20:27.340 --> 00:20:31.870 Vâng. Ôi làm rơi mất rồi. Ồ, đây nè. 00:20:31.880 --> 00:20:33.980 Cái khác được không? 00:20:33.980 --> 00:20:36.550 Chào buổi sáng? 00:20:36.550 --> 00:20:38.710 Anh lính kia thế nào rồi? 00:20:38.720 --> 00:20:41.050 Anh ta ổn, khá hơn rất nhiều. 00:20:41.050 --> 00:20:43.520 Cô Edwina, anh ấy sẽ ở lại phòng nhạc đến khi nào? 00:20:43.520 --> 00:20:45.020 Cho đến khi anh ấy khỏe hơn. 00:20:45.020 --> 00:20:46.660 Làm sao em có thể tập đàn violin 00:20:46.660 --> 00:20:48.690 trong căn phòng có kẻ thù? 00:20:48.690 --> 00:20:51.090 Trò Jane... Cô xin em. 00:20:52.630 --> 00:20:53.900 Chào các em. 00:20:53.900 --> 00:20:56.170 Buổi sáng tốt lành cô Martha. 00:20:56.170 --> 00:20:58.030 Kể cô nghe xem Amy, em có hái nấm 00:20:58.040 --> 00:21:00.140 khi em ra ngoài nhặt anh lính kia về không? 00:21:00.140 --> 00:21:02.640 Có nhưng em không chắc có ăn được không. 00:21:02.640 --> 00:21:05.540 Hmm. Vậy chúng ta sẽ kiểm tra thử xem nhé? 00:21:05.540 --> 00:21:07.110 Vâng thưa cô. 00:21:14.920 --> 00:21:18.290 Có vẻ như việc anh lính ở đây có ảnh hưởng đến mọi người. 00:21:46.680 --> 00:21:49.850 Lo chuyện của mình đi. Hôm nay em phải làm việc nhà và học bài đó. 00:21:49.850 --> 00:21:51.290 Hôm nay không chơi nhạc ạ? 00:21:51.290 --> 00:21:53.590 Không đâu, đến thư viện đi. 00:21:57.690 --> 00:21:59.100 Chào buổi sáng, hạ sĩ. 00:21:59.100 --> 00:22:00.700 Chào cô. 00:22:02.100 --> 00:22:04.970 Tôi nghĩ tôi đang làm phiền nơi này. 00:22:04.970 --> 00:22:07.370 Đúng rồi đấy. 00:22:10.810 --> 00:22:12.880 Cô thẳng thắn quá, thưa cô. 00:22:12.880 --> 00:22:15.680 Cô nghĩ gì nói nấy. Tôi thích thế. 00:22:16.950 --> 00:22:18.580 Thật sao? 00:22:18.580 --> 00:22:20.220 Anh nghĩ việc anh thích điều đó hay không 00:22:20.220 --> 00:22:22.290 có khác biệt gì với tôi chăng? 00:22:22.290 --> 00:22:24.290 Tôi chắc rắng ý kiến của tôi không có nghĩa lý gì với cô. 00:22:24.290 --> 00:22:26.290 Tôi... Tôi không cần lời tâng bốc của cô. 00:22:26.290 --> 00:22:28.620 Không à? Vậy anh tìm kiếm điều gì? 00:22:28.630 --> 00:22:31.760 Không gì cả. Cô cho tôi quá nhiều rồi. 00:22:31.760 --> 00:22:33.530 Và tôi... Tôi rất cảm kích. 00:22:44.110 --> 00:22:45.810 Anh không sợ tôi giao nộp anh 00:22:45.810 --> 00:22:47.140 cho quân đội chúng tôi à. 00:22:47.150 --> 00:22:48.980 Không, tôi không nghĩ vậy đâu. 00:22:48.980 --> 00:22:51.410 Tôi không... 00:22:51.420 --> 00:22:54.150 Tôi không nói cô sẽ không làm... 00:22:54.150 --> 00:22:57.350 Cô biết đó, có nhiều điều tệ hơn lẽ ra đã xảy ra với tôi. 00:22:58.320 --> 00:22:59.990 Tôi chả thích thú gì viễn cảnh bị giam cầm 00:22:59.990 --> 00:23:02.160 nhưng đỡ hơn là chết. 00:23:02.160 --> 00:23:05.290 Và đáng lẽ tôi đã chết nếu cô không giúp. 00:23:05.300 --> 00:23:07.060 Chưa chắc đâu. 00:23:10.330 --> 00:23:12.370 Chân anh còn đau không? 00:23:12.370 --> 00:23:14.370 Một ít thôi. 00:23:14.370 --> 00:23:16.810 Chà, tôi nghe nói nếu không cảm thấy gì mới nguy hiểm. 00:23:16.810 --> 00:23:19.040 Đúng thế. 00:23:19.040 --> 00:23:20.640 Có rượu Brandy nếu anh muốn. 00:23:21.510 --> 00:23:23.050 Vui ghê. 00:23:23.050 --> 00:23:24.710 Tôi cho anh rượu không phải để làm anh vui 00:23:24.720 --> 00:23:27.550 mà là làm anh thoải mái hơn. 00:23:27.550 --> 00:23:30.150 - Vâng thưa cô. - Tôi phải nhắc nhở anh, hạ sĩ McBurney, 00:23:30.150 --> 00:23:31.390 anh không phải khách. 00:23:31.390 --> 00:23:33.360 Chỉ là kẻ không mời mà đến. 00:23:33.360 --> 00:23:35.860 Và chúng tôi không có ý định tiếp đãi anh. 00:23:35.860 --> 00:23:38.160 Tôi không trông mong gì cả. 00:23:38.160 --> 00:23:41.100 Dù cô sẽ thấy tôi là kiểu người dễ thấy vui. 00:23:46.740 --> 00:23:48.370 Có chuyện gì vậy? 00:23:48.370 --> 00:23:50.870 Em phân vân không biết mình có giúp được gì không? 00:23:50.880 --> 00:23:52.810 Không. Em không giúp được gì đâu. 00:23:54.710 --> 00:23:57.880 Việc học hành và việc nhà đủ làm em bận rộn rồi. 00:23:57.880 --> 00:24:00.650 Em chỉ có ý muốn giúp. 00:24:00.650 --> 00:24:01.680 Không cần đâu. 00:24:01.690 --> 00:24:03.220 Và trò Alicia, em có thể nói với những em khác 00:24:03.220 --> 00:24:05.820 là không ai được vào căn phòng này. 00:24:05.820 --> 00:24:07.620 Vâng thưa cô. 00:24:15.170 --> 00:24:17.600 Cô có thể tin tôi mà. 00:24:18.370 --> 00:24:20.370 Tôi có biết anh đâu. 00:24:20.370 --> 00:24:23.110 Vâng, nhưng nếu cô hiểu tôi 00:24:23.110 --> 00:24:24.670 thì cô sẽ tin. 00:24:24.680 --> 00:24:27.310 Anh không ở lâu đến lúc ấy đâu. 00:24:28.750 --> 00:24:30.150 Thưa cô? 00:24:30.950 --> 00:24:33.080 Chuyện gì thế hạ sĩ? 00:24:33.080 --> 00:24:34.420 Tôi không biết liệu quanh đây 00:24:34.420 --> 00:24:37.950 có xà phòng và dao cạo không? 00:24:37.960 --> 00:24:40.160 Để tôi tìm xem. 00:24:40.790 --> 00:24:41.860 Cảm ơn. 00:24:54.770 --> 00:24:56.840 Cẩn thận chữ E của em. 00:24:59.210 --> 00:25:01.180 Tốt lắm, Jane. 00:25:30.170 --> 00:25:32.170 Sắp xong chưa nhỉ? 00:25:32.180 --> 00:25:35.240 Sắp rồi. Đây là dãy cuối cùng. 00:25:39.080 --> 00:25:40.580 Alicia. 00:26:00.270 --> 00:26:01.700 Em muốn mang cuốn sách này tới cho anh tối qua 00:26:01.710 --> 00:26:03.940 vì sợ anh sẽ chết trước khi trời sáng. 00:26:03.940 --> 00:26:06.140 Nhưng rồi em nghĩ nếu anh bất tỉnh 00:26:06.140 --> 00:26:08.440 thì anh cũng chả đọc được. 00:26:08.450 --> 00:26:09.980 Nghe cũng hợp lý. 00:26:09.980 --> 00:26:11.850 Anh theo đạo Thiên chúa à? 00:26:11.850 --> 00:26:13.280 Anh đã được rửa tội rồi. 00:26:13.280 --> 00:26:15.990 Ồ, đây là sách cầu nguyện của anh. 00:26:15.990 --> 00:26:17.820 Cảm ơn. 00:26:17.820 --> 00:26:21.290 Em nghĩ anh cần thú tội nếu đang đứng trên bờ vực giữa sống và chết. 00:26:21.290 --> 00:26:24.630 Ồ. Anh nghĩ anh sẽ còn gắng gượng được một lúc nữa. 00:26:26.000 --> 00:26:29.300 Mất lịch sự quá nhỉ? Anh, anh là John Patrick McBurney. 00:26:29.300 --> 00:26:30.630 Hân hạnh được gặp anh. 00:26:30.640 --> 00:26:32.800 Rất vinh dự được gặp em. 00:26:39.040 --> 00:26:40.540 Chờ chút nào, cô gái. 00:26:40.550 --> 00:26:42.410 Em đi đâu với đôi bông tai ngọc trai của cô? 00:26:42.410 --> 00:26:45.310 Ôi, cô Edwina, đừng tỏ ra thù ghét như vậy. 00:26:45.320 --> 00:26:46.880 Hôm nay ai cũng chưng diện hết mà. 00:26:46.880 --> 00:26:48.550 Nhưng không được dùng đồ nữ trang của cô. 00:26:48.550 --> 00:26:49.890 Ồ, em trả lại đây. 00:26:49.890 --> 00:26:52.520 Sáng nay trông cô cũng xinh đấy. 00:26:52.520 --> 00:26:54.760 Cô cũng chưng diện mà. 00:26:54.760 --> 00:26:55.690 Không có. 00:26:55.690 --> 00:26:57.530 Em không được thấy cái cài áo dễ thương kia 00:26:57.530 --> 00:26:59.760 từ Giáng sinh năm ngoái. 00:26:59.760 --> 00:27:01.730 Đi làm việc mình đi. 00:27:04.900 --> 00:27:07.500 Chờ đã. Đừng chạy. 00:27:07.510 --> 00:27:09.840 Cô muốn gặp tôi có chuyện gì à? 00:27:31.760 --> 00:27:33.030 Cảm ơn. 00:27:40.240 --> 00:27:43.640 Trông như lâu nay anh đang đào hầm với bàn tay mình vậy. 00:27:45.610 --> 00:27:46.710 Từng như thế. 00:27:48.080 --> 00:27:51.550 Giữa chiến trường với đống vũ khí bay loạn xạ trên đầu... 00:27:52.620 --> 00:27:55.720 Suy nghĩ đầu tiên của tôi là tự chôn mình. 00:27:55.720 --> 00:27:57.750 Nhưng không làm được thì anh chạy trốn hả? 00:27:57.760 --> 00:27:59.390 Đúng vậy. 00:27:59.390 --> 00:28:01.660 Chắc chắn là vậy. 00:28:01.660 --> 00:28:04.930 Chạy như vậy chẳng dũng cảm chút nào. 00:28:04.930 --> 00:28:08.160 Vâng, đúng thế. Nhưng tôi nghĩ như vậy rất thông minh. 00:28:08.170 --> 00:28:10.370 Vì anh còn sống? 00:28:11.470 --> 00:28:13.700 Và bây giờ gặp được cô. 00:28:16.070 --> 00:28:17.870 Anh có biết tôi đâu. 00:28:18.610 --> 00:28:20.580 À, tôi biết tên cô... 00:28:20.580 --> 00:28:23.080 Cô Edwina Morrow. 00:28:23.080 --> 00:28:25.710 Và họ còn nói gì khác về tôi? 00:28:26.520 --> 00:28:28.620 Không có gì ngoài tên. 00:28:28.620 --> 00:28:30.390 Một cái tên dễ thương. 00:28:33.420 --> 00:28:36.130 Tôi hy vọng mấy cô gái không kể linh tinh. 00:28:36.130 --> 00:28:38.790 Việc gì phải quan tâm họ nói gì về cô chứ? 00:28:38.800 --> 00:28:42.870 Không có. Chỉ không muốn anh có ấn tượng xấu về tôi. 00:28:42.870 --> 00:28:45.530 Vậy cô quan tâm là tôi nghĩ gì về cô. 00:28:46.670 --> 00:28:49.440 Anh là người lạ ở đây, thế thôi. 00:28:50.510 --> 00:28:52.840 Và tôi không muốn anh hiểu nhầm. 00:28:52.840 --> 00:28:55.380 Ồ, vậy cô thử chấn chỉnh lại suy nghĩ của tôi 00:28:55.380 --> 00:28:58.010 và giới thiệu về cô cho tôi biết. 00:29:01.550 --> 00:29:03.350 Cô đến từ đâu... 00:29:03.350 --> 00:29:05.120 Cô Edwina Morrow? 00:29:06.860 --> 00:29:09.790 Quê cha tôi ở Richmond. 00:29:09.790 --> 00:29:14.030 Ờ, tôi rời Savannah khi còn nhỏ. 00:29:14.030 --> 00:29:17.970 Chúng tôi sống ở nhiều nơi vì công việc làm ăn của bố. 00:29:17.970 --> 00:29:19.470 Và cô đang chờ đợi người yêu 00:29:19.470 --> 00:29:21.970 trở về khi chiến tranh qua đi? 00:29:24.340 --> 00:29:26.880 Tôi chẳng quen ai trong quân đội. 00:29:26.880 --> 00:29:29.650 Vậy sao cô ở đây? 00:29:31.150 --> 00:29:33.250 Vì sao anh quan tâm đến tôi vậy? 00:29:33.250 --> 00:29:34.880 Tôi nhận ra cả cô và tôi 00:29:34.890 --> 00:29:37.090 không thuộc về nơi này. 00:29:38.890 --> 00:29:41.860 Tôi cá rằng cô là mẫu người độc lập. 00:29:41.860 --> 00:29:44.930 Và những cô gái khác không biết cách tiếp cận với cô. 00:29:47.160 --> 00:29:49.770 Tất nhiên là do vẻ ngoài của cô. 00:29:51.400 --> 00:29:53.400 Điều đó chẳng ảnh hưởng gì tới tôi. 00:29:53.400 --> 00:29:55.840 Nhưng cá là điều đó ảnh hưởng đến người khác. 00:29:55.840 --> 00:29:57.740 Tôi xin lỗi vì nói thẳng và tôi mong cô không bận tâm khi tôi nói rằng, 00:29:57.740 --> 00:29:59.710 nhưng trong những nơi tôi đi qua, 00:29:59.710 --> 00:30:02.140 tôi chưa từng gặp ai có vẻ đẹp nhẹ nhàng tinh tế như cô. 00:30:06.750 --> 00:30:08.750 Kể cho tôi gì đó, được không? 00:30:08.750 --> 00:30:10.790 Cô Morrow... 00:30:12.360 --> 00:30:13.920 Ổn mà. 00:30:13.920 --> 00:30:17.930 Nếu cô có thể ước thì cô mong mỏi điều gì nhất? 00:30:17.930 --> 00:30:21.100 Nếu cô có thể có được bất kỳ điều gì trên thế giới này, thì đó là gì? 00:30:24.470 --> 00:30:26.100 Bất cứ điều gì ư? 00:30:28.040 --> 00:30:29.940 Đúng rồi. 00:30:31.780 --> 00:30:34.710 Được ai đó đưa đi khỏi đây. 00:30:41.380 --> 00:30:42.790 Chúc anh một ngày vui vẻ, hạ sĩ McBurney. 00:30:42.790 --> 00:30:43.850 John. 00:31:26.760 --> 00:31:30.370 Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng ta, 00:31:30.370 --> 00:31:32.000 ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ. 00:31:32.000 --> 00:31:34.800 Hãy mang lấy ách của ta và hãy học với ta 00:31:34.810 --> 00:31:37.210 vì ta hiền lành khiêm nhường. 00:31:37.210 --> 00:31:40.480 Và các ngươi sẽ tìm được sự yên tĩnh trong tâm hồn. 00:31:40.480 --> 00:31:42.740 Vì ách ta dễ chịu. 00:31:45.280 --> 00:31:47.180 Em không chờ được hả? 00:31:47.850 --> 00:31:49.380 Suỵt. 00:31:49.390 --> 00:31:50.890 Được rồi. 00:31:52.620 --> 00:31:57.260 Vì ách ta dễ chịu, gánh ta nhẹ nhàng. 00:32:29.730 --> 00:32:31.990 Chúc ngủ ngon, hạ sĩ. 00:32:44.010 --> 00:32:46.410 Con cầu Chúa bảo vệ cho quân đội 00:32:46.410 --> 00:32:49.080 và mong họ trở về an toàn. 00:32:49.080 --> 00:32:50.350 Đúng thế. 00:32:59.890 --> 00:33:01.760 Một, hai, ba, bốn. 00:33:01.760 --> 00:33:03.560 Năm, sáu, bảy, tám. 00:33:03.560 --> 00:33:05.260 Một, hai, ba, bốn. 00:33:05.260 --> 00:33:08.030 Năm, sáu, bảy, tám. 00:33:10.400 --> 00:33:11.430 Hú! 00:33:13.970 --> 00:33:15.940 - Em sẵn sàng chưa? - Rồi ạ. 00:33:15.940 --> 00:33:17.370 Làm thôi. 00:33:21.050 --> 00:33:23.310 Đừng làm thế! 00:33:27.920 --> 00:33:29.320 Được rồi, em phải... 00:33:56.780 --> 00:33:58.880 Của mày đây, Henry. 00:34:02.150 --> 00:34:03.190 Được rồi. 00:34:06.760 --> 00:34:08.220 Lại đây. 00:34:11.160 --> 00:34:13.760 Hạ sĩ McBurney cho ta nút áo của anh ấy. 00:34:25.110 --> 00:34:27.010 Trò Amy. 00:34:37.850 --> 00:34:40.360 Ban phước lành cho con và những món quà 00:34:40.360 --> 00:34:42.560 mà chúng con nhận được từ sự khoan hồng 00:34:42.560 --> 00:34:45.530 của Chúa. 00:34:45.530 --> 00:34:48.400 Amen. 00:34:49.870 --> 00:34:52.530 Cô nghĩ rằng chúng ta nên ngẫm nghĩ 00:34:52.540 --> 00:34:53.840 về sự hiện diện bất ngờ 00:34:53.840 --> 00:34:55.240 của hạ sĩ McBurney trong căn nhà này. 00:34:58.810 --> 00:35:00.980 Cho tới khi chân anh ta lành. 00:35:02.980 --> 00:35:05.210 Và chúng ta nên thảo luận cách thể hiện lòng nhân ái 00:35:05.220 --> 00:35:07.880 và những điều khác có thể học được nhờ vào sự có mặt của anh ta. 00:35:09.020 --> 00:35:11.120 Mỗi người nghĩ gì về việc này? 00:35:13.560 --> 00:35:15.390 Trò Alicia, em có thể nói cho chúng ta biết 00:35:15.390 --> 00:35:18.230 em học được gì từ sự hiện diện của anh ta? 00:35:18.230 --> 00:35:20.600 À, có thể sự hiện diện của anh ấy nhắc nhở chúng ta rằng 00:35:20.600 --> 00:35:23.830 Có nhiều thứ khác trên thế giới này ngoài những môn học. 00:35:23.830 --> 00:35:27.300 Chà, với cô thì có những môn nên học cho những thiếu nữ trẻ ở tuổi của em. 00:35:28.400 --> 00:35:30.770 Nếu chúng ta học hành chăm chỉ khi còn trẻ 00:35:30.770 --> 00:35:34.110 thì chúng ta sẽ có được cuộc sống yên bình hạnh phúc 00:35:34.110 --> 00:35:37.580 khi đối mặt với những thứ cám dỗ trên thế giới này. 00:35:39.180 --> 00:35:41.850 Với sự hiện diện của kẻ thù đáng ghét này, 00:35:41.850 --> 00:35:43.390 điều đó liên tục nhắc nhở ta 00:35:43.390 --> 00:35:46.050 rằng chiến tranh vẫn đang diễn ra... 00:35:46.060 --> 00:35:48.360 Và ta phải hy sinh và cầu nguyện. 00:35:48.360 --> 00:35:52.090 Mmm. Liệu tôi có thể nói bất kỳ làn gió mới nào 00:35:52.100 --> 00:35:55.460 từ thế giới bên ngoài, đều được chào đón bởi chúng ta. 00:35:55.470 --> 00:35:57.130 Em nghe nói anh ta là lính đánh thuê 00:35:57.130 --> 00:35:58.930 vậy nên anh ấy không phải là kẻ thù đâu. 00:35:58.940 --> 00:36:00.400 Lính đánh thuê là gì? 00:36:00.400 --> 00:36:02.270 Nghĩa là anh ấy được quân đội trả tiền để tham chiến. 00:36:02.270 --> 00:36:04.210 Anh ấy không đấu tranh vì lý tưởng. 00:36:04.210 --> 00:36:06.270 Ồ, ta vẫn không biết được mà. 00:36:06.280 --> 00:36:08.210 Anh ấy trông có vẻ có tố chất học hành 00:36:08.210 --> 00:36:10.980 nên em nghĩ anh ấy học về hoa hoặc đời sống hoang dã. 00:36:11.980 --> 00:36:14.450 Anh ấy có vẻ là người nhạy cảm. 00:36:15.280 --> 00:36:16.620 Vậy hả? 00:36:17.890 --> 00:36:21.090 Tôi thấy anh ấy... biết cảm thông với người khác. 00:36:21.090 --> 00:36:25.990 Vậy hả? Tại sao cô không chia sẻ những hiểu biết của cô với chúng tôi Edwina. 00:36:28.430 --> 00:36:31.500 Với tư cách là người đạo Cơ đốc tận tâm, chúng ta nên cùng anh hạ sĩ 00:36:31.500 --> 00:36:34.740 cầu nguyện sau buổi tối, trước khi đi ngủ. 00:36:34.740 --> 00:36:36.370 Vân thưa cô Martha. 00:36:39.310 --> 00:36:40.910 Ta đi chứ? 00:36:45.950 --> 00:36:47.950 Hạ sĩ. 00:36:47.950 --> 00:36:50.450 Anh có muốn tham gia với chúng tôi cầu nguyện buổi tối không. 00:36:50.450 --> 00:36:51.950 Vâng thưa cô. 00:36:51.960 --> 00:36:53.690 Nhưng trước tiên chúng ta sẽ nghe nhạc, 00:36:53.690 --> 00:36:55.260 nếu anh không thấy khó chịu. 00:36:55.260 --> 00:36:56.490 Ồ, không phiền chút nào. 00:36:56.490 --> 00:36:57.990 Không, tôi cũng thích nghe nhạc lắm. 00:36:58.000 --> 00:36:59.660 Trò Jane? 00:36:59.660 --> 00:37:01.260 Vâng thưa cô. 00:37:15.680 --> 00:37:18.010 Cô Jane, em chơi hay lắm. 00:37:18.020 --> 00:37:19.450 Thật không? 00:37:19.450 --> 00:37:20.920 Thật mà. 00:38:22.040 --> 00:38:23.450 Có phải lính Cộng hoà không? 00:38:23.450 --> 00:38:24.280 Có thể không. 00:38:24.280 --> 00:38:26.010 Cũng có thể là quân ta. 00:38:26.020 --> 00:38:28.580 Edwina, chờ ở đây với các em. 00:38:28.590 --> 00:38:31.890 Nếu là quân đội kẻ thù, tôi sẽ gõ lên cửa 3 lần. 00:38:31.890 --> 00:38:33.290 Chúng tôi sẽ chạy vào rừng và chờ cô ở đó. 00:38:33.290 --> 00:38:34.420 Còn hạ sĩ thì sao? 00:38:34.420 --> 00:38:35.690 Ồ, anh ấy chưa đủ khoẻ để chạy trốn đâu. 00:38:35.690 --> 00:38:37.260 Anh ấy sẽ ở đây. 00:38:37.260 --> 00:38:39.330 Suỵt! Tất cả im lặng. 00:39:03.950 --> 00:39:05.990 Tôi giúp gì được cho quý ông đây? 00:39:05.990 --> 00:39:07.820 - Em nghĩ là quân ta. - Mong là thế. 00:39:07.820 --> 00:39:09.760 - Cô Edwina, ta làm gì bây giờ? - Đừng có lo. 00:39:09.760 --> 00:39:11.660 Đừng lo lắng. 00:39:16.130 --> 00:39:18.030 Lối này. 00:39:21.340 --> 00:39:23.640 Họ đến làm gì vậy? 00:39:28.140 --> 00:39:30.850 Họ đến đây vì anh hạ sĩ ư? 00:39:30.850 --> 00:39:33.150 Cũng có thể lắm. 00:39:33.150 --> 00:39:37.050 Tại sao ta không giao nộp anh ấy? Họ đang tới sao? Sợ quá đi mất... 00:39:43.160 --> 00:39:46.290 Ổn mà. Có hai người. Người phe ta. 00:39:46.300 --> 00:39:48.500 Cô nấu cho họ gì đó để ăn rồi. Họ đang ngồi trong nhà bếp. 00:39:48.500 --> 00:39:51.330 - Họ đến làm gì cơ? - Để, ờ, để đề nghị giúp đỡ chúng ta. 00:39:51.340 --> 00:39:53.840 Quân đội sắp rời những vùng lân cận. 00:39:53.840 --> 00:39:56.540 Cô chưa nói với họ về Hạ sĩ. 00:39:57.640 --> 00:40:01.340 Nhưng cô có thể hỏi họ mang anh ta đi cùng. 00:40:01.350 --> 00:40:03.710 Nhưng anh ấy không thể cưỡi ngựa với cái chân bị thương được. 00:40:03.710 --> 00:40:05.210 Ồ, ta có thể nói với họ là anh ta bị thương. 00:40:05.220 --> 00:40:07.680 Hoặc gợi ý rằng họ có thể quay lại sau. 00:40:07.680 --> 00:40:10.690 Nhưng mất vài tuần, cũng có thể vài tháng. 00:40:10.690 --> 00:40:13.360 Họ sẽ khăng khăng mang anh ấy đi cùng cho xem. 00:40:13.360 --> 00:40:15.360 Và ai biết chuyện gì sẽ xảy ra chứ. 00:40:15.360 --> 00:40:18.560 Họ có thể bắn rồi bỏ mặc anh ấy chết dọc đường. 00:40:18.560 --> 00:40:21.360 Cô có thể cho phép anh ta ở đây đến khi hồi phục. 00:40:21.370 --> 00:40:23.470 Và rồi để anh ta ra đi một mình. 00:40:23.470 --> 00:40:24.900 Ồ, được. 00:40:24.900 --> 00:40:27.040 Vậy là nhân đạo lắm rồi. 00:40:27.040 --> 00:40:30.370 Cô cứ nói luyên thuyên về anh ấy như thể anh ấy không ở đây vậy. 00:40:30.370 --> 00:40:32.970 Chúng ta coi anh ấy là kẻ thù ư? 00:40:32.980 --> 00:40:34.780 Xin cô đấy, cô Martha! 00:40:37.810 --> 00:40:39.310 Cô cho phép hạ sĩ McBurney 00:40:39.320 --> 00:40:42.320 ở đây cho đến khi chân anh ta lành hẳn. 00:40:42.320 --> 00:40:43.890 Nhưng nếu ai phản đối, 00:40:43.890 --> 00:40:46.390 cô sẽ báo với những anh lính ngay bây giờ và họ sẽ 00:40:46.390 --> 00:40:48.690 định đoạt số phận của anh ta. 00:40:48.690 --> 00:40:51.630 Có ai không? Trò Jane? 00:40:54.060 --> 00:40:57.230 Vậy được rồi. Anh ta được ở lại. 00:41:00.570 --> 00:41:02.840 Đó là quyết định cuối cùng. 00:41:02.840 --> 00:41:05.240 Mấy em đi ngủ đi. 00:41:05.240 --> 00:41:08.010 Nhanh lên nào. Giải tán. 00:41:08.010 --> 00:41:09.580 Chúng em đi chào mấy người lính được không? 00:41:09.580 --> 00:41:10.680 Không, không, không. 00:41:10.680 --> 00:41:12.550 Cô không muốn cám dỗ ngán đường họ đâu. 00:41:12.550 --> 00:41:14.920 - Nhanh nào các em. - Cô Edwina. 00:41:18.450 --> 00:41:21.260 Đêm nay dài ghê. 00:41:21.260 --> 00:41:24.760 Tôi phải thừa nhận là khi họ thấy tôi 00:41:24.760 --> 00:41:27.230 thì họ nói "Không có gì đáng sợ hơn 00:41:27.230 --> 00:41:29.100 một người phụ nữ giật mình với khẩu súng trên tay" 00:41:31.200 --> 00:41:35.470 Khi tôi quay lại, anh có thể uống Brandy cùng tôi không hạ sĩ? 00:41:35.470 --> 00:41:37.670 Tôi thích lắm thưa cô. 00:41:54.660 --> 00:41:57.460 Em nghĩ anh ấy sẽ ở đây trong bao lâu. 00:41:57.460 --> 00:42:00.090 Cô Martha có vẻ cởi mở hơn với anh ấy. 00:42:00.100 --> 00:42:01.430 Em nghĩ anh ấy thích nơi này. 00:42:01.430 --> 00:42:03.600 Sao em biết. 00:42:03.600 --> 00:42:06.570 Em được nói chuyện riêng với anh ấy mà. 00:42:06.570 --> 00:42:08.100 Em nghĩ rằng chỉ vì em tìm thấy anh ta 00:42:08.100 --> 00:42:10.100 có nghĩa là hai người có mối quan hệ gì đặc biệt hả. 00:42:10.110 --> 00:42:11.910 - Chị ghen tỵ với em. - Suỵt! 00:42:18.350 --> 00:42:20.380 Chắc cô mệt mỏi lắm. 00:42:22.490 --> 00:42:26.150 Tôi không thể chối là mình gặp chút khó khăn. 00:42:26.160 --> 00:42:27.960 Vâng, tôi ngưỡng mộ nghị lực của cô. 00:42:27.960 --> 00:42:29.660 Tôi nghĩ rằng việc lúc nào cũng phải cố gắng tỏ ra mạnh mẽ 00:42:29.660 --> 00:42:31.960 vì mấy cô gái thật là khó khăn. 00:42:31.960 --> 00:42:34.360 Họ thật may mắn vì có người phụ nữ như cô luôn bảo bọc cho họ. 00:42:34.360 --> 00:42:38.330 Tôi chỉ cho chúng những gì chúng cần để tồn tại trong thời đại này. 00:42:38.340 --> 00:42:41.200 Có một thế giới khác ngoài kia. 00:42:41.200 --> 00:42:42.840 Tôi không nghĩ là chúng nhận ra điều đó. 00:42:42.840 --> 00:42:45.510 Không, chúng không được biết ngoài kia như thế nào 00:42:47.380 --> 00:42:49.410 Đôi khi tôi thấy mệt... 00:42:50.480 --> 00:42:52.510 Tôi cầu nguyện rằng chiến tranh sắp kết thúc. 00:42:52.520 --> 00:42:54.320 Tôi không thể hiểu được, 00:42:54.320 --> 00:42:55.850 mọi người đã phải chịu đựng những gì. 00:42:55.850 --> 00:42:58.020 Không cần phải hiểu đâu. 00:42:58.020 --> 00:42:59.250 Hmm... 00:43:00.560 --> 00:43:02.760 Cô có yêu ai trước chiến tranh không? 00:43:10.000 --> 00:43:11.470 Cũng có. 00:43:14.400 --> 00:43:16.440 Ồ. Tôi rất tiếc. 00:43:19.310 --> 00:43:21.080 Ai cũng trải qua mất mát mà. 00:43:21.080 --> 00:43:22.740 Tôi là kẻ hèn nhát khi bỏ đi. 00:43:24.050 --> 00:43:26.050 Cô không biết được chiến trường như thế nào 00:43:26.050 --> 00:43:27.950 cho tới khi tận mắt chứng kiến. 00:43:29.350 --> 00:43:31.050 Chắc là tàn khốc lắm. 00:43:32.560 --> 00:43:34.920 Tôi vừa mới rời con tàu từ Dublin. 00:43:35.760 --> 00:43:38.390 Không có gì cả. 00:43:38.400 --> 00:43:41.730 Tôi nhận 300 đô thay cho vị trí của người khác. 00:43:41.730 --> 00:43:43.330 Tôi hiểu rồi. 00:43:43.330 --> 00:43:45.970 Chúng ta hành động dựa trên tính cách mà. 00:43:47.900 --> 00:43:50.810 Để xem anh có về nhà được không. 00:43:56.580 --> 00:43:59.610 Cảm ơn vì đã bầu bạn, hạ sĩ. 00:44:01.720 --> 00:44:06.090 Nếu anh cho phép, tôi, ờ... Tôi nghĩ anh nên nghỉ ngơi đi. 00:44:06.090 --> 00:44:10.090 Chúc ngủ ngon thưa cô. Chúc buổi tối tốt lành. 00:44:10.090 --> 00:44:11.830 Chúc ngủ ngon, hạ sĩ. 00:44:33.880 --> 00:44:35.350 Anh làm được rồi kìa. 00:44:37.450 --> 00:44:40.290 Cô Martha! Cô Martha! Lại đây mà xem. 00:44:40.290 --> 00:44:41.990 Chuyện gì vậy. 00:44:41.990 --> 00:44:44.790 Cẩn thận. Đừng dồn sức nặng vào chân bị thương. 00:44:44.790 --> 00:44:45.990 Vâng thưa cô. 00:44:47.460 --> 00:44:49.400 Tôi vẫn sẽ không vội vàng 00:44:49.400 --> 00:44:51.170 nhưng nếu anh liều... 00:44:51.170 --> 00:44:53.470 Ôi, hạ sĩ, xin anh đấy. 00:44:53.470 --> 00:44:54.840 Đứng vững lại nào. 00:44:54.840 --> 00:44:56.270 Em đỡ anh ra ngoài được không, Amy? 00:44:56.270 --> 00:44:58.410 Vâng, tất nhiên rồi. 00:45:05.080 --> 00:45:06.110 Chúc anh một ngày tốt lành, hạ sĩ. 00:45:06.120 --> 00:45:07.580 Chào các cô. 00:45:07.580 --> 00:45:09.320 Tới lượt em dọn dẹp vườn nhà bếp kìa. 00:45:09.320 --> 00:45:12.450 Đúng rồi. Nhưng mấy chị cũng thấy em đang giúp anh hạ sĩ. 00:45:12.460 --> 00:45:14.090 Chị chắc tụi chị có thể giúp được em. 00:45:14.090 --> 00:45:17.490 Không. Đủ rồi. Cô sẽ chỉ định ai làm việc gì. 00:45:17.490 --> 00:45:19.030 Mấy trò đi đi. 00:45:19.030 --> 00:45:20.530 Vâng thưa cô. 00:45:24.800 --> 00:45:27.900 Làm anh nhớ lần đầu tiên ta gặp nhau anh và em. 00:45:34.980 --> 00:45:37.050 Hoa hồng của cô cần được cắt tỉa. 00:45:37.050 --> 00:45:40.380 Hàng rào trông ghê quá. 00:45:40.380 --> 00:45:42.950 Cả vườn hoa của cô cần được chăm sóc. Ngày mai tôi... Tôi sẽ làm cho. 00:45:42.950 --> 00:45:45.390 Không! Không cần đâu. 00:45:45.390 --> 00:45:48.660 Anh có kinh nghiệm làm vườn à hạ sĩ McBurney? 00:45:48.660 --> 00:45:50.960 Có chút xíu. 00:45:50.960 --> 00:45:54.300 Vậy nếu anh có năng khiếu làm vườn, 00:45:54.300 --> 00:45:57.370 anh có thể hỗ trợ chúng tôi sau khi hồi phục. 00:45:57.370 --> 00:45:59.030 Vinh dự quá thưa cô. 00:46:01.800 --> 00:46:04.440 Đi thôi. Em có việc phải làm đó Amy. 00:47:37.630 --> 00:47:39.770 Nước của anh này, nếu anh khát. 00:47:39.770 --> 00:47:42.900 Ừ. Cảm ơn em nhiều. 00:47:42.910 --> 00:47:45.010 Cô Martha nói em quay lại lớp. 00:47:45.010 --> 00:47:47.640 Nhưng em sẽ nói cho cô nghe những gì anh muốn em nói 00:47:47.640 --> 00:47:48.940 Ừ, anh trông cậy hết vào em sẽ giúp 00:47:48.950 --> 00:47:51.480 cái chân què của anh khỏi mấy cái tổ chim. 00:47:51.480 --> 00:47:53.550 Và bầu bạn với anh 00:47:54.950 --> 00:47:57.080 Nghe này, đừng nói cho ai hết 00:47:57.090 --> 00:47:59.990 nhưng anh xem em là bạn thân nhất ở đây. 00:47:59.990 --> 00:48:02.090 - Thật ạ? - Đúng thế, tất nhiên rồi. 00:48:02.090 --> 00:48:05.160 Nếu không nhờ em thì bây giờ anh vẫn còn đang ở dưới gốc cây đó. 00:48:10.030 --> 00:48:11.930 Cảm ơn tiểu thư của anh. 00:48:25.350 --> 00:48:28.850 Em không được phép nói gì không tử tế về tụi chị với hạ sĩ. 00:48:28.850 --> 00:48:31.620 Em làm thế để làm gì cơ chứ. 00:49:49.900 --> 00:49:56.040 Hạ sĩ. Tôi tự hỏi chân anh bây giờ thế nào. 00:49:56.040 --> 00:49:58.440 Đôi lúc, ờ, còn hơi nhức chút. 00:49:58.440 --> 00:50:00.570 Tôi cũng nghĩ vậy. 00:50:00.580 --> 00:50:03.950 Anh vẫn nhớ chuyện tôi là người phản đối anh tập đi quá sớm. 00:50:03.950 --> 00:50:05.810 - Vâng thưa cô. - Tuy nhiên... 00:50:05.820 --> 00:50:10.020 Tôi ngưỡng mộ nghị lực của anh. 00:50:11.150 --> 00:50:12.620 Tôi xem chút được không. 00:50:12.620 --> 00:50:14.190 Được thưa cô. 00:50:24.400 --> 00:50:26.030 Ồ... 00:50:30.070 --> 00:50:34.740 Vết khâu, ờ... Cố định vết thương tốt. Hmm. 00:50:34.740 --> 00:50:37.310 Vết thương đang lành. 00:50:37.310 --> 00:50:41.150 Cô nghĩ khi nào tôi sẽ hoàn toàn lành lặn? 00:50:41.150 --> 00:50:43.990 Nhiều người sẽ nói anh hồi phục rồi. 00:50:43.990 --> 00:50:45.650 Tôi chắc là bác sĩ phẫu thuật quân y sẽ nói rằng 00:50:45.660 --> 00:50:48.020 anh đã sẵn sàng quay lại phục vụ. 00:50:48.820 --> 00:50:50.420 Vậy cô muốn tôi ra đi sao? 00:50:50.430 --> 00:50:52.190 - Tôi không có nói thể. - Không, tất nhiên rồi. 00:50:52.200 --> 00:50:55.160 Cô... Cô là một quý bà lịch sự đến nỗi không dám nói thẳng thừng. 00:50:55.160 --> 00:50:58.930 Khi cần thiết tôi vẫn sẽ nói thẳng, hạ sĩ McBurney. 00:50:58.940 --> 00:51:00.600 Vì anh lôi chuyện đó ra trước, tôi nói luôn là chân của anh 00:51:00.600 --> 00:51:03.870 sẽ hoàn toàn hồi phục để anh có thể ra đi cuối tuần này. 00:51:04.670 --> 00:51:06.510 Ồ, còn vài ngày nữa thôi. 00:51:06.510 --> 00:51:08.180 Đúng thế. 00:51:08.980 --> 00:51:10.610 Tôi biết đi đâu bây giờ? 00:51:10.610 --> 00:51:15.120 Tôi cho rằng đó là việc của anh, hạ sĩ. 00:51:15.120 --> 00:51:18.520 Tuy nhiên tôi nghĩ anh sẽ tìm thấy hàng ngũ của mình 00:51:18.520 --> 00:51:20.250 trên con đường chính dẫn về Richmond. 00:51:24.060 --> 00:51:27.130 Vườn của cô cần được chăm sóc thường xuyên. 00:51:27.130 --> 00:51:29.460 Ý tôi là cô cần người làm vườn toàn thời gian. 00:51:29.470 --> 00:51:31.300 Cũng có thể. 00:51:31.300 --> 00:51:34.470 Nhưng tôi nghĩ trong thời buổi này thì không cần đâu. 00:51:37.370 --> 00:51:40.470 Tiếc thật, đúng không, đáng lẽ tôi nên giả bệnh như trước? 00:51:52.850 --> 00:51:54.690 Khi nào? 00:51:54.690 --> 00:51:56.660 Em không biết chính xác 00:51:56.660 --> 00:51:59.090 nhưng cô ấy yêu cầu anh ấy ra đi. 00:51:59.100 --> 00:52:01.400 Ồ, chúng ta chỉ cần làm anh ấy thấy vui vẻ 00:52:01.400 --> 00:52:03.900 đến nỗi anh ấy không bao giờ nghĩ đến việc rời bỏ ta. 00:52:03.900 --> 00:52:05.230 Chúng ta có thể gợi ý cho cô Martha 00:52:05.230 --> 00:52:07.670 mời anh ấy ăn tối cùng chúng ta. 00:52:07.670 --> 00:52:11.670 Anh ấy ở trong phòng một mình chắc buồn lắm. 00:52:11.670 --> 00:52:14.940 Chúng ta sẽ cho anh ấy thấy lòng hiếu khách của dân miền Nam. 00:52:32.960 --> 00:52:34.600 Cô Edwina Morrow. 00:52:42.470 --> 00:52:44.370 Tôi nhớ cảm giác ở bên cô. 00:52:44.940 --> 00:52:46.510 Thật sao? 00:52:47.280 --> 00:52:48.340 Đúng thế. 00:52:49.280 --> 00:52:51.850 Cô không biết cô đáng yêu thế nào đâu. 00:52:54.720 --> 00:52:58.590 Cô Farnsworth cho rằng đã đến lúc tôi phải ra đi. 00:52:58.590 --> 00:53:00.590 Tôi không muốn anh đi. 00:53:00.590 --> 00:53:02.520 Anh đâu có muốn đi. 00:53:05.660 --> 00:53:07.500 Anh yêu em, Edwina. 00:53:10.800 --> 00:53:15.400 Làm ơn, đừng... nói thế nếu anh không thật lòng. 00:53:15.400 --> 00:53:17.840 Anh nói thật đấy. 00:53:17.840 --> 00:53:20.980 Trời ơi, anh biết chính xác cảm giác của mình lần đầu nói chuyện với em. 00:53:20.980 --> 00:53:24.910 Anh lo đến nỗi không dám nói gì vì sợ em sẽ không cho anh lại gần em. 00:53:26.750 --> 00:53:29.480 Bây giờ anh mới nói vì anh không còn thời gian nữa. 00:53:29.490 --> 00:53:31.320 Đây là cơ hội cuối cùng của anh. 00:53:32.420 --> 00:53:35.690 Anh nhận ra mình không xứng với em, Edwina. 00:53:35.690 --> 00:53:37.890 - Không phải vậy. - Thế đấy. 00:53:39.190 --> 00:53:42.260 Do em không tin tưởng bản thân mình thôi. 00:53:44.770 --> 00:53:46.670 Anh mệt mỏi với cuộc chiến này. 00:53:48.470 --> 00:53:50.440 Anh muốn thấy miền Tây. 00:53:52.440 --> 00:53:56.340 Nếu anh đến được Richmond, cha em sẽ giúp anh. 00:53:58.510 --> 00:54:00.280 Đi với anh đi. 00:54:03.550 --> 00:54:05.820 Hạ sĩ? 00:54:05.820 --> 00:54:08.390 Cô Martha mời anh đến ăn tối cùng tụi em. 00:54:23.370 --> 00:54:27.610 Ô, cô biết gì chưa? Cô Martha mời anh hạ sĩ đến dùng bữa tối cùng chúng ta. 00:54:32.150 --> 00:54:34.650 - Xong chưa vậy? - Sắp rồi. 00:54:58.210 --> 00:55:01.010 Trò Alicia, nhiều kem quá. 00:55:04.780 --> 00:55:07.150 Các em đừng cười khúc khích nữa. 00:55:07.750 --> 00:55:09.280 Lễ phép chút nào. 00:55:24.430 --> 00:55:26.600 Bộ váy rất phù hợp, cô Edwina. 00:55:26.600 --> 00:55:28.100 Cảm ơn cô. 00:55:28.100 --> 00:55:29.640 Sẽ có người có bờ vai hấp dẫn hơn 00:55:29.640 --> 00:55:31.640 nếu tất cả chúng em được phép mặc kiểu váy đó. 00:55:31.640 --> 00:55:33.810 Cô không nghĩ kiểu đó 00:55:33.810 --> 00:55:36.710 phù hợp với thiếu nữ trẻ 00:55:36.710 --> 00:55:39.250 nhưng ta cũng biết là cô Edwina đã quen với lối sống chốn thành thị 00:55:39.250 --> 00:55:40.650 với những suy nghĩ khác biệt. 00:55:40.650 --> 00:55:45.320 Cô đề nghị chúng ta đổi chủ đề 00:55:45.320 --> 00:55:47.790 là cô Edwina tự may tay áo. 00:55:51.290 --> 00:55:52.930 Vâng. 00:55:52.930 --> 00:55:56.700 Chúng ta không nói về chủ đề đó nữa. 00:55:58.330 --> 00:56:01.900 Lâu rồi mới ăn được bữa ngon như vậy. Cảm ơn cô. 00:56:01.900 --> 00:56:03.470 Cảm ơn nhiều. 00:56:04.970 --> 00:56:07.570 Alicia tự làm bánh đó. 00:56:08.910 --> 00:56:10.410 Em hy vọng anh thích bánh táo. 00:56:10.410 --> 00:56:13.910 Anh thích lắm. Đó là món ưa thích của anh. 00:56:13.920 --> 00:56:16.380 Em xài công thức của cô phải không, Alicia? 00:56:17.320 --> 00:56:18.690 Đúng thế. 00:56:20.490 --> 00:56:23.660 - Em chọn táo đấy. - Ngon tuyệt luôn. 00:56:25.130 --> 00:56:26.990 Bánh táo cũng là món yêu thích của em. 00:56:27.000 --> 00:56:28.560 Thật không? 00:56:31.270 --> 00:56:35.000 Chúng ta thật may mắn khi có đủ nước cho khu vườn. 00:56:35.000 --> 00:56:36.600 Vâng thưa cô. 00:56:38.840 --> 00:56:40.540 Ta nghe nhạc chút nhỉ? 00:57:13.210 --> 00:57:15.440 Bài hát hay quá, Jane. 00:57:16.040 --> 00:57:17.880 Thật không ạ? 00:57:17.880 --> 00:57:21.010 Em thì nghĩ bài hát rất lãng mạn. 00:57:21.020 --> 00:57:22.250 Đúng thế. 00:57:27.660 --> 00:57:31.430 Thưa quý cô, tôi mời cô nhảy một điệu được không? 00:57:32.930 --> 00:57:34.630 Được rồi, xoay nào. 00:57:36.030 --> 00:57:37.770 Ồ, chờ, chờ đã. 00:57:39.030 --> 00:57:40.270 Cô Morrow. 00:57:40.270 --> 00:57:43.240 Anh chưa có dịp nói cho em biết 00:57:43.240 --> 00:57:45.870 tối nay em lộng lẫy thế nào. 00:57:45.880 --> 00:57:48.240 Cảm ơn anh. 00:57:48.240 --> 00:57:50.580 Tối nay anh gặp em có được không? 00:57:50.580 --> 00:57:53.480 Uống chút rượu không, hạ sĩ? 00:57:55.020 --> 00:57:56.480 Vâng thưa cô. 00:57:59.550 --> 00:58:01.050 Tối nay thật là vui, thưa cô. 00:58:01.060 --> 00:58:02.260 Vậy à. 00:58:02.260 --> 00:58:03.260 Nhạc rất hay. 00:58:03.260 --> 00:58:05.690 Đúng thế. 00:58:09.270 --> 00:58:11.600 Bố tôi có một hầm rượu rất lớn khi còn sống. 00:58:11.600 --> 00:58:13.270 Trong nhà lúc nào cũng có tiệc. 00:58:13.270 --> 00:58:16.400 Người từ khắp mọi nơi đổ về đây. 00:58:16.410 --> 00:58:18.110 Chắc hẳn là những tháng ngày rực rỡ, thưa cô. 00:58:19.980 --> 00:58:22.210 Đúng, đúng thế. 00:58:22.210 --> 00:58:24.610 Xe ngựa xếp thành hàng dài. 00:58:24.610 --> 00:58:26.980 Những bộ dạ hội lộng lẫy. 00:58:26.980 --> 00:58:31.720 Đàn ông mặc âu phục. Tiệc tối và dạ hội sang trọng. 00:58:31.720 --> 00:58:34.290 Ồ, uống mừng cô, cô Martha. 00:58:34.290 --> 00:58:36.690 Cô là người phụ nữ dũng cảm nhất tôi từng biết. 00:58:39.930 --> 00:58:42.960 Không, lòng dũng cảm là, là... 00:58:42.970 --> 00:58:45.530 Làm những việc cần thiết ở thời điểm nào đó. 00:58:47.340 --> 00:58:48.800 - Nói cho tôi biết anh hạ sĩ... - Vâng thưa cô? 00:58:48.800 --> 00:58:51.100 Anh có nghĩ là chiến tranh sẽ sớm kết thúc? 00:58:51.110 --> 00:58:53.440 Sớm thôi mà. 00:58:53.440 --> 00:58:55.880 Sớm hơn cả khi người miền Nam sẵn sàng thừa nhận. 00:58:57.480 --> 00:58:58.810 Tôi biết. 00:58:58.810 --> 00:59:01.220 Tôi có thể làm được nếu có người giúp. 00:59:01.820 --> 00:59:03.420 Sự giúp đỡ từ một người đàn ông. 00:59:07.990 --> 00:59:10.220 Hay lắm, Jane. 00:59:11.830 --> 00:59:13.530 Các em! 00:59:13.530 --> 00:59:16.230 Tập hợp lại để cầu nguyện buổi tối nào. 00:59:26.640 --> 00:59:28.010 Thưa Ngài, 00:59:28.010 --> 00:59:30.180 cầu mong ngài bảo vệ trường chúng con 00:59:30.180 --> 00:59:31.510 và bảo vệ cả 00:59:31.510 --> 00:59:33.510 những người lính dũng cảm của quân ta. 00:59:33.520 --> 00:59:36.480 Và chúng con đang chăm sóc một người bạn, hạ sĩ McBurney, 00:59:36.490 --> 00:59:38.220 khi anh ấy tới đây. 00:59:38.220 --> 00:59:41.360 Đúng, đúng rồi, Amy. 00:59:41.360 --> 00:59:46.130 Hạ sĩ McBurney ở đây đã dạy cho chúng con bài học quan trọng, 00:59:46.130 --> 00:59:49.930 rằng kẻ thù, với tư cách là một con người, không giống những gì ta nghĩ. 00:59:51.370 --> 00:59:54.600 Hãy cúi đầu dành ít phút mặc niệm. 01:00:13.320 --> 01:00:14.960 Chúc ngủ ngon, cô Edwina. 01:00:17.390 --> 01:00:19.890 Chúc ngủ ngon, hạ sĩ. 01:00:19.900 --> 01:00:21.800 Chúc ngủ ngon thưa cô. 01:00:24.670 --> 01:00:27.830 - Xin chị đấy, đừng! - Chị có làm gì đâu. 01:00:27.840 --> 01:00:29.640 Yên lặng nào, mấy cô gái. 01:00:31.910 --> 01:00:33.270 Anh cần phải nghỉ ngơi. 01:00:33.280 --> 01:00:35.740 Đúng vậy. Chúc cô ngủ ngon. 01:00:35.740 --> 01:00:37.540 Cảm ơn vì lòng hiếu khách của cô. 01:00:37.550 --> 01:00:39.350 Ngủ ngon nhé, hạ sĩ 01:02:29.490 --> 01:02:30.920 Đi ngủ đi. 01:02:31.530 --> 01:02:33.090 John. 01:02:36.960 --> 01:02:38.430 Edwina? 01:02:39.530 --> 01:02:42.070 Em yêu, chờ anh đã. 01:02:43.240 --> 01:02:45.210 Edwina... 01:02:45.210 --> 01:02:48.210 Nghe anh đã, xin em đấy... 01:02:48.210 --> 01:02:50.040 - Không. - Edwina đáng yêu... Xin em. 01:02:50.050 --> 01:02:52.350 Không! Không! 01:02:52.350 --> 01:02:55.620 Không! Không, không! 01:03:11.870 --> 01:03:13.330 - Lấy cho cô sợi dây! - Anh ấy chết chưa ạ? 01:03:13.340 --> 01:03:15.570 Tìm cho cô ít dây thừng. Ta cần phải cầm máu. 01:03:15.570 --> 01:03:19.010 Nhanh lên! Có chuyện gì vậy? 01:03:19.010 --> 01:03:22.740 Em đang rất ngỡ ngàng bởi trải nghiệm đầu đời đến nỗi không thể nào rời phòng. 01:03:22.750 --> 01:03:25.510 Anh ta lao vào phòng thật kinh khủng... 01:03:25.510 --> 01:03:28.580 Cô Edwina vào phòng và xô xát với anh ấy. 01:03:32.590 --> 01:03:34.920 Khiêng anh ta nằm lên bàn. 01:03:34.920 --> 01:03:37.920 - Nghe cô nói rồi đó, nhanh lên. - Em không làm gì cả. 01:03:37.930 --> 01:03:41.900 Nâng anh ta lên. Giúp cô đi! Giúp cô đỡ anh ta! 01:03:41.900 --> 01:03:43.600 Yên lặng. Yên lặng chút nào. 01:03:43.600 --> 01:03:46.530 - Cô định làm gì ạ? - Yên lặng đi. Về phòng đi. 01:03:46.540 --> 01:03:50.500 Đi đi, cô cần các em về phòng, bây giờ. 01:03:55.440 --> 01:03:59.410 - Ta cần phải cưa chân thôi. - Gì cơ? 01:03:59.410 --> 01:04:03.980 Cái chân gãy rồi. Tôi không chữa được. Tôi có phải là bác sĩ phẫu thuật đâu. 01:04:03.990 --> 01:04:06.450 - Anh ấy đang mất rất nhiều máu. - Xin cô. 01:04:06.460 --> 01:04:07.790 Cái chân sẽ bị hoại tử trước khi trời sáng. 01:04:07.790 --> 01:04:09.060 Cô muốn tôi làm gì cơ chứ? 01:04:09.060 --> 01:04:12.330 - Cô muốn anh ấy chết à? - Không! Không! 01:04:12.330 --> 01:04:14.460 Edwina, nhìn tôi đây! 01:04:14.460 --> 01:04:16.730 Tôi cần vải vụn. Tôi cần chloroform. (Chloroform: chất gây mê trong phẫu thuật, thường được sử dụng ở thế kỷ 18) 01:04:16.730 --> 01:04:20.130 Vào kho củi đi. Lấy cái cưa lại đây. Nhanh đi! 01:04:20.140 --> 01:04:21.170 Nhanh lên. 01:04:21.170 --> 01:04:24.200 Nhanh! Nhanh lên! Anh ấy đang mất rất nhiều máu! 01:04:26.610 --> 01:04:28.410 Edwina... 01:04:28.410 --> 01:04:30.210 Mang cho tôi cuốn sách giải phẫu. 01:04:37.250 --> 01:04:39.150 "Tâm hồn con đợi Người 01:04:39.150 --> 01:04:41.990 hơn người ta trông chờ trời sáng." 01:05:36.910 --> 01:05:38.550 Chúa ơi! 01:05:38.550 --> 01:05:41.150 Lũ chúng mày đã làm gì tao? 01:05:44.490 --> 01:05:45.920 Ôi, Chúa ơi! 01:05:45.920 --> 01:05:47.990 Em ngồi chờ nhiều ngày rồi để được nói chuyện với anh. 01:05:47.990 --> 01:05:49.390 Anh không biết em hối lỗi đến mức nào đâu! 01:05:49.390 --> 01:05:52.090 Hối lỗi hả? Lẽ ra cô phải ngăn cô ta chứ! 01:05:52.090 --> 01:05:54.260 - Tại sao không ngăn cô ta lại? - Em không thể. 01:05:54.260 --> 01:05:56.560 À cô đây rồi! Lũ đồ tể! 01:05:56.570 --> 01:05:59.000 Chúng tôi cứu mạng anh. Chúng tôi không còn sự lựa chọn nào khác. 01:05:59.000 --> 01:06:02.170 Cô không có lựa chọn nào, hay cô muốn trừng phạt tôi vì không thèm lẻn vào phòng cô! 01:06:02.170 --> 01:06:03.870 Chỉ là tai nạn thôi, cô ấy đã cứu mạng anh. 01:06:03.870 --> 01:06:06.740 Cô còn tệ hơn cả cô ta! Hay cô thông đồng với cô ta? 01:06:06.740 --> 01:06:08.110 Bây giờ cô biến tôi thành kẻ phục tùng cô. 01:06:08.110 --> 01:06:10.940 - John, em xin anh. - Tránh xa tôi ra! 01:06:11.750 --> 01:06:13.280 Cho tôi gì đó để giảm đau đi! 01:06:13.280 --> 01:06:15.180 Chúng tôi sẽ mang rượu đến cho anh. 01:06:15.180 --> 01:06:19.350 Cô không nói cho tôi biết đây là căn nhà của đám phụ nữ bị điên. 01:06:43.980 --> 01:06:47.050 Cô Martha, chúng ta sẽ làm gì đây? 01:06:47.050 --> 01:06:50.320 Marie nói đã thấy lính Cộng hoà sắp đến rồi. 01:06:52.590 --> 01:06:53.990 Nếu chúng ta thả anh ta ra, anh ta sẽ gia nhập với họ. 01:06:53.990 --> 01:06:56.290 Anh ta sẽ mách họ về vườn và bò của chúng ta. 01:06:56.290 --> 01:06:57.990 Anh ta sẽ dẫn họ về đây. 01:06:57.990 --> 01:06:59.230 Đúng thế. 01:07:03.570 --> 01:07:05.830 Mấy con khốn đầy thù hận! 01:07:53.550 --> 01:07:55.350 Anh có ổn không? 01:08:00.390 --> 01:08:03.920 Em đã cố xoa dịu sự nghi ngờ của cô Martha về chúng ta. 01:08:06.030 --> 01:08:08.530 Em lo lắng cho anh quá. 01:08:09.800 --> 01:08:12.870 - Anh sẽ khoẻ lại thôi. - Im đi. 01:08:16.370 --> 01:08:18.100 Em lấy cho anh gì đó được không? 01:08:19.540 --> 01:08:21.340 Lấy chìa khoá cho tôi. 01:08:21.340 --> 01:08:23.740 Nếu chìa khoá bị mất thì cô ấy biết ngay. 01:08:23.750 --> 01:08:25.380 Anh biết em sẽ gặp rắc rối nếu ăn cắp nó. 01:08:25.380 --> 01:08:28.380 Lấy nó cho tôi. 01:08:28.380 --> 01:08:32.250 Có thể có chìa khoá sơ cua trong tủ đựng đồ trang sức của cô ấy. 01:08:34.420 --> 01:08:35.960 Không. 01:08:38.490 --> 01:08:40.290 Lấy chìa khoá cho tôi. 01:08:41.560 --> 01:08:42.960 Được thôi. 01:08:44.570 --> 01:08:46.130 Em lấy cho. 01:09:20.100 --> 01:09:21.840 Ai đó? 01:09:24.270 --> 01:09:25.510 Là Jane đây. 01:09:28.710 --> 01:09:30.080 Jane... 01:09:30.080 --> 01:09:32.280 Cô... mở cửa một lúc được không? 01:09:34.780 --> 01:09:36.180 Xin cô đấy? 01:09:47.230 --> 01:09:49.800 Jane. Jane, cô đi đâu vậy? 01:09:49.800 --> 01:09:52.470 Em ra vườn thôi hạ sĩ. 01:09:54.670 --> 01:09:56.370 Chơi nhạc cho tôi nghe được không? 01:09:57.170 --> 01:09:58.470 Được không, Jane? 01:09:58.470 --> 01:10:00.840 Chơi... bài nào dễ thương được không? 01:10:00.840 --> 01:10:02.880 Dễ thương như cô đấy. Xin cô đấy. 01:10:04.950 --> 01:10:07.380 Tôi không phải là người xấu, Jane. 01:10:09.480 --> 01:10:12.490 Cô nghĩ cô có thể nói tốt... 01:10:12.490 --> 01:10:15.160 về tôi với cô Martha và những cô gái khác được không? 01:10:15.160 --> 01:10:16.760 Cô biết đấy, có thể mọi chuyện 01:10:16.760 --> 01:10:18.560 sẽ lại như trước. 01:10:24.000 --> 01:10:26.300 Nói cô ấy cho tôi ở lại được không. 01:10:26.300 --> 01:10:28.170 Cô ấy vẫn để anh ở lại mà. 01:10:28.170 --> 01:10:32.610 Không, ý tôi là để cô ấy tiếp nhận tôi. 01:10:32.610 --> 01:10:35.380 Để cô ấy nói chuyện với tôi và cho phép những cô gái khác nói chuyện với tôi. 01:10:37.210 --> 01:10:39.510 Cô có nghĩ cô ấy sẽ đồng ý không? 01:10:41.320 --> 01:10:44.020 - Vâng. - Cảm ơn, Jane. 01:11:03.000 --> 01:11:05.240 Em ước anh ta đi đi. 01:11:05.240 --> 01:11:08.370 Ôi, chúng ta phải đợi lính Cộng hoà đi qua, sớm thôi. 01:11:08.380 --> 01:11:10.080 Mong là quân ta đẩy lùi được địch. 01:11:10.080 --> 01:11:13.080 - Cô Martha, em sợ quá. - Cô biết mà cưng. 01:11:13.080 --> 01:11:15.520 Anh ta nói sẽ giết em nếu em tạo ra tiếng động gì đó. 01:11:15.520 --> 01:11:18.220 - Ôi, thôi đi. - Xin các em, ta phải mạnh mẽ lên. 01:11:18.220 --> 01:11:20.890 Anh ấy có làm hại con bé đâu. Nó đâu có bị gì đâu, đúng không? 01:11:20.890 --> 01:11:22.560 Anh ta cố tình hại con bé. 01:11:22.560 --> 01:11:24.160 Ta có biết mục đích của anh ấy là gì đâu. 01:11:24.160 --> 01:11:26.830 Cô đừng tranh cãi với tôi. 01:11:26.830 --> 01:11:28.600 Em không nghĩ anh ấy có ý hại ai đâu. 01:11:28.600 --> 01:11:31.560 Có thể không, nhưng không biết chắc được. 01:11:36.400 --> 01:11:38.040 - Chà, chà, chà. - Lùi lại. 01:11:38.040 --> 01:11:41.440 Mấy quý cô miền Nam đáng yêu hôm nay học gì vậy? 01:11:41.440 --> 01:11:43.910 - Nghệ thuật cắt mổ à? - Tại sao anh không đi đi? 01:11:43.910 --> 01:11:45.680 Chúng tôi sẽ giúp anh thu dọn tư trang rồi anh có thể đi. 01:11:45.680 --> 01:11:48.750 Ồ, bây giờ đi cũng được đúng không? Chỉ thiếu có chân thôi! 01:11:48.750 --> 01:11:50.420 Các tôi mặc đồ cho tôi xong chưa? 01:11:50.420 --> 01:11:52.120 Tôi đi khi nào tôi muốn. 01:11:52.120 --> 01:11:53.950 Từ bây giờ tình thế ở đây đã thay đổi! 01:11:53.960 --> 01:11:55.690 Để tôi nói cho các cô biết! 01:11:55.690 --> 01:11:58.090 Các cô có biết tại sao Edwina ném tôi xuống cầu thang không? 01:11:58.090 --> 01:12:01.530 Và tại sao cô Martha này cưa mất chân tôi! 01:12:01.530 --> 01:12:04.430 Vì tôi không chịu lẻn vào phòng cô ta hay Edwina. 01:12:04.430 --> 01:12:06.430 Không, không, không, không. Họ không thích thế đâu. 01:12:06.430 --> 01:12:09.340 - Đủ rồi đấy. - Khi nào tôi nói đủ là đủ. 01:12:10.570 --> 01:12:12.770 Xin đừng hét lên như vậy, hạ sĩ McBurney. 01:12:12.770 --> 01:12:14.540 Anh làm Henry hoảng sợ. 01:12:16.480 --> 01:12:17.680 Amy... 01:12:18.950 --> 01:12:21.280 - Amy... - Tránh xa tôi ra! 01:12:34.300 --> 01:12:36.530 Ổn mà. Ổn mà. 01:12:39.070 --> 01:12:41.430 Cô Martha, chúng ta phải làm gì đây? 01:12:41.440 --> 01:12:44.800 Sẽ ổn thôi. Sẽ ổn thôi em. 01:12:47.780 --> 01:12:48.980 Cô cần em lấy mảnh vải xanh. 01:12:48.980 --> 01:12:50.640 Rồi em đến cổng chính. 01:12:50.650 --> 01:12:53.650 Hmm? Cứ giả vờ như thể em đi lượm quả óc chó vậy. 01:12:53.650 --> 01:12:56.980 Cột mảnh vải đó vào cổng, và quay lại đây. 01:12:56.990 --> 01:12:59.750 - Em làm được không? - Vâng thưa cô Martha. 01:12:59.750 --> 01:13:01.550 Đúng thế. Giỏi lắm. Đi đi. 01:13:04.590 --> 01:13:06.560 Mày đang làm gì ở đây vậy, Amy? 01:13:25.680 --> 01:13:27.580 Đi vào trong và ở yên đấy. 01:14:06.720 --> 01:14:08.120 Cứu em! 01:14:15.000 --> 01:14:16.700 Để tôi yên! 01:14:16.700 --> 01:14:18.530 - Cô Martha nói gì? - Tránh xa em ra! 01:14:18.530 --> 01:14:20.270 Tại sao mày lại gởi tín hiệu? 01:14:31.250 --> 01:14:34.780 - Cô Martha! - Amy! 01:14:34.780 --> 01:14:38.450 Cô nghĩ cái gì vậy, đưa một đứa bé con ra thế thân cho cô hả? 01:14:38.450 --> 01:14:40.590 Hạ sĩ McBurney, tôi xin anh. 01:14:42.120 --> 01:14:43.760 Được rồi. 01:14:45.130 --> 01:14:47.330 Anh vào nhà với chúng tôi đi. 01:14:50.630 --> 01:14:54.500 Chúng tôi, chúng tôi có thêm một chai rượu dưới hầm. 01:14:57.140 --> 01:14:58.670 Vậy đi mau. 01:15:11.790 --> 01:15:14.890 Lại đây và ngồi xuống. Ngồi xuống. 01:15:14.890 --> 01:15:16.790 Ngồi xuống đi, lũ các cô. 01:15:19.330 --> 01:15:22.130 Amy, anh tưởng ta là bạn bè. 01:15:22.130 --> 01:15:24.360 Tôi không có ý hãm hại ai trong đám các cô. 01:15:27.430 --> 01:15:31.740 Nhìn tôi đi. Thật đấy, xem các cô làm gì tôi đây này. 01:15:31.740 --> 01:15:36.780 Tôi thà chết còn hơn mất một chân. Khập khiễng khắp nơi! 01:15:36.780 --> 01:15:39.810 Tại sao không giết tôi luôn đi khi có cơ hội. 01:15:39.810 --> 01:15:43.620 Tôi biết cái cách các cô nhìn tôi, ghê tởm và thương hại. 01:15:43.620 --> 01:15:46.320 Tôi chẳng còn là người đàn ông nữa! 01:15:46.320 --> 01:15:48.020 Tôi nhận sự tử tế và tin tưởng các cô, 01:15:48.020 --> 01:15:50.720 còn các cô, các cô đùa giỡn với tôi! Và chặt chân tôi! 01:15:53.830 --> 01:15:55.660 Tôi chịu hết nổi sự quỷ quyệt của các cô rồi. 01:15:55.660 --> 01:15:57.330 Tôi còn 6 viên đạn trong khẩu súng này, 01:15:57.330 --> 01:15:59.530 và còn bất kỳ ai trong đám các người thử làm gì đó, tôi thề với Chúa 01:15:59.530 --> 01:16:00.830 tôi sẽ cho người đó ăn đạn! 01:16:00.840 --> 01:16:02.170 Nghe rõ chưa? 01:16:05.310 --> 01:16:07.510 Viên đạn tiếp theo sẽ dành cho ai đó trong đám các cô! 01:16:10.440 --> 01:16:12.680 Edwina, Edwina, đừng... 01:16:12.680 --> 01:16:15.880 - Cô định làm gì thế? - Không! 01:16:29.200 --> 01:16:30.760 Cô muốn gì? 01:17:36.930 --> 01:17:40.600 Sao cô có thể cho cô ấy vào trong đó một mình với anh ta? 01:17:40.600 --> 01:17:42.230 Alicia, cô xin em, để cô suy nghĩ đi. 01:17:42.240 --> 01:17:44.400 Việc em đưa anh ta về đây là một sai lầm. Amy. 01:17:44.410 --> 01:17:49.440 Em đừng đổ tội cho con bé, nó làm vậy vì trái tim lương thiện. 01:17:49.440 --> 01:17:51.910 Cô đang cố nghĩ cách. Ta phải loại bỏ anh ta thôi. 01:17:51.910 --> 01:17:53.950 Chúng ta không an toàn... 01:17:53.950 --> 01:17:55.980 Trong khi anh ta vẫn còn trong ngôi nhà này. 01:17:57.780 --> 01:18:00.350 Bỏ mặc anh ta trong rừng thì sao? 01:18:01.290 --> 01:18:03.820 Không. Mạo hiểm lắm. 01:18:04.890 --> 01:18:06.660 Chúng ta có thể treo cổ anh ta. 01:18:06.660 --> 01:18:08.460 Chúng ta không thể sử dụng bạo lực. 01:18:08.460 --> 01:18:10.300 Chúng ta không thể nào sống tiếp khi anh ta còn ở đây. 01:18:10.300 --> 01:18:12.100 Cô biết. Vậy nên cô mới cần suy nghĩ. 01:18:12.100 --> 01:18:13.630 Cô đang vạch ra một kế hoạch. 01:18:13.640 --> 01:18:16.140 Em có thể nói với anh ta là anh ta không được chào đón ở đây nữa. 01:18:16.140 --> 01:18:17.770 Em làm vậy không ích gì cả. 01:18:17.770 --> 01:18:19.240 Em là kẻ ngốc nếu em tin anh ta sẽ chấp nhận lời đề nghị của em. 01:18:19.240 --> 01:18:21.610 - Các em, cô xin các em! - Chúng ta không thể nhờ ai đó giúp đỡ ạ? 01:18:21.610 --> 01:18:24.810 Không được. Cô không thể để các em ở đây một mình. 01:18:26.510 --> 01:18:28.810 Anh ta thích ăn nấm. 01:18:35.820 --> 01:18:39.690 Hạ sĩ thích ăn món nấm mà chúng ta nấu. 01:18:41.660 --> 01:18:44.500 Nếu Amy chọn loại nấm... 01:18:45.300 --> 01:18:47.900 Riêng cho anh ta thì sao? 01:18:58.450 --> 01:19:00.880 Em nghĩ em làm được không Amy? 01:19:03.820 --> 01:19:06.590 Em có nghĩ em tìm được loại nấm đó không? 01:19:09.690 --> 01:19:11.960 Em phải thật là lặng lẽ. 01:19:14.390 --> 01:19:16.700 Em phải đi... 01:19:17.530 --> 01:19:20.370 Đi thật nhanh ra khỏi căn nhà. 01:19:20.370 --> 01:19:23.070 - Được không? - Vâng, thưa cô Martha. 01:19:23.070 --> 01:19:24.940 Anh ta không được thấy em. 01:19:30.840 --> 01:19:33.050 Hmm. Chúng ta sẽ làm thế. 01:19:33.050 --> 01:19:35.480 Chúng ta sẽ nấu bữa tối thật ngon. 01:19:38.720 --> 01:19:41.450 Chúng ta sẽ tiễn anh ta xuống chầu âm phủ thật hoành tráng. 01:19:43.160 --> 01:19:46.560 Chuẩn bị thịt xông khói, và ta sẽ nướng bánh quy 01:19:46.560 --> 01:19:49.430 và rồi xào nấm với 01:19:49.430 --> 01:19:51.630 bơ và rượu. 01:22:01.160 --> 01:22:03.530 Để tôi. 01:22:03.530 --> 01:22:05.630 - Cảm ơn anh. - Chuyện nhỏ mà. 01:22:07.000 --> 01:22:09.000 - Chào cô. - Chào anh. 01:22:09.000 --> 01:22:10.570 Chào các cô gái. 01:22:10.570 --> 01:22:13.040 Hạ sĩ McBurney, 01:22:13.040 --> 01:22:15.370 chúng tôi muốn anh biết rằng chúng tôi không thù ghét gì anh 01:22:15.380 --> 01:22:17.210 và chúng tôi chuẩn bị bữa ăn này 01:22:17.210 --> 01:22:20.150 để ăn mừng hành trình phía trước của chúng ta. 01:22:20.150 --> 01:22:24.580 Ôi, cảm ơn vì đã bỏ qua cho cơn thịnh nộ của tôi. 01:22:24.590 --> 01:22:28.190 - Tôi không có để bụng đâu. - Cảm ơn tất cả mọi người. 01:22:28.190 --> 01:22:29.890 Đây, ờ... 01:22:29.890 --> 01:22:32.730 Đây là bữa ăn thịnh soạn nhất tôi từng thấy. 01:22:32.730 --> 01:22:35.790 Chà, ăn ngon miệng. 01:22:37.000 --> 01:22:40.270 - Vâng. - Khoan, khoan, khoan, khoan đã... 01:22:40.270 --> 01:22:42.330 Ta phải cầu nguyện. 01:22:43.770 --> 01:22:45.870 Thưa Ngài, mong Ngài ban phước cho bữa ăn này 01:22:45.870 --> 01:22:49.210 và chúng con biết ơn lòng từ bi của Ngài. 01:22:49.210 --> 01:22:52.110 Amen. 01:22:57.080 --> 01:22:59.850 Rót cho anh ly rượu được không, Marie? 01:23:03.590 --> 01:23:05.160 Cảm ơn. 01:23:10.730 --> 01:23:12.600 - Cảm ơn. - Không có gì. 01:23:12.600 --> 01:23:14.570 Amy hái nấm hôm nay đấy. 01:23:14.570 --> 01:23:16.770 - Có muốn thử một ít được không hạ sĩ? - Có chứ. 01:23:16.770 --> 01:23:18.200 Tôi thích nấm lắm. 01:23:30.650 --> 01:23:32.350 Cảm ơn, Marie. 01:23:34.550 --> 01:23:36.020 Cô Morrow? 01:23:41.290 --> 01:23:44.900 Cô Edwina, cô đâu có thích nấm. 01:23:46.270 --> 01:23:49.470 Đúng vậy, tôi không thích. 01:23:49.470 --> 01:23:51.200 Vậy thôi. 01:23:58.580 --> 01:24:00.250 Cảm ơn. 01:24:12.160 --> 01:24:13.430 Mm. 01:24:14.590 --> 01:24:16.160 Chúa ơi. 01:24:23.000 --> 01:24:25.270 Amy, em tự chọn nấm à? 01:24:27.810 --> 01:24:29.340 Ngon quá. 01:24:37.020 --> 01:24:39.820 Tôi sẽ không còn ở đây lâu nữa đâu... 01:24:39.820 --> 01:24:42.220 Nhưng, ùm, khi tôi còn ở đây, 01:24:42.220 --> 01:24:44.520 tôi muốn bù đắp cho những... 01:24:44.530 --> 01:24:47.260 Các cô biết đấy, những điều không may đã xảy ra. 01:24:49.860 --> 01:24:52.030 Trò Alicia... 01:24:52.030 --> 01:24:54.870 Kể cho chúng ta nghe việc thêu thùa của em như thế nào rồi. 01:24:54.870 --> 01:24:57.670 Vẫn ổn ạ. 01:24:57.670 --> 01:25:01.410 Tôi phải nói rằng hoa hồng rất đẹp. 01:25:01.410 --> 01:25:03.040 Và hoa hồng lai 01:25:03.040 --> 01:25:05.880 là loài hoa tôi thích nhất. 01:25:17.260 --> 01:25:18.790 John? 01:25:25.830 --> 01:25:27.500 Tôi không thở được. 01:25:27.500 --> 01:25:29.570 John? 01:25:29.570 --> 01:25:31.370 Có chuyện gì vậy? 01:25:31.370 --> 01:25:32.700 Có... 01:25:37.880 --> 01:25:39.850 Có... 01:25:39.850 --> 01:25:41.250 Có chuyện gì vậy? 01:25:51.420 --> 01:25:53.330 Trò Amy. 01:26:33.130 --> 01:26:36.470 May thành đường thẳng như cô dạy em ấy. 01:26:39.910 --> 01:26:41.310 Edwina. 01:26:42.480 --> 01:26:43.910 Edwina? 01:26:44.740 --> 01:26:46.550 Vâng, thưa cô Martha. 01:26:52.490 --> 01:26:54.550 Đừng có chặt quá, Amy. 01:27:57.220 --> 01:27:58.420 Amen.