���� JFIF �� � ( %"1"%)+...383,7(-.-
![]() Server : Apache/2.4.6 (CentOS) OpenSSL/1.0.2k-fips PHP/7.4.20 System : Linux st2.domain.com 3.10.0-1127.10.1.el7.x86_64 #1 SMP Wed Jun 3 14:28:03 UTC 2020 x86_64 User : apache ( 48) PHP Version : 7.4.20 Disable Function : NONE Directory : /var/www/html/vidoe.top/upload/subtitle/03-2019/ |
WEBVTT - https://subtitletools.com 00:00:00.000 --> 00:00:29.462 FCINE.NET 00:00:29.462 --> 00:00:31.327 Cám ơn. Cám ơn. 00:00:31.431 --> 00:00:34.229 Nhưng không, hãy tự vỗ tay cho mình vì bạn đã làm việc chăm chỉ 00:00:34.300 --> 00:00:38.236 để giúp Yardsham lnlet có được năm tuyệt vời nhất trong lịch sử. 00:00:43.276 --> 00:00:45.403 Bởi vì chúng tôi đã tiết lộ tất cả thành công, 00:00:45.478 --> 00:00:48.470 chúng tôi nghĩ rằng ta nên cùng nhau kết nối lại các nguyên tắc cơ bản 00:00:48.548 --> 00:00:50.311 của thứ đã đưa ta đến đây. 00:00:50.383 --> 00:00:51.509 Để làm thế, tôi sẽ chuyển 00:00:52.285 --> 00:00:54.515 một bài thơ về sản phẩm cho các khách hàng. 00:00:55.288 --> 00:00:56.414 Lệnh nổi dậy của thương hiệu. 00:00:56.489 --> 00:00:59.356 Anh ấy là bậc thầy đã khiến Madison Avenue sợ hãi. 00:01:01.327 --> 00:01:02.487 Bạn tôi, nửa còn lại của tôi, 00:01:03.263 --> 00:01:04.230 Howard lnlet. 00:01:08.301 --> 00:01:09.268 Yêu anh. 00:01:14.274 --> 00:01:16.242 Tuyệt! 00:01:17.377 --> 00:01:21.313 Lý do của bạn là gì? 00:01:23.249 --> 00:01:25.342 Lý do bạn rời giường vào sáng nay? 00:01:25.385 --> 00:01:27.353 Lý do bạn ăn thứ đó? 00:01:27.454 --> 00:01:29.479 Lý do bạn mặc bộ đồ đó? 00:01:29.556 --> 00:01:32.320 Lý do bạn đến đây? 00:01:32.358 --> 00:01:34.485 Ngoài lý do tôi sẽ sa thải bạn và thuê người khác 00:01:34.494 --> 00:01:36.359 nếu bạn không đi làm, nhưng... 00:01:36.429 --> 00:01:38.363 Không phải lý do đó. Lý do chính kia. 00:01:39.532 --> 00:01:43.263 Tất nhiên ta không ở đây để bán một thứ nhảm nhí. 00:01:43.436 --> 00:01:45.370 Chúng ta ở đây 00:01:45.438 --> 00:01:47.303 để kết nối. 00:01:48.441 --> 00:01:50.466 Cuộc sống là về con người. 00:01:51.444 --> 00:01:55.471 Quảng cáo là để làm sáng tỏ 00:01:55.548 --> 00:01:58.483 sản phẩm và dịch vụ của chúng ta 00:01:59.252 --> 00:02:01.311 sẽ cải thiện cuộc sống con người thế nào? 00:02:01.454 --> 00:02:03.285 Bây giờ, 00:02:03.356 --> 00:02:05.256 ta phải làm thế nào? 00:02:05.525 --> 00:02:07.322 Tình yêu. 00:02:07.527 --> 00:02:09.324 Thời gian. 00:02:10.263 --> 00:02:11.355 Cái chết. 00:02:12.432 --> 00:02:17.335 Ba thứ trừu tượng đó đã kết nối mọi con người trên trái đất. 00:02:17.403 --> 00:02:18.427 Mọi thứ mà ta thèm muốn. 00:02:18.505 --> 00:02:20.370 mọi thứ ta sợ nếu không có được, 00:02:20.473 --> 00:02:23.340 mọi thứ mà cuối cùng ta sẽ chi tiền mua 00:02:23.409 --> 00:02:25.343 là bởi vì vào cuối ngày 00:02:26.312 --> 00:02:27.506 chúng ta thèm muốn tình yêu 00:02:28.414 --> 00:02:30.348 chúng ta hi vọng có nhiều thời gian hơn 00:02:31.284 --> 00:02:33.275 và chúng ta sợ cái chết. 00:02:34.254 --> 00:02:35.278 Tình yêu. 00:02:36.356 --> 00:02:37.380 Thời gian. 00:02:38.525 --> 00:02:40.356 Cái chết. 00:02:40.426 --> 00:02:42.326 Hãy bắt đầu ở đó. 00:04:07.480 --> 00:04:09.380 Thứ này làm mất mấy ngày? 00:04:10.316 --> 00:04:11.340 Năm ngày. 00:04:12.485 --> 00:04:13.543 Khá ấn tượng đó. 00:04:14.387 --> 00:04:16.378 - Có lẽ anh ấy quay về quá sớm? - Cô đùa tôi đấy à? 00:04:16.456 --> 00:04:18.447 Thói quen thây ma này đã kéo dài 6 tháng rồi. 00:04:18.524 --> 00:04:20.253 Chúng ta không thể thưởng thức nó nữa. 00:04:20.393 --> 00:04:22.361 Đặc biệt là bởi vì 00:04:22.462 --> 00:04:24.396 chúng ta sẽ bị sa thải bởi Danworth Financial. 00:04:24.464 --> 00:04:26.455 Cái gì? Anh đùa tôi sao? 00:04:26.532 --> 00:04:28.261 - Không, Whit, thôi nào! - Tôi xin lỗi, gì cơ? 00:04:28.301 --> 00:04:29.393 Nhưng hôm qua tôi mới nói chuyện với họ cơ mà. 00:04:29.435 --> 00:04:31.369 Tôi biết. Mọi người đã làm mọi thứ để che đậy 00:04:31.404 --> 00:04:34.237 nhưng tài khoản đó được xây dựng nên bằng mối quan hệ của Howard 00:04:34.340 --> 00:04:36.308 Một nửa hóa đơn của ta cũng đến từ mối quan hệ của Howard. 00:04:36.376 --> 00:04:37.400 Đây đúng là thảm họa. Đúng là thảm họa. 00:04:37.410 --> 00:04:38.468 Không. Vẫn chưa. 00:04:39.245 --> 00:04:41.372 Chúng ta có đề nghị từ Omnicom với giá 17 đô một cổ phiếu... 00:04:41.447 --> 00:04:42.505 - Ôi thôi nào! - Nhưng họ muốn câu trả lời 00:04:42.515 --> 00:04:44.312 - vào đầu năm. - Suy.t. 00:04:47.487 --> 00:04:50.251 Thật lòng là chúng ta còn không xứng được giá 14 đô một cổ phiếu 00:04:50.356 --> 00:04:51.414 nếu đối tác của tôi mất một năm nghỉ phép 00:04:51.457 --> 00:04:53.391 vì là nhà vô địch domio ở Crazy Town. 00:04:53.459 --> 00:04:54.483 Như thế là hơi khắc nghiệt đó, Whit. 00:04:54.527 --> 00:04:56.461 Tôi xin lỗi, nhưng đó là thật. 00:04:56.529 --> 00:04:59.327 Simon, tôi trao quyền cho anh. Đi lập thỏa thuận với Omnicom. 00:04:59.532 --> 00:05:02.330 Tôi ước là mình có thể nhưng Howard kiểm soát các cổ phiều có quyền biểu quyết. 00:05:02.402 --> 00:05:03.426 Tôi sẽ lo phần Howard, được chứ? 00:05:03.469 --> 00:05:05.232 Cứ thúc đẩy giấy tờ đi, Simon. 00:05:07.273 --> 00:05:10.299 Tôi vẫn không hiểu tại sao Howard có 60% cổ phiếu có quyền biểu quyết 00:05:10.343 --> 00:05:11.332 và anh chỉ có 40. 00:05:11.444 --> 00:05:13.469 Bởi vì tôi cần tiền mặt để xử lý vụ li dị 00:05:14.280 --> 00:05:17.249 và Howard đã giúp đỡ tôi bằng cách tôi mượn tiền. 00:05:17.317 --> 00:05:21.344 Vậy nếu anh không có cuộc tình với hậu bối sáng tạo đó, 00:05:21.421 --> 00:05:22.479 ta sẽ không ở trong tình trạng này sao? 00:05:22.522 --> 00:05:24.456 Không chính xác và không công bằng 00:05:24.524 --> 00:05:27.288 khi đặt thẳng nó lên vai tôi. 00:05:27.327 --> 00:05:29.454 Tôi chỉ nói ra sự thật thôi. 00:05:30.363 --> 00:05:33.423 Ôi Chúa ơi! Anh không thích mùi hương đó sao? 00:05:33.466 --> 00:05:35.229 Đợi đã. Dừng lại. 00:05:35.335 --> 00:05:36.427 Nhắm mặt lại. 00:05:36.502 --> 00:05:38.333 Hít vào. 00:05:39.305 --> 00:05:41.364 Nó không làm anh nhớ đến thời thơ ấu sao? 00:05:42.542 --> 00:05:44.305 Claire, đến đây. 00:05:47.313 --> 00:05:48.473 Nào, tôi phải nói với cô chuyện này. 00:05:50.249 --> 00:05:51.216 Chuyện gì? 00:05:51.517 --> 00:05:54.418 Tôi đã làm vài chuyện với tình trạng của chúng ta 00:05:54.454 --> 00:05:56.319 mà cô cần biết. 00:05:56.422 --> 00:05:57.389 Anh đã làm gì? 00:05:57.457 --> 00:05:59.220 Tôi đã thuê một người. 00:05:59.325 --> 00:06:00.314 Anh thuê một người? 00:06:00.426 --> 00:06:03.395 Phải. Khi Eloise bắt gặp tôi ngoại tình 00:06:03.463 --> 00:06:07.297 cô đã thuê một thám tử tư tên là Sally Price. 00:06:07.367 --> 00:06:09.358 Cô ta là người phụ nữ trông như bà ngoại người Mormon, 00:06:09.402 --> 00:06:12.303 và điều đó khiến cô ta rất giỏi tàng hình. 00:06:12.405 --> 00:06:14.430 Anh thuê người đã gây ra vụ li dị của mình sao? 00:06:15.308 --> 00:06:16.468 Không. Tôi đã gây ra vụ li dị. 00:06:17.243 --> 00:06:19.370 Sally Price chỉ làm giấy tờ tôi. 00:06:20.279 --> 00:06:22.406 Đó đúng là một điều giác ngộ. 00:06:23.316 --> 00:06:25.307 Tôi đã giấu rất kĩ. Chúng tôi đã thảo luận điều đó. 00:06:25.485 --> 00:06:26.509 Vậy, 00:06:27.286 --> 00:06:28.446 sao anh lại thuê bà ngoại người Mormon 00:06:28.521 --> 00:06:31.456 Bởi vì ta cần làm lập hồi sơ điều đang xảy ra với Howard. 00:06:31.524 --> 00:06:35.426 Chúng ta cần chứng minh là anh ta không đủ tỉnh táo để bỏ phiếu cổ phần. 00:06:35.528 --> 00:06:38.361 Không. Thật sự ta không ở vị trí mà ta... 00:06:38.431 --> 00:06:41.457 Chúng ta thật sự là người sẽ làm điều đó với bạn mình sao? 00:06:41.534 --> 00:06:43.263 Không phải là anh ta không bán, 00:06:43.336 --> 00:06:47.432 mà anh ta thậm chí không nói gì về chuyện sẽ bán nó đi. 00:06:47.473 --> 00:06:50.340 Tôi đã cố nói chuyện với anh ta, cố gắng tiếp cận anh ta, 00:06:50.443 --> 00:06:53.276 và nó giống như là tôi thậm chí không ở cùng không gian vật lý với anh ta. 00:06:53.312 --> 00:06:54.279 Anh ta không ở đó. 00:06:54.347 --> 00:06:56.315 Con của anh ta đã mất. 00:06:56.449 --> 00:06:58.474 Đó là hai năm trước rồi, Claire. 00:06:59.285 --> 00:07:00.309 Ta sẽ làm gì... 00:07:00.386 --> 00:07:02.354 Cuộc sống ta đang bị đe dọa. 00:07:02.422 --> 00:07:04.356 Chúng ta không còn là trẻ em nữa. Cô nhìn mặt tôi 00:07:04.390 --> 00:07:06.483 và nói rằng cô sẵn sàng để mọi thứ cô đã cống hiến 00:07:06.492 --> 00:07:08.517 trong 10 năm qua bốc hơi mất? 00:07:13.399 --> 00:07:14.491 Vụ Pl vẫn tối chứ? 00:07:15.234 --> 00:07:16.428 Cô ấy phát hiện tôi ngoại tình. 00:07:16.536 --> 00:07:18.367 Oscar có thể phát hiện anh ngoại tình. 00:07:18.404 --> 00:07:20.235 Oscar là ai? 00:07:20.306 --> 00:07:21.273 Con trai tôi. 00:07:21.340 --> 00:07:23.308 Ồ, Oscar đó sao? 00:07:23.376 --> 00:07:25.344 Thám tử tư này sẽ không tìm được gì 00:07:25.411 --> 00:07:27.345 vượt ranh giới đạo đức. 00:07:28.314 --> 00:07:30.282 Không phải với Howard, 00:07:30.349 --> 00:07:33.250 nhưng nếu cô ta có thể làm tăng mối qua tâm về năng lực pháp luật 00:07:33.319 --> 00:07:34.343 thì ta sẽ giao dịch được. 00:07:34.420 --> 00:07:36.513 Tôi thật sự nghĩ là ta đã hết sự lựa chọn, 00:07:37.290 --> 00:07:39.520 Anh biết đó, anh ta đã khủng bố nhân viên tư vấn tâm lý trong 6 tháng. 00:07:40.293 --> 00:07:43.490 Anh ta đã đuổi những luật sư Ayahuasca mà ta cất công đưa về từ Peru. 00:07:44.263 --> 00:07:46.458 Và chúng ta... Sự can thiệp của ta là thảm họa. 00:07:46.499 --> 00:07:48.262 Tôi chỉ... 00:07:49.268 --> 00:07:52.260 Nghe này, việc này có vẻ không ổn lắm. 00:07:52.438 --> 00:07:54.269 Tôi biết. 00:07:54.340 --> 00:07:56.501 Nhưng bất cứ điều gì bắt đầu bằng chuyện đứa nhóc 6 tuổi chết 00:07:57.276 --> 00:07:58.436 thì chẳng có gì ổn cả. 00:10:20.419 --> 00:10:21.386 Anh ta viết thư. 00:10:21.454 --> 00:10:23.388 Thư? Thư loại nào? 00:10:23.456 --> 00:10:26.323 Đây có thể là vụ kì quặc nhất mà tôi từng làm. 00:10:26.359 --> 00:10:28.327 - Cô nhận được thư? - Phải. 00:10:28.394 --> 00:10:30.328 Tôi có thể hỏi bằng cách nào không? 00:10:30.396 --> 00:10:32.455 Tôi tốn 800 đô 00:10:32.531 --> 00:10:34.226 để lấy thứ này. 00:10:34.333 --> 00:10:35.300 Và để mọi người biết thì 00:10:35.368 --> 00:10:38.394 đây là hành vi phạm tội liên bang khi ăn cắp thư trong hòm thư. 00:10:38.504 --> 00:10:41.234 - Cô có thể... - Ừm. 00:10:41.273 --> 00:10:43.332 - Ba lá thư. - Gửi đến ai? 00:10:43.409 --> 00:10:44.467 - Ồ, không ai cả. - Ý cô là sao? 00:10:45.277 --> 00:10:46.437 Howard không viết thư cho người. 00:10:46.445 --> 00:10:48.242 Anh ta viết thư cho đồ vật. 00:10:48.314 --> 00:10:50.282 - Đồ vật gì? - Thời gian. 00:10:51.417 --> 00:10:53.317 Tình yêu. 00:10:53.519 --> 00:10:54.508 Cái chết. 00:10:55.321 --> 00:10:56.515 Ba thứ trừ tượng. 00:10:57.256 --> 00:10:58.280 "Thời gian, 00:10:58.357 --> 00:11:00.416 họ nói là mày sẽ chữa lành mọi vết thương 00:11:00.493 --> 00:11:02.461 nhưng họ lại không nói về cách mày hủy hoại 00:11:02.528 --> 00:11:04.257 tất cả mọi thứ tốt đẹp trên thế giới. 00:11:04.463 --> 00:11:06.488 Cách mày biến vẻ đẹp thành cát bụi. 00:11:07.366 --> 00:11:10.358 Mày chẳng hơn gì gỗ hóa đá với tao. 00:11:10.436 --> 00:11:13.496 Mày là thứ mô chết không thể phân hủy. 00:11:14.273 --> 00:11:15.240 Mày chẳng là gì cả. 00:11:15.307 --> 00:11:17.332 Điều đó không chứng minh được gì cả. Ta không thể dùng nó mà, đúng không? 00:11:17.410 --> 00:11:19.378 Không. Ý tôi là, trẻ em viết thư cho ông già noel 00:11:19.478 --> 00:11:20.502 đâu có nghĩa là chúng bị điên. 00:11:21.247 --> 00:11:23.340 Không. Đây là việc diều trị. 00:11:24.417 --> 00:11:25.475 Thật buồn.? 00:11:26.285 --> 00:11:27.513 Phải. Còn gì nữa không? 00:11:28.387 --> 00:11:31.379 Thường sau khi tan làm, anh ta đến một công viên cho chó ở Brooklyn, 00:11:31.457 --> 00:11:33.448 dù anh ta thậm chí còn chẳng nuôi chó. 00:11:33.526 --> 00:11:35.357 Chỉ ngồi đó hàng giờ. 00:11:35.461 --> 00:11:37.258 Anh ta có viết thư cho chó không. 00:11:38.264 --> 00:11:39.231 Anh hỏi thật đó à? 00:11:39.331 --> 00:11:40.491 Điều đó có thể trở thành chứng cứ mà. 00:11:40.533 --> 00:11:42.364 Ý tôi là đó là thứ ta muốn. 00:11:43.369 --> 00:11:45.337 - Có không? - Tôi không thấy thế. 00:11:46.272 --> 00:11:47.432 - Được rồi. Còn gì nữa không? - Thật sự chỉ có thế. 00:11:47.506 --> 00:11:50.407 Về căn hộ của mình. Rất ít khi ra khỏi nhà trước khi trời sáng. 00:11:50.476 --> 00:11:52.535 Không Wi-Fi, cáp, điện thoại. Không có gì cả. 00:11:54.313 --> 00:11:58.306 "Mày là thứ mô chết không thể phân hủy." 00:12:19.538 --> 00:12:21.267 Howard? 00:12:22.241 --> 00:12:23.401 Tôi là Claire. 00:12:24.543 --> 00:12:28.309 Tôi ghé qua tiệm ăn dưới phố và mua cho anh bữa tối. 00:12:31.450 --> 00:12:34.283 Là món tôm mà anh thích. 00:12:37.256 --> 00:12:40.282 Được rồi. Tôi sẽ để nó ở đây phòng khi anh vẫn chưa ăn gì. 00:12:41.393 --> 00:12:43.258 Này, đừng bỏ thức ăn ở đó nữa. 00:12:43.262 --> 00:12:44.229 Anh ta không ăn đâu. 00:12:44.330 --> 00:12:46.230 Ồ, tôi... tôi xin lỗi. 00:12:46.298 --> 00:12:47.458 Và anh ta lại trễ tiền nhà nữa. 00:12:47.533 --> 00:12:50.400 Anh ta không trả lời gọi cửa và tôi cũng không có số điện thoại. 00:12:50.402 --> 00:12:52.461 Ừm, anh ấy không dùng điện thoại nữa. 00:12:53.506 --> 00:12:57.465 Anh ấy nợ bao nhiêu? Tôi sẽ viết séc cho anh. 00:12:58.244 --> 00:12:59.472 Nếu đó là điều cô muốn thì được thôi. 00:13:00.312 --> 00:13:03.213 Và nếu cô không cần món tôm đó... 00:13:03.449 --> 00:13:06.316 Bông cải xanh Broccoli tuần trước rất ngon. 00:13:06.316 --> 00:13:59.310 f c i n e . n e t 00:14:05.544 --> 00:14:07.512 Đến rồi kìa. 00:14:08.447 --> 00:14:09.505 Này, đồ của con đâu. 00:14:11.283 --> 00:14:13.342 Con muốn nhắn tin cho bố, nhưng mẹ bảo con phải gọi. 00:14:13.419 --> 00:14:14.443 Nhắn tin cho bố về điều gì? 00:14:14.520 --> 00:14:17.455 Nhưng rồi Barty nói là con phải trực tiếp nói với bố. 00:14:18.257 --> 00:14:20.225 Giờ ta đang nhận lời khuyên cuộc sống từ Barty sao? 00:14:20.359 --> 00:14:21.519 Con đang... Con đang cố nói điều gì với bố? 00:14:21.527 --> 00:14:23.324 Con sẽ không đến ở cùng bố. 00:14:23.429 --> 00:14:25.260 Con sẽ ở với Barty và mẹ ở Bahamas. 00:14:25.264 --> 00:14:27.425 Không, không. Đợi đã, đợi đã. 00:14:29.268 --> 00:14:30.257 Chào anh. 00:14:31.437 --> 00:14:32.461 Anh khỏe chứ? 00:14:33.305 --> 00:14:35.466 Tôi có thể có năm phút ở cách đây vài thước 00:14:35.507 --> 00:14:37.498 để nói chuyện với con tôi không? 00:14:42.248 --> 00:14:43.237 Cám ơn. 00:14:44.316 --> 00:14:45.374 Cục cưng à, bố... 00:14:45.451 --> 00:14:46.475 Bố đã chuẩn bị cả rồi. 00:14:46.518 --> 00:14:48.247 Bố đã mua cây thông noel cho chúng ta. 00:14:48.254 --> 00:14:49.243 Vậy thì bố thật tệ. 00:14:49.321 --> 00:14:50.345 Bố đã mua vé cho ta dến Hamilton. 00:14:50.389 --> 00:14:51.481 Tội nghiệp Hamilton. 00:14:51.523 --> 00:14:53.320 Vé đó rất khó mua, Allison. 00:14:53.425 --> 00:14:54.449 Con đã xem rồi. 00:14:55.494 --> 00:14:57.485 Con xem rồi sao? Con xem với mẹ và Barty à? 00:14:58.264 --> 00:14:59.356 Và cả Odell Beckham Jr. 00:14:59.498 --> 00:15:01.261 Và Odell Beckham? 00:15:01.400 --> 00:15:02.492 Phải. 00:15:03.269 --> 00:15:04.361 Chú ấy là bạn của Barty. 00:15:07.373 --> 00:15:08.397 Tại sao chứ? 00:15:11.310 --> 00:15:12.402 Sao con không muốn trải qua kì nghỉ cùng với bố chứ? 00:15:12.444 --> 00:15:13.502 Bố nhớ con lắm. 00:15:14.346 --> 00:15:15.472 Bởi vì con ghét bố. 00:15:15.547 --> 00:15:17.447 Bởi vì bố là một nhà từ thiện. 00:15:17.516 --> 00:15:20.246 Bỏi vì bố làm mẹ đau khổ. 00:15:20.552 --> 00:15:23.385 - Kẻ tán gái. - Sao? 00:15:25.291 --> 00:15:27.316 Từ con phải dùng là kẻ tán gái chứ không phải nhà từ thiện. 00:15:27.359 --> 00:15:28.485 Chúng có nghĩa khác biệt. 00:15:28.527 --> 00:15:30.427 Bố biết là được rồi. 00:15:35.301 --> 00:15:37.360 Nghe này, con đồng ý nói chuyện trực tiếp với bố và con đã làm rồi. 00:15:45.244 --> 00:15:46.233 Này. 00:15:46.312 --> 00:15:47.506 Giáng sinh vui vẻ nhé. 00:16:03.462 --> 00:16:04.520 Đợi đã. 00:16:06.432 --> 00:16:07.490 Chào. 00:16:17.242 --> 00:16:18.504 Nhanh chóng lập hàng rào lửa khi tôi đến gần sao? 00:16:19.278 --> 00:16:20.438 Cavs đang ở trong trấn. 00:16:20.512 --> 00:16:22.377 Đếm ngược giáng sinh ở Garden. 00:16:23.382 --> 00:16:25.247 Tôi vẫn để ghế của anh ở đó. 00:16:25.317 --> 00:16:27.308 Tôi đi một minh nhưng ta có thể đi chung. 00:16:27.386 --> 00:16:29.513 Không cần phải nói chuyện. Không cần phải nhìn nhau. 00:16:30.255 --> 00:16:32.314 Chúng ta có thể giống như bây giờ và xem trận đấu thôi. 00:16:32.358 --> 00:16:33.450 Giống như hồi trước vậy. 00:16:35.427 --> 00:16:36.485 Được rồi, số hai. 00:16:37.262 --> 00:16:38.320 Chúng ta sẽ mất Danworth 00:16:38.364 --> 00:16:40.264 bởi vi đó là mối quan hệ của anh. 00:16:40.299 --> 00:16:42.358 Và họ không cảm thấy tình yêu, anh có thể tưởng tượng điều đó. 00:16:42.434 --> 00:16:43.401 Thế nên chuyện đó sẽ xảy ra. 00:16:45.504 --> 00:16:47.495 Mặc dù thế, 00:16:48.273 --> 00:16:50.366 vì ta có đề nghị từ Omnicom, và nó là thật. 00:16:50.442 --> 00:16:52.307 17 đô một cổ phần. 00:16:53.278 --> 00:16:54.404 Xin hãy cân nhắc, bởi vì... 00:16:54.480 --> 00:16:56.311 Ừm, ừm. 00:16:56.382 --> 00:16:59.442 Bởi vì họ sẽ tổng điền khiển lại và họ để mọi người giữ công việc, 00:16:59.518 --> 00:17:02.385 điều tôi biết là anh quan tâm đến, vì anh yêu những con người đó. 00:17:05.290 --> 00:17:06.257 Nói hay lắm. 00:17:35.254 --> 00:17:36.312 Những người Bắc Kinh đã đến. 00:17:36.422 --> 00:17:38.356 Chúa ơi. Không ai muốn uống cà phê Trung Quốc đâu. 00:17:38.424 --> 00:17:39.413 Chúng ta đang bán nó đấy. 00:17:39.491 --> 00:17:42.358 Cà phê macchiato Mãn Châu sao? 00:17:43.295 --> 00:17:44.319 Ta tuyển gì thế? 00:17:44.363 --> 00:17:46.263 - Tuần thám. - Có vẻ tốt đó. 00:17:46.365 --> 00:17:48.526 "Tẩy da, tìm ra cuộc sống" 00:17:49.268 --> 00:17:50.360 Xin lỗi... 00:17:50.436 --> 00:17:53.269 "Bạn sẽ tìm ra cuộc sống khi bạn tẩy da." 00:17:53.372 --> 00:17:55.533 - Có quan trọng không? - Có, vì tôi đã viết nó. 00:17:56.275 --> 00:17:58.505 Chà, cách của tôi nghe hay hơn. 00:17:59.278 --> 00:18:00.336 - Thật sao? Thế nào? - Ừm. 00:18:00.446 --> 00:18:02.277 Đợi đã, cách của anh là gì? 00:18:02.347 --> 00:18:04.338 "Bạn sẽ tìm ra cuộc sống khi bạn tẩy da." 00:18:04.383 --> 00:18:07.352 Có vẻ đánh vào đây đó. 00:18:08.320 --> 00:18:11.448 "Tẩy da, tìm ra cuộc sống" 00:18:11.523 --> 00:18:13.286 Nó đánh vào đây. 00:18:14.426 --> 00:18:15.415 Đúng là đánh vào đây thật. 00:18:15.527 --> 00:18:17.358 Đúng không? 00:18:17.429 --> 00:18:18.396 Anh có thể dùng nó miễn phí. 00:18:18.497 --> 00:18:20.431 Đợi đó. Đợi đó. 00:18:20.466 --> 00:18:22.229 Đợi đi. 00:18:25.337 --> 00:18:26.361 - Này, Frankel. - Vâng? 00:18:26.438 --> 00:18:28.338 "Tẩy da, tìm ra cuộc sống" 00:18:28.407 --> 00:18:30.398 "Tẩy da, tìm ra cuộc sống" Mọi người ổn chứ? 00:18:30.476 --> 00:18:31.443 Hiểu rồi. 00:18:32.511 --> 00:18:34.308 Cô ấy nói nghe hay hơn. 00:18:39.318 --> 00:18:40.342 Này! 00:18:47.359 --> 00:18:48.417 Không, không, không. 00:18:50.496 --> 00:18:51.485 Này. Này. 00:19:28.400 --> 00:19:30.368 Và anh nói chuyện với tôi bằng tông giọng đó 00:19:30.435 --> 00:19:33.302 như thể không phải hơi thở của tôi đã cho anh sự sống vậy. 00:19:33.372 --> 00:19:34.498 - Cô đến trễ. - Xin lỗi. 00:19:35.274 --> 00:19:37.242 Như thế không phải tia lửa trong đôi mắ tôi 00:19:37.309 --> 00:19:38.469 đã khiến cuộc sống đó ý nghĩa. 00:19:39.278 --> 00:19:41.303 Cô di chuyển lưỡi, cô di chuyển miệng, 00:19:41.380 --> 00:19:43.245 tình cảm của cô. 00:19:43.315 --> 00:19:44.339 Nhưng cô lại không thở. 00:19:44.416 --> 00:19:45.405 Anh nói về tia lửa sao? 00:19:46.285 --> 00:19:47.343 Đó là sự phong phú. 00:19:47.386 --> 00:19:49.411 Nếu như anh từ chối tia lửa giữa chúng ta. 00:19:49.488 --> 00:19:53.424 Tia lửa đó nóng hơn mặt trời, hơn sự lạnh lùng trong tâm hồn anh. 00:19:55.360 --> 00:19:58.261 Và anh dám gọi tôi là kẻ điên. 00:19:58.330 --> 00:19:59.388 Một linh hồn xấu xa. 00:20:01.333 --> 00:20:05.292 Vậy thì hãy tự hỏi nếu anh chỉ gặp tôi được một lần. 00:20:06.271 --> 00:20:07.363 Xin chào? 00:20:07.539 --> 00:20:09.268 Chào. 00:20:10.342 --> 00:20:12.367 Xin lỗi. Tôi chỉ đi lạc vào 00:20:12.411 --> 00:20:15.312 và tôi đến ngõ cụt này... 00:20:15.447 --> 00:20:18.314 Tôi có thể khen vở kịch thật tuyệt vời không? 00:20:18.383 --> 00:20:19.372 Đó là... đó là gì thế? 00:20:19.451 --> 00:20:21.385 Chỉ là vài thứ chúng tôi đang cố ghép lại thôi. 00:20:21.420 --> 00:20:23.388 Tôi thích kịch nói. Tôi đã xem mọi thứ. 00:20:23.422 --> 00:20:25.253 Đêm diễn mở màn là khi nào? Tôi sẽ tới xem. 00:20:25.290 --> 00:20:27.383 Sẽ không có đêm mở màn chơ tới khi chúng tôi có tiền. 00:20:27.459 --> 00:20:29.450 - Anh có giàu không? - Đã li dị. 00:20:30.262 --> 00:20:31.490 Anh đi theo tôi từ chỗ phỏng vẫn. 00:20:32.264 --> 00:20:34.232 - Tất nhiên là vậy. Phải. - Ừm. 00:20:34.299 --> 00:20:36.358 Tôi suýt nữa đã lac cô nhưng cái mũ đỏ đã giúp tôi. 00:20:36.435 --> 00:20:39.495 Này, tôi sẽ nói một điều có chút bốc đồng, 00:20:40.272 --> 00:20:41.239 có thể là hơi điên rồ, 00:20:41.340 --> 00:20:43.501 nhưng cô biết đó, sắp có một chuyện xảy ra với tôi. 00:20:44.243 --> 00:20:48.339 Tôi đang bàn bạc giao dịch và nếu nó thành công, 00:20:48.413 --> 00:20:49.505 tôi sẽ có thể giúp mọi người. 00:20:50.282 --> 00:20:51.510 Như thế sẽ rất tuyệt đó. 00:20:52.484 --> 00:20:54.418 Phải. Tuyệt lắm. 00:20:54.486 --> 00:20:56.351 Và cô, cô đã thành công. 00:20:56.455 --> 00:20:59.515 Chúng tôi sẽ đưa cô quay lại chỗ phỏn vấn nếu cô muốn... 00:21:00.525 --> 00:21:03.392 Xin lỗi, tôi thậm chí còn... Tôi không biết tên cô. 00:21:05.297 --> 00:21:07.288 - Amy. - Amy. 00:21:07.366 --> 00:21:09.425 Được rồi. 00:21:09.534 --> 00:21:13.265 Tôi sẽ quay lại, Amy. Tôi sẽ quay lại. 00:21:13.305 --> 00:21:15.364 Và tôi sẽ... 00:21:16.275 --> 00:21:18.243 Xin lỗi. 00:21:18.343 --> 00:21:19.401 Tôi đứng trên sân khấu. 00:21:19.478 --> 00:21:21.309 Tôi sẽ quay lại. 00:21:22.347 --> 00:21:23.371 Cô được lắm. 00:21:27.519 --> 00:21:29.350 Cô làm tốt lắm. 00:21:46.505 --> 00:21:48.336 Căn phòng bên cạnh bị bỏ trống 00:21:48.407 --> 00:21:50.466 nhưng anh chàng bên dưới nói là không nghe gì cả. 00:21:51.243 --> 00:21:52.335 Cả người quản lý cũng thế. 00:21:52.477 --> 00:21:54.502 Đợi đã, họ chiếu CSl: Cleveland rồi sao? 00:21:55.247 --> 00:21:56.509 - Khu nhà thế này... - Đó là chương trình mới. 00:21:56.515 --> 00:21:58.312 Tự lo việc của họ đi. 00:21:58.383 --> 00:22:02.251 Làm cái quái gì trong một ngôi nhà nứt đổ thế này? 00:22:02.354 --> 00:22:03.343 Tôi không biết nữa. 00:22:03.422 --> 00:22:05.287 Người sói, 00:22:05.357 --> 00:22:07.291 chúng gặp nhau ở ngoài, 00:22:07.359 --> 00:22:09.327 suốt cả đêm. 00:22:12.364 --> 00:22:13.490 Con đã nghe thấy chúng. 00:22:15.400 --> 00:22:17.265 Con nghĩ chúng... 00:22:17.302 --> 00:22:19.463 Con nghĩ là họ đang bỏ phiếu bầu tổ chức mới. 00:22:20.272 --> 00:22:21.261 Nhưng 00:22:22.274 --> 00:22:24.435 Con có một anh bạn gấu trúc. Anh ta làm trong lực lượng đặc nhiệm. 00:22:24.509 --> 00:22:26.500 Anh ta bỏ một máy ghi âm ngoài chỗ thùng rác cho con. 00:22:27.279 --> 00:22:28.507 Chúng ta sẽ ghi âm mọi thứ chúng nói 00:22:29.314 --> 00:22:31.339 và ta sẽ bắt giữ chúng theo luật RlCO. 00:22:32.384 --> 00:22:34.352 Mẹ chẳng biết gì về điều đó cả. 00:22:37.389 --> 00:22:39.357 Này, con là con của mẹ. 00:22:41.326 --> 00:22:43.294 Mẹ biết điều đó! 00:22:44.463 --> 00:22:46.363 Tốt. 00:22:51.336 --> 00:22:52.394 Con sẽ quay lại ngay. 00:23:19.264 --> 00:23:20.458 Được rồi, tôi có một ý tưởng kì lạ. 00:23:20.532 --> 00:23:22.261 Và tôi biết hai người sẽ cười nhạo tôi, 00:23:22.300 --> 00:23:24.268 nhưng hãy nhớ ta đang tuyệt vọng và nghe tôi nói. 00:23:24.302 --> 00:23:28.238 Mẹ tôi đã không còn minh mẫn nữa kể từ khi bị đột quy., đúng không? 00:23:28.306 --> 00:23:30.501 Và tôi luôn cố nhắc cho bà ấy chuyện gì đang xảy ra 00:23:31.276 --> 00:23:33.369 và sửa những thứ điên khùng mà bà ấy nói. 00:23:33.445 --> 00:23:35.413 Nhưng nó làm bà ấy buồn và tôi rất khó chịu. 00:23:35.447 --> 00:23:37.347 Điều đó khá là tệ trong một khoảng thời gian. 00:23:37.349 --> 00:23:39.510 Và rồi ai đó đã nói một điều rất tuyệt vời với tôi. 00:23:40.285 --> 00:23:45.245 Họ nói có lẽ anh nên dừng việc áp đặt hiện thực của anh vào bà ấy 00:23:45.323 --> 00:23:48.315 và hãy... đi vào hiện thực của bà ấy. 00:23:48.393 --> 00:23:50.327 Tôi tưởng anh không còn đủ khả năng điều trị nữa. 00:23:50.395 --> 00:23:52.329 Đúng vậy. Là tài xế Uber của tôi. 00:23:52.531 --> 00:23:54.499 Anh ta hoàn toàn đúng. Đúng đó. 00:23:54.533 --> 00:23:58.230 Ngay khi tôi bắt đầu làm thế, mọi chuyện dần dễ dàng hơn. 00:23:58.303 --> 00:24:00.271 Cuộc sống của chúng tôi cứ như một trò chơi ngẫu hứng. 00:24:00.338 --> 00:24:03.432 Bà ấy nói những thứ lộn xộn và tôi trả lời lại nó. 00:24:03.508 --> 00:24:07.308 Bà ấy hoàn toàn vui vẻ và tôi cũng chơi rất vui. 00:24:07.546 --> 00:24:09.514 Và điều đó khiến tôi nghĩ đến một chuyện khác. 00:24:09.514 --> 00:24:11.414 Được rồi. 00:24:13.351 --> 00:24:14.375 Khi tôi ở FBW, 00:24:14.453 --> 00:24:16.444 tôi đã nghiên cứu một loại thuốc kích thích tâm lý phải không? 00:24:16.455 --> 00:24:18.423 Và họ có làm một vài chiến dịch nhảm nhí chung chung 00:24:18.490 --> 00:24:20.390 nhưng tôi đã chiếm thị trường Hispanic. 00:24:20.425 --> 00:24:21.414 Đây. Xem này. 00:24:21.493 --> 00:24:24.257 Giáo viên đã rất tức giận. Ông ta nói 00:24:24.329 --> 00:24:26.320 "Các cậu lúc nào cũng nói mà chẳng thèm nghe lời tôi." 00:24:26.364 --> 00:24:28.298 Và rồi có một quái vật đến. 00:24:28.366 --> 00:24:29.424 "Không cần phải làm thế này đâu" 00:24:29.468 --> 00:24:31.436 Giáo viên hỏi " anh là ai?" 00:24:31.503 --> 00:24:33.334 Quái vật: "tôi là sự tức giận của anh" 00:24:33.405 --> 00:24:34.372 Và giáo viên nói... 00:24:35.273 --> 00:24:36.501 "Tôi không thể chịu được anh. Anh thống trị cuộc sống của tôi." 00:24:37.275 --> 00:24:39.505 Và sự tức giận nói "có giải pháp này." 00:24:40.479 --> 00:24:43.505 "Docotrin, tạm biệt sự tức giận." 00:24:45.350 --> 00:24:46.476 Hai người hiểu điều tôi muốn nói không? 00:24:47.285 --> 00:24:50.379 - Không hẳn. - Được rồi. Nghe này 00:24:51.323 --> 00:24:54.486 Ta không thể bắt Howard xử lý hiện thực mà ta cần anh ấy xử lý. 00:24:55.260 --> 00:24:57.455 Và anh ta đang viết thư cho những thứ không có thật chẳng có ý nghĩa gì. 00:24:57.529 --> 00:24:59.497 Nhưng.. nhưng anh ấy đang làm thế. 00:25:00.232 --> 00:25:02.291 Nếu ta đi vào hiện thực của anh ấy 00:25:02.367 --> 00:25:05.234 và ta khiến những thứ không thực đó trả lời anh ấy thì sao? 00:25:06.304 --> 00:25:07.362 Tôi xin lỗi. Tôi không hiểu. 00:25:07.439 --> 00:25:12.308 Nếu tình yêu, thời gian và cái chết xuất hiện như người thật 00:25:12.377 --> 00:25:14.436 và trả lời các câu hỏi mà Howard đã ghi cho chúng thì sao? 00:25:14.513 --> 00:25:18.449 Tình yêu, thời gian, cái chết sẽ xuất hiện như thế nào? 00:25:19.284 --> 00:25:20.512 Diễn viên. 00:25:21.253 --> 00:25:24.347 Chúng ta thuê diễn viên đóng tình yêu, thời gian và cái chết. 00:25:24.422 --> 00:25:27.448 Họ tìm Howard và họ an ủi anh ấy. 00:25:30.362 --> 00:25:32.523 Anh muốn chúng tôi lừa sếp của anh? 00:25:33.365 --> 00:25:36.391 - Tôi xin lỗi? - Lừa dối. 00:25:36.434 --> 00:25:38.334 Anh hiểu chứ? Diễn như một vở kịch hoặc một bộ phim. 00:25:38.436 --> 00:25:40.336 Lừa dối? Ôi Chúa ơi. 00:25:40.372 --> 00:25:44.308 Bây giờ người ta không coi thứ gì dài hơn 8 giây nữa sao? 00:25:44.376 --> 00:25:47.504 Điều bà ấy đang hỏi là anh muốn chúng tôi khiến anh ta nghĩ mình bị điên sao? 00:25:48.280 --> 00:25:51.443 Không, không, không. Không phải là khiến Howard nghĩ mình bị điên. 00:25:51.516 --> 00:25:55.452 Howard đang ở trong tình trạng sức khỏe không ổn và chúng tôi biết. 00:25:55.520 --> 00:26:01.288 Nhưng ta phải nhấn mạnh thực tế đó để mọi người khác cùng biết. 00:26:01.359 --> 00:26:05.420 Được rồi. Vậy là anh muốn chúng tôi diễn kịch cho anh 00:26:05.497 --> 00:26:08.489 và rồi anh sẽ tài trợ cho vở kịch của chúng tôi sao? 00:26:09.301 --> 00:26:10.290 - Đúng thế. - Chính xác. 00:26:10.335 --> 00:26:12.303 Phải, chúng tôi sẽ tài trợ khi... 00:26:12.404 --> 00:26:14.269 Ý tôi là nơi này trông giống một cái nhà kho nhưng... 00:26:14.306 --> 00:26:16.433 Được rồi. Diễn viên. Hai người nghĩ sao? 00:26:16.508 --> 00:26:19.341 - Không, không, không, không. - Ôi không. 00:26:19.377 --> 00:26:20.344 Nghe này, nghe này. 00:26:20.445 --> 00:26:21.503 Ta sẽ lấy mỗi người 15,000 đô. 00:26:22.280 --> 00:26:24.475 - Được chứ? 15, 000 đô. - Anh điên rồi sao? 00:26:25.283 --> 00:26:26.477 Được, chúng tôi sẽ làm. 00:26:26.551 --> 00:26:28.348 20,000 đô mỗi người.. 00:26:28.386 --> 00:26:31.446 Tôi chỉ... Mấy người vừa nói 15. Tôi đã nghe 15 rồi. 00:26:32.324 --> 00:26:34.315 - Tôi thích 20. - Tôi cũng thích 20. 00:26:34.392 --> 00:26:36.383 20 chỉ là... Tôi không biết nữa. Hơi quá tay. 00:26:36.428 --> 00:26:38.487 Tôi đang... Tôi đang nghĩ đến số 2. Mấy người này chắc sống ở Brooklyn. 00:26:38.530 --> 00:26:40.395 - Họ trả 600 đô một tháng. - Đừng nói nữa. Dừng lại. 00:26:40.432 --> 00:26:41.456 Anh đang làm tốt, hạ giá xuống đi. 00:26:41.499 --> 00:26:43.364 Thật tồi tệ. Làm như vậy hoàn toàn không đúng đắn. 00:26:43.435 --> 00:26:47.371 Không, Amy. Đây là công việc. Là diễn xuất. 00:26:47.405 --> 00:26:49.464 Bà không nghe họ nói là anh ta vừa mới mất con mình sao? 00:26:50.241 --> 00:26:53.369 Phải. Và đó là lý do anh ta vươn ra ngoài vũ trụ để tìm câu trả lời. 00:26:53.445 --> 00:26:56.414 Chúng ta phải là vũ trụ. 00:26:56.448 --> 00:27:00.475 Được rồi, vậy là mấy người muốn chúng tôi nhấn mạnh nỗi đau của anh ta? 00:27:01.252 --> 00:27:02.480 Mấy người trả tiền thế nào? Mấy người làm được rất nhiều tiền sao? 00:27:03.355 --> 00:27:04.379 - Không. - Không, không, không. 00:27:04.422 --> 00:27:05.514 Khi cô nói như thế không hay lắm. 00:27:06.257 --> 00:27:08.350 - Chuyện phức tạp hơn thế nhiều. - Vậy sao? 00:27:08.393 --> 00:27:09.382 Chúng tôi yêu anh ấy. 00:27:09.494 --> 00:27:11.519 Anh ấy không chỉ là sếp mà còn là bạn. 00:27:12.497 --> 00:27:15.466 Howard một anh chàng phi thường, sáng tạo và lôi cuốn, 00:27:16.301 --> 00:27:17.268 đã từng chẳng sợ hãi gì cả. 00:27:17.369 --> 00:27:19.360 Anh ấy từng yêu cuộc sống này và giờ thì lại ghét nó. 00:27:19.504 --> 00:27:22.337 Và cô thật sự nghĩ điều này sẽ giúp được anh ta sao? 00:27:22.407 --> 00:27:24.238 Anh ấy đã mất con. 00:27:24.476 --> 00:27:27.309 Và giờ anh ấy không quan tâm nếu mình mất thếm gì nữa. 00:27:27.379 --> 00:27:29.438 Chúng tôi không thể để điều đó xảy ra được. 00:27:29.514 --> 00:27:31.379 Chúng tôi phải đem anh ấy quay lại. 00:27:33.351 --> 00:27:34.409 20,000 đô là đáng. 00:27:34.452 --> 00:27:35.510 - Tôi sẽ trả nó. - Claire! 00:27:36.254 --> 00:27:38.279 Tôi sẽ trả tiền. Tôi sẽ tự trả. Tôi không quan tâm. 00:27:38.423 --> 00:27:41.392 Vậy luật là gì? 00:27:41.459 --> 00:27:44.394 Đầu tiên ta phải ký một thỏa thuận bí mật. 00:27:44.462 --> 00:27:46.396 Và chắc chắn mọi người không nói ra chuyện này... 00:27:46.431 --> 00:27:47.489 Không. Ý tôi không phải là luật pháp. 00:27:47.499 --> 00:27:49.433 Ý tôi là quy tắc sân khấu. 00:27:49.534 --> 00:27:53.470 Ý tôi là, những người khác có thấy chúng tôi không hay chỉ có mình Howard? 00:27:54.406 --> 00:27:57.273 - Phải, những người khác có thấy họ không Whit? - Whit? 00:27:57.308 --> 00:27:59.503 Tôi đoán là chỉ mình Howard thôi. 00:28:00.278 --> 00:28:02.246 Đó là hiệu quả chúng tôi đang tìm kiếm. 00:28:02.347 --> 00:28:03.473 - Anh đoán. - Anh đoán sao? Ý tôi là... 00:28:03.515 --> 00:28:05.380 Tôi xin lỗi, anh đã nghĩ kĩ chưa? 00:28:05.483 --> 00:28:07.280 - Chắc rồi. - Không. 00:28:07.318 --> 00:28:08.342 - Ý tôi là, tới một mức độ nào đó. - Không, vẫn chưa. 00:28:08.386 --> 00:28:10.479 Không, vẫn chưa. Whit. lm đi. Chúng tôi vẫn chưa nghĩ kĩ. 00:28:11.256 --> 00:28:13.520 Hơn nữa, nếu họ vào quán bar và muốn gọi nước thì sao? 00:28:14.292 --> 00:28:15.281 Họ làm thế nào nếu họ... 00:28:15.360 --> 00:28:17.328 Cô có thấy Howard vào quán bar dạo gần đây không? 00:28:17.328 --> 00:28:18.386 Sao cũng được. Không quan trọng. 00:28:18.463 --> 00:28:20.328 - Ý tôi là nếu Howard đi club thì sao? - Họ là diễn viên. 00:28:20.331 --> 00:28:23.266 - Họ cần biết giả thuyết. - Được rồi. Đủ rồi. 00:28:23.334 --> 00:28:26.462 Chúng tôi có quyền được để bất cứ ai nhìn thấy, khi nào chúng tôi muốn. 00:28:26.538 --> 00:28:28.438 - Được không? - Tôi thích thế. Tôi thích thế. 00:28:28.473 --> 00:28:30.338 - Tôi đã nói họ giỏi mà. - Tôi thích lắm. 00:28:30.375 --> 00:28:31.433 Ta nên để họ tự lo. 00:28:31.476 --> 00:28:32.465 Tiếp tục nào. 00:28:33.244 --> 00:28:34.211 Tiếp theo là gì? 00:28:34.312 --> 00:28:37.281 Howard đã viết ba bức thư cho tình yêu, thời gian và cái chết. 00:28:37.315 --> 00:28:40.307 Vậy nên tôi đoán câu hỏi duy nhất là ai đóng vai nào. 00:28:40.385 --> 00:28:42.353 Tuyệt chọn. Rất quan trọng. 00:28:42.520 --> 00:28:44.283 Tình yêu. 00:28:45.390 --> 00:28:46.482 Cái chết. 00:28:47.425 --> 00:28:48.392 Thời gian. 00:28:49.427 --> 00:28:51.520 Tuyệt. Khi nào chúng tôi được trả lương? 00:29:18.289 --> 00:29:21.383 "Gửi Cái Chết, mày đi du lịch với rất nhiều câu chuyện thần thoại 00:29:21.426 --> 00:29:24.395 gây ra rất nhiều đau đớn, truyền cảm hứng cho sự sợ hãi. 00:29:24.529 --> 00:29:26.497 Nhưng mày lại chỉ là một con hổ giấy đối với tao. 00:29:27.265 --> 00:29:30.291 Mày rất thảm hại và bất lực. 00:29:30.368 --> 00:29:32.529 Mày thậm chí không có quyền để thực hiện một sự trao đổi nhỏ. 00:29:33.271 --> 00:29:36.263 Như bà thấy, nó không hẳn là một bức thư của người hâm mộ. 00:29:36.341 --> 00:29:38.366 Phải, Cái Chết làm gì có người hâm mộ. 00:29:38.409 --> 00:29:42.243 Tôi không hiểu tại sao, bởi vì nó là một sự giải thoát. 00:29:43.248 --> 00:29:45.216 Này, anh ổn chứ? 00:29:56.327 --> 00:29:58.386 Anh ta đi làm và đến công viên dành cho chó. 00:29:58.530 --> 00:30:00.293 Chỉ thế thôi. 00:30:00.331 --> 00:30:01.457 Được rồi. Vậy đây là cách tôi sẽ tiến hành. 00:30:02.267 --> 00:30:03.393 Tôi sẽ đến chỗ anh ta với thái độ tức giận. 00:30:03.468 --> 00:30:05.493 Giống như nổi khủng. Giống như có vấn đề vậy. 00:30:06.271 --> 00:30:08.330 Không, không. Đừng làm vậy. 00:30:08.406 --> 00:30:11.375 Anh ta gọi tôi là gỗ và mô chết. Anh ta gọi tôi vậy đó. 00:30:11.442 --> 00:30:12.409 Anh ấy gọi anh là gì? 00:30:12.510 --> 00:30:14.239 Thời Gian. 00:30:14.312 --> 00:30:17.281 Anh ta gọi Thời Gian và tôi chính là Thời Gian. 00:30:18.449 --> 00:30:20.474 Tôi không muốn anh làm mếch lòng Howard. 00:30:21.252 --> 00:30:22.310 Anh hiểu chứ? 00:30:37.435 --> 00:30:40.404 Nhưng lá thư chỉ gồm một từ duy nhất là "Tạm biệt." 00:30:41.306 --> 00:30:42.273 Nghe này. 00:30:42.373 --> 00:30:44.341 "Gửi Tình Yêu, Tạm biệt." 00:30:44.442 --> 00:30:47.275 Tôi phải nói gì với anh ta đây? 00:30:47.378 --> 00:30:49.369 Ừm... 00:30:50.515 --> 00:30:52.312 Đó là lá thư tạm biệt Tình Yêu, đúng không? 00:30:52.350 --> 00:30:54.215 - Phải. - Vậy nếu cô tiếp cận anh ấy, 00:30:54.319 --> 00:30:55.445 và cô từ chối chấp nhận điều đó. 00:30:55.520 --> 00:30:58.284 Cô nói là anh ấy không thể từ bỏ cô dễ như thế đâu. 00:30:58.356 --> 00:30:59.380 Nói với anh ấy rằng 00:31:00.491 --> 00:31:04.393 ta không dược chọn người ta yêu và người sẽ yêu ta. 00:31:04.529 --> 00:31:08.329 Nói với anh ấy rằng cô ở bên trong anh ấy, 00:31:08.499 --> 00:31:12.333 cô ở trong mọi thứ dù anh ấy có muốn hay là không đi nữa. 00:31:12.470 --> 00:31:14.404 Và nếu anh ấy chấp nhận điều đó, 00:31:15.440 --> 00:31:18.375 vậy thì có lẽ... Tôi không biết nữa. 00:31:18.443 --> 00:31:22.311 Có lẽ anh ấy sẽ tìm lại được cuộc sống của mình. 00:32:14.399 --> 00:32:16.230 Chúng đau buồn. 00:32:17.468 --> 00:32:19.333 Những chú chó. 00:32:19.404 --> 00:32:22.464 Chúng đau buồn và hoàn toàn hiểu được cái chết. 00:32:25.510 --> 00:32:28.274 Anh gọi tôi là con hổ giấy. 00:32:29.314 --> 00:32:30.406 Trong lá thư anh gửi cho tôi. 00:32:30.481 --> 00:32:32.346 Anh nói tôi thảm hại. 00:32:35.353 --> 00:32:36.411 Anh không nhớ sao? 00:32:36.487 --> 00:32:39.217 Anh nói về việc bất lực, 00:32:39.290 --> 00:32:42.316 trao đổi, con hổ giấy. 00:32:43.494 --> 00:32:46.395 Ôi Howard, đã lâu lắm đâu. 00:32:47.498 --> 00:32:49.466 Bà lấy mấy điều đó ở đâu? 00:32:50.301 --> 00:32:53.395 - Bà là ai? - Anh viết thư cho ai. 00:32:56.541 --> 00:32:58.372 Tôi viết thư cho Cái Chết. 00:33:00.378 --> 00:33:03.347 Rất vui được gặp anh. Bị cuối hút rồi đúng không? 00:33:05.383 --> 00:33:06.441 Không. 00:33:07.418 --> 00:33:08.385 Tôi biết, tôi biết. 00:33:08.453 --> 00:33:10.478 Mọi người vẫn thường viết thư cho vũ trụ. 00:33:11.255 --> 00:33:12.483 Hầu hết không được trả lời riêng. 00:33:13.257 --> 00:33:16.351 Nhưng anh thì có bởi vì tôi chỉ muốn nói với anh là anh đã sai. 00:33:16.394 --> 00:33:18.328 Tôi không phải là kẻ bất lực 00:33:18.396 --> 00:33:19.454 - chỉ nghe theo lệnh. - Thưa bà... 00:33:20.231 --> 00:33:22.324 Anh thấy đó, tôi không muốn trao đổi. Đó là quyết định của tôi. 00:33:22.433 --> 00:33:24.401 Tôi không muốn nghe. Tôi không muốn nghe. 00:33:24.469 --> 00:33:26.334 Tôi không nói anh phải làm thế nào. 00:33:26.371 --> 00:33:29.340 Nên tôi rất cảm kích nếu anh cũng như thế với tôi. 00:33:30.375 --> 00:33:32.502 Chú kia đang nói chuyện với ai vậy? Trông chú ta hơi kì quặc. 00:33:33.277 --> 00:33:36.303 Đừng lo. Đôi khi con người ngu ngốc lắm. 00:33:36.381 --> 00:33:39.248 Anh thấy đó, họ không thấy tôi bởi vì chơi tới thời điểm của họ. 00:33:39.317 --> 00:33:41.342 Không sao đâu, Howard. Vẫn chưa tới thời điểm của anh. 00:33:41.386 --> 00:33:43.217 Tôi chỉ muốn trả lại thứ này 00:33:44.389 --> 00:33:46.516 và giải quyết vấn đề giữa hai ta. 00:33:49.494 --> 00:33:52.327 Tôi thực sự là Cái Chết, Howard! 00:33:57.468 --> 00:33:58.435 Anh ta tin tôi. 00:33:58.536 --> 00:34:00.401 Tôi nói là anh ta tin tôi. 00:34:00.471 --> 00:34:03.269 - Thật tuyệt vời. - Ý tôi là thật ngoạn mục. 00:34:03.341 --> 00:34:04.501 Bởi vì không có mạng lưới an toàn. 00:34:04.542 --> 00:34:06.339 Đó... Đó... Đó là Grotowski. 00:34:06.377 --> 00:34:08.504 Đó là Stella Adler trong trắng! 00:34:09.280 --> 00:34:11.248 - Cám ơn. Cám ơn vì cơ hội này. - Vâng. 00:34:11.282 --> 00:34:12.306 - Anh là người tử tế. - Không có gì. 00:34:12.350 --> 00:34:14.284 - Tôi nói là anh ta tin tôi. - Tôi không đi xa đến thế. 00:34:14.318 --> 00:34:16.343 Nhưng anh ta cần nó. Tôi nhìn thấy, nhìn thấy trong mắt anh ta. 00:34:16.387 --> 00:34:18.446 Người phụ nữ và đứa bé đó là ai? Thật tuyệt vời. 00:34:18.456 --> 00:34:20.481 Đó là thám tử tư của chúng tôi và cháu của bà ta. 00:34:20.525 --> 00:34:23.255 Ồ thật sao? Bà ta có nói gì về tôi không? 00:34:23.327 --> 00:34:25.261 Bà ấy nói bà rất giỏi. Bà ấy nói tốt về bà. 00:34:25.329 --> 00:34:26.387 "Tốt"? Ý anh là sao? Tốt kiểu... 00:34:26.431 --> 00:34:28.456 Tốt như kiểu bắp cải rất tốt hay sao? 00:34:28.533 --> 00:34:30.524 Không, không. Tuyệt vời. 00:34:31.302 --> 00:34:34.430 Bà ấy nói " Bà khiến mọi thứ không thể thành có thể." 00:34:34.472 --> 00:34:37.236 Tôi phải trả lương cho anh mất. 00:34:39.377 --> 00:34:42.437 Họ nói với tôi là Trevor đã đóng gói cái vali nhỏ của nó, 00:34:42.547 --> 00:34:45.277 rằng nó nói nó sẽ về nhà. 00:34:45.550 --> 00:34:47.381 Tôi đã rất tức giận. 00:34:48.386 --> 00:34:52.254 Nhưng nó đang ngủ nên tôi không thể nói chuyện. 00:34:53.291 --> 00:34:57.523 Ý tôi là, y tá đã hứa với cậu bé năm tuổi đang chết dần 00:34:58.262 --> 00:34:59.422 rằng cậu bé có thể về nhà? 00:35:00.431 --> 00:35:03.298 Thằng bé không còn tế bào máu trắng nào cả. 00:35:04.235 --> 00:35:05.395 Thằng bé rất mong manh. 00:35:07.271 --> 00:35:08.533 Ai có thể độc ác thế chứ? 00:35:09.507 --> 00:35:11.270 Ai có thể làm vậy? 00:35:12.410 --> 00:35:14.275 Vì thế tôi rất điên máu. 00:35:14.345 --> 00:35:18.441 Tôi hét lên với nhân viên và cố tìm ra mọi thứ. 00:35:20.284 --> 00:35:22.445 Trevor cuối cùng cũng tỉnh lại 00:35:22.520 --> 00:35:25.250 và tôi đến chỗ thằng bé. 00:35:25.323 --> 00:35:31.353 Cái vali nhỏ màu xanh của nó vẫn ở cạnh giường. 00:35:32.330 --> 00:35:34.491 Vì thế tôi nhìn nó và hỏi. 00:35:35.533 --> 00:35:37.524 "Ai đã nói với con như thế?" 00:35:39.270 --> 00:35:41.431 "Ai nói là con có thể về nhà chúng ta?" 00:35:42.340 --> 00:35:44.240 Và mọi người biết nó nói gì không? 00:35:45.343 --> 00:35:47.277 Không ai cả mẹ ơi. 00:35:48.513 --> 00:35:51.311 Con không về nhà chúng ta. 00:35:52.250 --> 00:35:53.376 Con sẽ về quê hương. 00:35:59.323 --> 00:36:02.486 Bốn giờ sau thằng bé mất. 00:36:18.476 --> 00:36:20.273 Xin chào. 00:36:21.345 --> 00:36:22.403 Chào. 00:36:23.347 --> 00:36:25.440 Anh đang tìm nhóm Hỗ Trợ Những Đôi Cánh Nhỏ sao? 00:36:26.450 --> 00:36:28.281 Ừm... 00:36:29.320 --> 00:36:32.289 - Phải. - Và anh là? 00:36:34.358 --> 00:36:37.327 - Ừm, Howard. - Howard. 00:36:38.429 --> 00:36:40.488 Vào đi. Ngồi đi. 00:36:53.344 --> 00:36:55.312 Anh cũng mất con sao, Howard? 00:36:55.513 --> 00:36:57.276 Phải. 00:36:57.381 --> 00:36:58.507 - Trai hay gái? - Ừm... 00:36:59.350 --> 00:37:00.339 Con gái. 00:37:02.353 --> 00:37:03.445 Tên con bé là gì? 00:37:09.493 --> 00:37:12.257 Không sao đâu. Howard. 00:37:12.530 --> 00:37:14.498 Anh không cần phải trả lời. 00:37:15.499 --> 00:37:18.400 Anh thậm chí không cần phải nói. Được chứ? 00:37:20.338 --> 00:37:21.498 Anh ở lại chứ? 00:37:23.374 --> 00:37:24.432 Làm ơn? 00:37:30.348 --> 00:37:31.406 Được rồi. 00:37:31.482 --> 00:37:33.313 Cám ơn rất nhiều vì đã chia sẻ. 00:37:33.451 --> 00:37:34.509 Chúng tôi rất cảm kích. 00:37:35.253 --> 00:37:36.220 Cám ơn. 00:37:36.487 --> 00:37:39.320 Có ai có điều gì muốn nói nữa không? 00:37:55.506 --> 00:37:58.475 - Sao anh lại quyết định vào trong tối nay? - Hả? 00:37:59.377 --> 00:38:02.403 Phải, tôi đã nhìn thấy anh ở ngoài. 00:38:02.513 --> 00:38:05.448 Tôi đã định sẽ ra ngoài một ngày nào đó và mời anh vào trong, 00:38:05.483 --> 00:38:07.451 nhưng tôi đoán là mình không muốn làm anh hoảng. 00:38:08.286 --> 00:38:10.345 Làm tôi hoảng? 00:38:10.388 --> 00:38:12.356 - Phải. - Cô không muốn làm phiền tôi? 00:38:15.259 --> 00:38:16.385 Chính xác. 00:38:18.262 --> 00:38:19.286 Tên cô là gì? 00:38:21.499 --> 00:38:22.488 Tôi là Madeline. 00:38:23.367 --> 00:38:25.232 Rất vui được gặp anh. 00:38:26.404 --> 00:38:28.338 Tên con gái tôi là Olivia. 00:38:28.406 --> 00:38:32.240 Con bé qua đời vì một dạng ung thư não hiếm có tên là U nguyên bào thần kinh đệm đa dạng. 00:38:32.310 --> 00:38:33.368 hay gọi tắt là GBM. 00:38:33.444 --> 00:38:35.344 Con bé 6 tuổi. 00:38:37.381 --> 00:38:39.315 Con anh tên gì, Howard? 00:38:46.357 --> 00:38:47.449 Được rồi. 00:38:47.491 --> 00:38:50.460 Được thôi. Đừng trả lời. Tôi sẽ không tra tấn anh. 00:38:51.262 --> 00:38:52.354 Cám ơn. 00:38:52.430 --> 00:38:55.263 - Có phải đang là kì nghỉ không? - Phải. 00:38:55.333 --> 00:38:57.301 Sao anh quyết định sẽ vào trong tối nay? 00:38:57.335 --> 00:39:00.270 Chúng tôi thường có nhiều người đến lần đầu trong những kì nghỉ. 00:39:00.338 --> 00:39:02.431 - Không phải thế. - Vậy thì sao là tối nay? 00:39:03.474 --> 00:39:06.307 Ừm, tôi đoán... 00:39:07.478 --> 00:39:08.445 Tôi, ừm... 00:39:10.281 --> 00:39:13.273 Tôi đang cố thay đổi suy nghĩ. 00:39:15.252 --> 00:39:17.277 Anh mất một đứa trẻ, Howard. 00:39:17.521 --> 00:39:19.455 Điều đó không thể thay đổi được. 00:39:25.363 --> 00:39:27.297 Hi vọng anh sẽ quay lại. 00:39:27.297 --> 00:39:49.290 f c i n e . n e t 00:40:13.477 --> 00:40:14.444 Chào. 00:40:14.545 --> 00:40:17.309 Hợp đồng đã ký và thỏa thuận bảo mật. 00:40:17.348 --> 00:40:19.407 - Tuyệt. Cám ơn. - Anh ta có nói gì không? 00:40:19.483 --> 00:40:21.246 Ai cơ, Howard? 00:40:21.352 --> 00:40:24.253 - Không. Thật buồn là không. - Tôi nói anh là anh ta tin mà. 00:40:24.288 --> 00:40:25.482 - Tuyệt đó. - Có lẽ anh nên để tôi đi lần nữa. 00:40:25.523 --> 00:40:27.514 Không phải Raffi. Raffi quá bốc đồng. 00:40:28.292 --> 00:40:30.226 Và Amy, cô ấy quá cảm xúc. 00:40:30.294 --> 00:40:31.488 Sau tôi còn ai nữa đâu? 00:40:31.529 --> 00:40:33.360 Anh ấy đã viết ba lá thư. 00:40:33.431 --> 00:40:35.399 Nhưng Cái Chết có nhiều chi tiết quan trọng hơn so với Thời Gian. 00:40:35.466 --> 00:40:38.299 - Phải. - Cái Chết đem đến giá trị cho Thời Gian. 00:40:38.369 --> 00:40:41.270 Có lẽ... Có lẽ tôi nên đóng hết tất cả các vai. 00:40:41.439 --> 00:40:45.205 Bà có biết là những cá nhân có lợi nhuận cao nhất là những cặp mới làm bố mẹ không? 00:40:45.309 --> 00:40:46.435 Mục tiêu thật sự đã tạo ra một thuật toán 00:40:46.477 --> 00:40:48.468 để dự đoán khi nào khách hàng nữ sẽ có thai. 00:40:48.512 --> 00:40:51.276 Anh từng nói trước đây là anh không bình thường. 00:40:51.382 --> 00:40:52.440 Anh bị bệnh sao? 00:40:56.320 --> 00:40:57.378 Tôi bị bệnh. 00:40:59.356 --> 00:41:01.221 Bà có thể đoán là tôi rất bệnh. 00:41:06.263 --> 00:41:07.355 Anh sắp chết sao? 00:41:10.301 --> 00:41:11.359 Ai rồi cũng chết thôi. 00:41:14.405 --> 00:41:16.373 Phải, nhưng anh đang chết dần. 00:41:19.243 --> 00:41:21.302 Simon. Simon. 00:41:22.279 --> 00:41:25.271 Nào, nói với tôi. Nói đi. Gì thế? Có chuyện gì? 00:41:26.350 --> 00:41:28.250 Có chuyện gì sao? 00:41:28.319 --> 00:41:30.378 Điều không ổn là tôi không thuyên giảm nữa 00:41:30.454 --> 00:41:32.285 hai tuần trước khi con tôi ra đời. 00:41:32.490 --> 00:41:34.253 Điều không ổn là 00:41:35.292 --> 00:41:37.453 tôi chạy bộ mỗi ngày tỏ ra là mình vẫn khỏe mạnh. 00:41:38.262 --> 00:41:39.320 Đó chính là điều không ổn. 00:41:41.298 --> 00:41:42.424 Anh có nói với ai không? 00:41:45.436 --> 00:41:46.460 Anh chưa chưa nói sao? 00:41:47.338 --> 00:41:50.273 Không, chỉ là vài hành động mà tôi không rõ thôi. 00:41:55.479 --> 00:41:57.447 Bệnh gì thế? 00:41:58.349 --> 00:41:59.373 U đa tủy. 00:42:00.451 --> 00:42:04.217 Tôi phát hiện ra khi tôi 16 tuổi, và một lần nữa khi tôi 25. 00:42:05.322 --> 00:42:07.381 Nó chẳng bao giờ biến mất cả. 00:42:07.458 --> 00:42:10.325 Thay vào đó nó tập hợp lại và ngày càng nặng hơn. 00:42:12.463 --> 00:42:14.397 Cuộc chiến đã kết thúc rồi sao? 00:42:18.435 --> 00:42:20.426 Phải, cuộc chiến đã kết thúc. 00:42:22.473 --> 00:42:25.271 Công việc của anh có theo thứ tự không? 00:42:25.543 --> 00:42:27.306 Công việc của tôi không theo thứ tự. 00:42:27.545 --> 00:42:29.479 Đó là lý do tôi thuê bà. 00:42:30.314 --> 00:42:31.474 Tôi sắp rời xa gia đình là quá đủ tệ hại rồi. 00:42:32.283 --> 00:42:34.251 Tôi sẽ để họ lại không một xu dính túi. 00:42:36.487 --> 00:42:38.250 Anh ta đã tin tôi. 00:42:38.522 --> 00:42:40.217 Howard. 00:42:41.292 --> 00:42:43.351 Anh ta đã tin tôi. 00:42:51.535 --> 00:42:54.504 Này. Xin lỗi. Đừng đụng vào đó. 00:42:55.272 --> 00:42:56.432 Tôi không hiểu thuyết domino. 00:42:56.473 --> 00:43:00.239 Không có bảng để đặt chúng lên hoặc là rổ để ném chúng vào. 00:43:00.344 --> 00:43:01.436 Phải. Ừm... 00:43:01.512 --> 00:43:03.377 Tôi nghĩ là anh vào nhầm chỗ rồi. 00:43:03.380 --> 00:43:05.314 Không, tôi đến đúng chỗ rồi, Howard. 00:43:08.352 --> 00:43:10.445 Ừm. Phải. 00:43:12.389 --> 00:43:15.483 "Thời gian, họ nói là mày sẽ chữa lành mọi vết thương 00:43:16.260 --> 00:43:19.286 nhưng họ lại không nói về cách mày hủy hoại tất cả mọi thứ tốt đẹp trên thế giới. 00:43:19.530 --> 00:43:22.499 Cách mày biến vẻ đẹp thành cát bụi." 00:43:23.267 --> 00:43:24.461 Thật nhảm nhí, Howard. 00:43:25.336 --> 00:43:28.396 Nếu Tình Yêu là sự sáng tạo và Cái Chết là sự hủy diệt/ 00:43:29.373 --> 00:43:31.432 Tôi chỉ là vị trí ở giữa. 00:43:32.409 --> 00:43:35.378 Anh không hiểu Thời Gian. Không ai hiểu Thời Gian cả. 00:43:35.446 --> 00:43:38.381 Ý tôi là, Einstein đã đến khá gần khi ông ta bảo tôi là một ảo ảnh. 00:43:38.449 --> 00:43:39.473 Howard? Này. Ừm.. 00:43:40.250 --> 00:43:41.274 Nghe này, tôi biết câu trả lời là không rồi 00:43:41.352 --> 00:43:44.321 nhưng Oneida Apparel yêu cầu anh tham gia cuộc họp truyền thông. 00:43:45.389 --> 00:43:47.289 Tôi xin lỗi vì đã xông vào. 00:43:48.459 --> 00:43:50.256 Hỏi cô ấy đi. 00:43:50.327 --> 00:43:53.228 Hỏi đi. Hỏi xem cô ấy có thấy tôi không. 00:44:03.374 --> 00:44:04.432 Tôi sẽ không tham gia họp. 00:44:06.243 --> 00:44:07.403 Ừm. 00:44:07.511 --> 00:44:09.240 Họ cứ bắt tôi hỏi. 00:44:09.346 --> 00:44:10.506 Ý tôi là họ có thể sẽ sa thải chúng ta nên... 00:44:10.514 --> 00:44:12.209 Được rồi. 00:44:12.282 --> 00:44:13.306 - Tuyệt. - Ừm. 00:44:13.384 --> 00:44:14.373 Được rồi. 00:44:15.419 --> 00:44:16.477 Gặp anh sau. 00:44:19.490 --> 00:44:21.390 Anh có thể lấy cái này lại, Howard. 00:44:21.458 --> 00:44:23.392 Nhưng sao anh lại viết thư cho tôi? 00:44:23.460 --> 00:44:25.291 Anh viết thư cho tôi bởi vì anh cần tôi. 00:44:25.362 --> 00:44:26.454 Không. Ừm... 00:44:26.497 --> 00:44:28.431 Tôi không cần thứ gì từ anh cả. 00:44:28.499 --> 00:44:30.490 Anh chỉ viết để chửi và tha thở mà thôi. 00:44:31.268 --> 00:44:32.496 "Không có đủ thời gian." 00:44:33.270 --> 00:44:34.498 "Cuộc sống quá ngắn ngủi." 00:44:35.272 --> 00:44:37.263 "Đây, tóc bạc lại xuất hiện rồi." 00:44:37.374 --> 00:44:39.308 Anh biết không, một ngày dài chết đi được. 00:44:39.376 --> 00:44:42.311 Tôi là tài nguyên. Tôi là món quà. 00:44:42.379 --> 00:44:44.404 Thậm chí khi anh đứng ở đây nỏi năng nhảm nhí, 00:44:44.481 --> 00:44:47.314 tôi vẫn đang trao tặng cho anh và anh đang lãng phí nó. 00:44:47.351 --> 00:44:48.318 Vào thứ gì? 00:44:48.419 --> 00:44:50.319 Cái gì thế này hả? 00:44:52.289 --> 00:44:53.415 Này! 00:44:53.524 --> 00:44:54.513 Anh biết không? 00:44:55.292 --> 00:44:57.419 Tôi mới phải là người viết thư tức giận cho anh. 00:45:06.270 --> 00:45:08.261 Đó là điều tồi tệ nhất tôi từng làm. 00:45:08.372 --> 00:45:10.340 Đó là điều tuyệt nhất tôi từng làm. 00:45:10.441 --> 00:45:13.342 Chuyện về Einstein mà anh nói trong đó là gì vậy? 00:45:13.410 --> 00:45:16.504 Einstein gọi thời gian là một ảo tưởng dai dẳng kéo dài. 00:45:18.315 --> 00:45:19.373 Điều đó có nghĩa là gì? 00:45:19.516 --> 00:45:21.507 Thời Gian không đi từ tháng một đến tháng mười hai, 00:45:22.286 --> 00:45:23.446 hoặc là từ sáng đến tối. 00:45:23.520 --> 00:45:26.284 Cô biế không, chúng ta chỉ tự nghĩ như thế trong đầu thôi. 00:45:26.423 --> 00:45:28.254 Thật vô lý. 00:45:28.325 --> 00:45:31.260 Cố nói điều đó với một người đến trễ lễ cưới một tiếng 00:45:31.328 --> 00:45:35.264 hoặc vừa bị kết án 20 năm tù giam ấy. 00:45:35.332 --> 00:45:36.390 Hoặc ai đó đang chiến đấu với thời gian của đứa trẻ. 00:45:38.402 --> 00:45:42.338 Thật sự ta không cần phải có cuộc trò chuyện này. 00:45:43.507 --> 00:45:45.441 Nhân tiện... 00:45:45.476 --> 00:45:48.343 Phải, tôi muốn nói là hôm nay anh làm tốt lắm. 00:45:49.346 --> 00:45:51.371 Chỉ là một ảo giác cứng đầu thôi, Claire. 00:45:51.448 --> 00:45:53.313 Cô có tất cả thời gian trên thế giới. 00:45:53.517 --> 00:45:55.280 Anh là đồ ngốc. 00:45:56.487 --> 00:45:58.250 "Anh là đồ ngốc." 00:46:14.471 --> 00:46:15.438 Chào. 00:46:18.509 --> 00:46:20.443 Tôi xin lỗi. 00:46:22.513 --> 00:46:25.243 Tôi rất xin lỗi. 00:46:25.415 --> 00:46:26.507 Ừm... 00:46:29.253 --> 00:46:31.312 Cô đang đùa với tôi đó hả? 00:46:31.388 --> 00:46:32.480 Tôi đang ăn. 00:46:34.391 --> 00:46:36.291 Anh nói tạm biệt và điều đó... 00:46:36.460 --> 00:46:40.419 Chúng ta không được chọn người ta yêu hoặc người sẽ yêu ta. 00:46:41.431 --> 00:46:43.490 Và điều đó có nghĩa là anh bất lực với tôi miễn là khi anh còn sống 00:46:43.500 --> 00:46:45.400 bởi vì tôi là kết cấu của cuộc sống. 00:46:45.469 --> 00:46:48.336 Tôi ở trong anh. Tôi ở trong mọi thứ. 00:46:49.273 --> 00:46:50.262 Howard, 00:46:50.541 --> 00:46:52.406 nếu anh không chấp nhận được điều đó, vậy thì có lẽ 00:46:52.442 --> 00:46:56.344 Tôi không biết nữa, có lẽ anh sẽ được sống một lần nữa. 00:47:14.498 --> 00:47:16.466 Tôi hoàn toàn làm hỏng rồi. 00:47:17.401 --> 00:47:18.459 Tôi đã khóc và xin lỗi. 00:47:18.535 --> 00:47:20.469 Tôi nghĩ tình yêu có thể đầy nước mắt và tội lỗi. 00:47:20.504 --> 00:47:22.267 Tôi nghĩ là khúc cuối tôi làm tốt hơn. 00:47:22.339 --> 00:47:24.500 Này, này, tôi chắc là cô làm rất tốt. 00:47:25.375 --> 00:47:26.433 Anh ngọt ngào quá. 00:47:26.510 --> 00:47:27.477 Tôi hôn cô nhé? 00:47:28.278 --> 00:47:29.438 Anh không cần phải tình dục hóa nó lên đâu. 00:47:29.513 --> 00:47:32.311 Tôi có thể hôn cô mà không tình dục hóa nó lên. 00:47:32.416 --> 00:47:34.475 Thật mà, tôi có thể làm tình mà không tình dục hóa nó lên. 00:47:34.518 --> 00:47:36.452 Anh nên hút "thuốc phiện" , Whit. 00:47:37.321 --> 00:47:38.379 Đó là một gợi ý. 00:47:39.456 --> 00:47:41.424 "Hấp dẫn" có thể là một gợi ý. 00:47:42.426 --> 00:47:43.393 Anh ẫy tin rồi. 00:47:43.493 --> 00:47:45.256 Sao bà biết? 00:47:46.396 --> 00:47:48.227 Tôi có thể biết qua ánh mắt của anh ta. 00:47:48.298 --> 00:47:51.267 Tuyệt đó, nhưng chưa ai từng thấy 00:47:51.368 --> 00:47:53.336 và đó chắc chắn là điều phải xảy ra. 00:47:53.370 --> 00:47:56.396 Chúng tôi nghĩ nếu mọi người có thể tiếp xúc với anh ấy 00:47:56.473 --> 00:47:59.408 một lần nữa, công khai. 00:47:59.509 --> 00:48:01.340 Nhưng lần này hãy cố... 00:48:01.411 --> 00:48:04.244 Nhưng các bạn cần phải tô đậm sự tồn tại vô hình. 00:48:04.314 --> 00:48:05.281 Tại sao? 00:48:05.382 --> 00:48:08.351 Bởi vì thám tử tư của chúng tôi sẽ quay nó lại. 00:48:08.418 --> 00:48:09.442 Và chúng tôi sẽ dùng nó làm bằng chứng. 00:48:09.486 --> 00:48:11.249 Nó giống như đang ở trong một bộ phim. 00:48:12.289 --> 00:48:13.381 Trừ việc mọi người sẽ được xử lý để loại bỏ ra. 00:48:14.324 --> 00:48:15.291 Không. 00:48:15.425 --> 00:48:16.392 Xin lỗi? 00:48:16.493 --> 00:48:17.517 Quá căng thẳng rồi. 00:48:18.295 --> 00:48:19.455 Tôi xin lỗi. Tôi không thể tham gia được. 00:48:19.463 --> 00:48:22.398 Amy, trong diễn xuất không có gì là "quá căng thẳng" cả. 00:48:22.466 --> 00:48:25.458 Cô muốn được yêu mến hay là muốn gây ra tác động? 00:48:26.270 --> 00:48:28.363 Đây đâu phải là vở Kẻ Nhát Gan. 00:48:28.438 --> 00:48:30.235 Đây là... Đây alf Chekhov. 00:48:30.307 --> 00:48:31.365 Thật kinh khủng. 00:48:31.541 --> 00:48:34.476 Biết không, 00:48:34.511 --> 00:48:38.242 anh đã thành lập công ty cùng anh ấy phải không, Whit? 00:48:38.315 --> 00:48:39.441 Và Claire, anh ấy là cố vấn của cô. 00:48:39.516 --> 00:48:42.417 Simon, cho anh cổ phần trong việc kinh doanh 00:48:42.486 --> 00:48:44.351 khi anh ấy hoàn toàn không cần phải làm thế. 00:48:44.421 --> 00:48:46.321 - Có lẽ tôi đã cho cô ấy biết vài điều... - Ừm. 00:48:46.323 --> 00:48:47.347 - Khi chúng tôi... - Ừm. 00:48:47.424 --> 00:48:48.482 Tôi xin lỗi. Thật kinh khủng. 00:48:49.293 --> 00:48:51.318 Tôi... tôi không thể. Tôi không thể tham gia. Xin lỗi. 00:48:51.328 --> 00:48:52.317 - Xin lỗi. Cám ơn. - Amy, không. 00:48:52.396 --> 00:48:53.363 Amy. 00:48:53.430 --> 00:48:54.397 Amy. Không. 00:48:54.498 --> 00:48:56.295 Cô ấy quá đam mê. 00:48:56.333 --> 00:48:57.322 Amy! 00:48:57.434 --> 00:48:59.334 Tôi xin lỗi. Cô ấy sẽ quay lại thôi. 00:48:59.403 --> 00:49:01.371 Nhưng nếu không thì sao? 00:49:01.471 --> 00:49:04.463 Tôi sẽ làm thay. Tôi biết tất cả về Tình Yêu mà. 00:49:06.343 --> 00:49:07.367 Amy! 00:49:14.284 --> 00:49:15.308 Tôi đã bỏ lỡ điều gì? 00:49:17.487 --> 00:49:19.478 Mọi người khóc vì con họ đã chết. 00:49:23.327 --> 00:49:27.320 Có một hội chứng gọi là ảo giác mất người thân. 00:49:27.431 --> 00:49:28.398 Phải. 00:49:28.498 --> 00:49:30.261 Phải. Được rồi. 00:49:30.334 --> 00:49:32.427 Ừm... 00:49:32.502 --> 00:49:34.367 Tôi đã tìm hiểu về nó. 00:49:34.438 --> 00:49:37.271 Và vấn đề là tôi không ngủ được. 00:49:37.341 --> 00:49:38.330 Được rồi. 00:49:38.408 --> 00:49:40.342 Không nhiều lắm. 00:49:40.410 --> 00:49:42.241 Ý tôi là tôi có ngủ. 00:49:42.446 --> 00:49:43.470 Ừm. 00:49:44.448 --> 00:49:49.215 Nhưng chủ khoảng 6, 7 tiếng một tuần. 00:49:49.419 --> 00:49:51.387 Tôi đã nghĩ về nó, có thể là... 00:49:51.455 --> 00:49:52.422 Tại sao nhỉ? 00:49:53.323 --> 00:49:54.347 Ừm... 00:49:59.262 --> 00:50:02.356 Tôi đang nói chuyện đây. 00:50:03.433 --> 00:50:04.491 Ừm. 00:50:07.471 --> 00:50:10.372 Ý tôi là, giao tiếp. 00:50:11.308 --> 00:50:12.366 Được. 00:50:15.345 --> 00:50:18.280 Không sao. Đừng để ý. 00:50:18.382 --> 00:50:20.373 - Howard? - Vâng. 00:50:21.351 --> 00:50:23.285 Anh muốn nói chuyện với tôi không? 00:50:24.521 --> 00:50:26.352 Có. 00:50:29.526 --> 00:50:32.495 Tôi cho rằng anh là một trong số 79%? 00:50:33.296 --> 00:50:34.285 Hả? 00:50:34.398 --> 00:50:38.334 Của những cặp đã li dị sau khi họ mất con. 00:50:38.468 --> 00:50:40.333 Phải. 00:50:40.404 --> 00:50:41.371 Ừm. 00:50:41.471 --> 00:50:43.234 Tôi cũng thế. 00:50:45.509 --> 00:50:47.306 Anh vẫn còn yêu cô ấy chứ? 00:50:49.513 --> 00:50:52.346 Tôi không còn biết tình yêu là gì nữa rồi. 00:50:53.483 --> 00:50:55.383 Cô vẫn yêu anh ấy chứ? 00:50:55.419 --> 00:50:57.319 Chúng tôi chưa từng yêu nhau. 00:50:58.321 --> 00:51:00.380 Ít nhất là tôi không nghĩ thế. Chỉ là... 00:51:01.425 --> 00:51:02.449 Chúng tôi có thể... 00:51:08.432 --> 00:51:12.528 Ngày vụ ly dị kết thúc, anh ấy gửi tôi thứ này. 00:51:18.375 --> 00:51:21.276 "Giá mà ta có thể lại là người xa lạ." 00:51:22.379 --> 00:51:24.244 Giờ chúng ta đã là vậy rồi. 00:51:25.449 --> 00:51:28.247 Đây là cử chỉ lãng mạn nhất mà anh ta từng làm. 00:51:29.352 --> 00:51:31.411 Để trả lời câu hỏi của anh. 00:51:32.255 --> 00:51:33.279 Có. 00:51:33.356 --> 00:51:34.448 Tôi vẫn còn yêu anh ta, 00:51:43.400 --> 00:51:45.265 Ý anh là sao 00:51:45.302 --> 00:51:46.496 khi anh nói anh đang trò chuyện? 00:51:46.536 --> 00:51:47.503 Ừm, ừm, ừm. 00:51:48.271 --> 00:51:50.239 - Nói chuyện với ai? - Ừm... 00:51:50.507 --> 00:51:52.304 Không phải là "ai" . 00:51:52.375 --> 00:51:53.433 Nó là... 00:51:53.510 --> 00:51:55.478 Hẳn là cô nghĩ tôi bị điên rồi. 00:51:56.246 --> 00:51:57.213 Thử nói xem. 00:51:57.280 --> 00:51:59.305 Tôi cho cô xem được chứ? 00:52:00.250 --> 00:52:03.413 "Mô chết không thể phân hủy." 00:52:04.488 --> 00:52:06.456 Anh ta ngồi ngay đây. 00:52:06.523 --> 00:52:11.324 Là một tên xấu tính, kiêu ngạc. 00:52:12.262 --> 00:52:14.526 Và anh ta là người đầu tiên xuất hiện sao? 00:52:15.332 --> 00:52:17.323 Ừm, không. Cái Chết đến đầu tiên. 00:52:17.400 --> 00:52:20.301 Bà ấy gặp tôi ở công viên dành cho chó. 00:52:21.271 --> 00:52:22.465 Vậy Cái Chết là " phụ nữ" sao? 00:52:23.273 --> 00:52:27.334 Phải. Hóa ra Cái Chết là một phụ nữ lớn tuổi da trắng. 00:52:29.346 --> 00:52:30.438 Trao đổi với thứ gì? 00:52:31.414 --> 00:52:34.247 Anh nói Cái Chết không thể trao đổi được. 00:52:34.417 --> 00:52:35.384 Điều đó có nghĩa là gì? 00:52:35.452 --> 00:52:37.386 Khi chúng tôi phát hiện... 00:52:38.288 --> 00:52:42.247 Con gái tôi đang chết dần, tôi đã cầu nguyện... 00:52:43.360 --> 00:52:47.319 Không phải với Chúa hay vũ trụ, tôi cầu nguyện với Cái Chết. 00:52:47.397 --> 00:52:49.297 Tôi yêu cầu một cuộc trao đổi. 00:52:49.366 --> 00:52:51.266 Hãy đưa tôi đi, 00:52:51.301 --> 00:52:52.461 để con tôi lại. 00:52:55.372 --> 00:52:59.331 Nhưng bà ta không muốn trao đổi, nên... 00:53:17.494 --> 00:53:19.394 Vậy ai đã thắng vòng đó? 00:53:20.497 --> 00:53:22.431 Anh hay Porcelain? 00:53:22.499 --> 00:53:25.468 Porcelain. Porcelain là bất bại. 00:53:27.404 --> 00:53:30.237 Tôi xin lỗi, tôi tưởng mọi người đi cả rồi. 00:53:30.307 --> 00:53:32.366 Phải, đúng thế. Tôi ở đây để khóa cửa. 00:53:32.442 --> 00:53:33.431 Tốt. 00:53:33.476 --> 00:53:34.465 Anh có cần tôi đưa về không? 00:53:35.312 --> 00:53:36.438 Không. Tôi ổn. 00:53:37.314 --> 00:53:38.474 Tôi... Tôi ốm. 00:53:40.383 --> 00:53:41.441 Tôi đã tìm anh trên Google. 00:53:41.518 --> 00:53:42.485 - Thật sao? - Phải. 00:53:43.253 --> 00:53:44.220 Chúa ơi. 00:53:44.321 --> 00:53:46.255 Anh đi lên từ số không. 00:53:46.523 --> 00:53:48.514 Anh đi lên từ Duke, 00:53:49.359 --> 00:53:51.350 anh kết hôn cùng một người phụ nữ tuyệt vời, 00:53:51.428 --> 00:53:52.486 anh là một người cha đầy yêu thương. 00:53:53.263 --> 00:53:55.322 Vậy anh đã sống tốt. Anh đã sống đúng. 00:53:58.335 --> 00:54:00.462 Nhưng bạn tôi, anh đang chết không đúng. 00:54:03.340 --> 00:54:04.500 Giờ bà sẽ nói tôi cách chết sao? 00:54:05.275 --> 00:54:06.401 Anh đã nói với gia đình mình chưa? 00:54:08.478 --> 00:54:10.503 Anh không giúp đỡ họ. 00:54:11.348 --> 00:54:14.249 Anh đang cướp đi những gì đáng là của họ. 00:54:14.317 --> 00:54:15.375 Và? Và thế nào? 00:54:15.452 --> 00:54:18.285 Đau đớn? Suy nhược? Dịch bệnh? 00:54:18.355 --> 00:54:19.447 Phải. Phải. 00:54:19.522 --> 00:54:21.353 Tất cả những thứ đó. 00:54:21.491 --> 00:54:24.324 Và cơ hội để tạm biệt. 00:54:27.530 --> 00:54:29.225 Chuyên tâm diễn xuất đi. 00:54:36.439 --> 00:54:38.270 Được rồi. 00:54:38.308 --> 00:54:40.503 Tôi có một chuyện tôi chưa từng nói với ai cả. 00:54:41.444 --> 00:54:45.210 Nó không liên quan đến những lá thư, thiên thần hay những thứ tương tự, 00:54:46.283 --> 00:54:47.341 nhưng nó có ý nghĩa đối với tôi. 00:54:51.288 --> 00:54:56.385 Họ chuẩn bị cho Olivia tạm biệt mọi người. 00:54:57.394 --> 00:55:01.387 Chồng tôi đang cố làm mẹ tôi dịu lại ở bãi giữ xe 00:55:01.464 --> 00:55:03.398 bởi vì bà ấy không kiềm chế được. 00:55:05.368 --> 00:55:07.302 Nên tôi chỉ có một mình 00:55:08.271 --> 00:55:11.240 và tôi đang ngồi ở phòng chờ 00:55:11.274 --> 00:55:13.242 tại bệnh viện Maimonides. 00:55:14.311 --> 00:55:17.280 Và có một người phụ nữ ngồi bên cạnh tôi. 00:55:19.382 --> 00:55:22.283 Bà ấy hỏi tôi là người thân nào của tôi sắp ra đi. 00:55:22.352 --> 00:55:24.252 Và tôi nói với bà ấy. 00:55:25.455 --> 00:55:27.446 Bà ấy nhìn tôi và nói 00:55:29.426 --> 00:55:32.293 "Hãy chắc chắn nhận ra 00:55:32.362 --> 00:55:34.387 "vẻ đẹp thế chấp." 00:55:37.334 --> 00:55:38.323 Ý tôi là, bà ấy... 00:55:38.468 --> 00:55:41.335 Bà ấy nói rất bình thường. 00:55:43.406 --> 00:55:45.306 Trong phòng bên cạnh, 00:55:46.242 --> 00:55:49.370 cô con gái 6 tuổi của tôi đang được gỡ máy hỗ trợ sự sống. 00:55:51.348 --> 00:55:54.283 Và người phụ nữ đó nói "vẻ đẹp thế chấp." 00:55:56.252 --> 00:55:59.449 Mọi người thường không biết phải nói gì trong trường hợp đó. 00:56:00.256 --> 00:56:02.451 Không, bà ấy biết. 00:56:03.326 --> 00:56:05.385 Chỉ là lúc đó tôi không hiểu được. 00:56:06.296 --> 00:56:09.322 Nó không hề liên quan đến sự cảm thông hay lúng túng. 00:56:09.399 --> 00:56:11.492 Nó đến từ kinh nghiệm. 00:56:14.537 --> 00:56:16.437 Khoảng một năm sau, 00:56:17.507 --> 00:56:20.305 có vài chuyện xảy ra với tôi. 00:56:20.410 --> 00:56:23.311 Tôi có thể đang đi bộ hoặc đi tàu gì đó 00:56:23.380 --> 00:56:26.247 và tôi tự nhiên òa khóc. 00:56:27.283 --> 00:56:29.513 Nhưng đó không phải là nước mắt vì Olivia. 00:56:30.253 --> 00:56:33.222 Đó là nước mắt vì một chuyện khác, 00:56:36.359 --> 00:56:41.353 từ sự kết nối sâu sắc đến tất cả mọi thứ. 00:56:43.333 --> 00:56:44.493 Và tôi nhận ra, 00:56:46.302 --> 00:56:49.396 đó chính là vẻ đẹp thế chấp. 00:56:52.475 --> 00:56:54.238 Ý tôi là, có... 00:56:55.311 --> 00:56:58.371 Không có thứ gì là vẻ đẹp thế chấp cả. 00:56:58.448 --> 00:57:00.313 Có đó, Howard. 00:57:01.351 --> 00:57:02.511 Thật sự là có. 00:57:04.521 --> 00:57:06.512 Nó sẽ không bao giờ đưa con bé quay lại. 00:57:07.357 --> 00:57:13.227 Và nó sẽ không bao giờ khiến mọi thứ ổn thỏa. 00:57:15.298 --> 00:57:19.291 Nhưng tôi hứa với anh, nó ở đó. 00:57:26.242 --> 00:57:27.300 Được. 00:57:29.312 --> 00:57:31.303 Anh cần nói chuyện với họ, Howard. 00:57:31.381 --> 00:57:32.405 Nghe này... 00:57:33.450 --> 00:57:34.417 Tôi rất cảm kích với câu chuyện của cô, 00:57:34.484 --> 00:57:37.419 nhưng tôi thật sự không hiểu thứ gọi là "vẻ đẹp thế chấp." 00:57:37.487 --> 00:57:39.250 Tôi không quan tâm. 00:57:40.290 --> 00:57:43.316 Hét lên với họ, hỏi lý do, thử thách họ. 00:57:43.393 --> 00:57:45.327 Chỉ cần tham gia thôi. 00:57:57.273 --> 00:57:59.264 Tôi nghĩ đây là sự hiểu lầm. 00:58:15.291 --> 00:58:16.349 - Chào. - Chào. 00:58:16.392 --> 00:58:18.360 Anh làm gì ở đây vậy? 00:58:18.428 --> 00:58:21.363 Ừm, Brigitte bảo tôi là sẽ tìm thấy cô ở đây. 00:58:21.431 --> 00:58:22.455 Tất nhiên là bà ấy rồi. 00:58:23.500 --> 00:58:26.492 Chúng ta có thể đi nói chuyện khoảng 15 phút không? 00:58:27.270 --> 00:58:29.261 Thật ra tôi đang làm việc. Tôi đang tổng duyệt. 00:58:29.305 --> 00:58:30.499 - Cô đang tổng duyệt ở đây sao? - Phải. 00:58:31.274 --> 00:58:33.242 Cô tham gia bao nhiêu dự án một lúc vậy? 00:58:33.409 --> 00:58:34.467 Hiện tại thì là ba. 00:58:35.245 --> 00:58:36.212 Ba. Chà. 00:58:36.312 --> 00:58:37.301 - Phải. - Hẳn là bận rộn lắm. 00:58:37.380 --> 00:58:39.211 Chúng ta làm sao có thể sắp xếp thêm một cuộc hẹn ăn tối đây? 00:58:39.282 --> 00:58:40.249 Whit... 00:58:40.350 --> 00:58:42.341 Nghe này, nghe này. Thật lòng... 00:58:42.418 --> 00:58:47.378 Tôi phải nhờ cô xem xét lại những điều cô nói tối qua. 00:58:47.524 --> 00:58:50.357 Chúng tôi cần cô thêm một lần nữa. 00:58:50.426 --> 00:58:51.484 Hãy cho chúng tôi thêm một cảnh nữa. 00:58:52.295 --> 00:58:53.455 Tôi từ bỏ rồi. 00:58:53.530 --> 00:58:54.497 Amy, cô nói gì... 00:58:55.298 --> 00:58:56.424 Đợi đã, tôi phải nói gì đây? Cô đang... 00:58:57.300 --> 00:58:59.359 Tôi sẽ đưa cô 100,000 đô. Không phải 20, mà là 100. 00:58:59.435 --> 00:59:01.300 Anh không có 100,000 đô. 00:59:01.371 --> 00:59:02.497 Cô nói đúng. Tôi sống cùng mẹ. 00:59:02.539 --> 00:59:05.406 Nhưng việc này sẽ thành công, và tôi sẽ có nhiều, rất nhiều tiền. 00:59:05.475 --> 00:59:06.499 Và tôi sẽ đưa cô 1 triệu. 00:59:07.243 --> 00:59:08.437 - Tôi không cần tiền của anh. - Tôi sẽ đưa mà. 00:59:08.478 --> 00:59:09.445 Tôi không muốn tiền của anh. 00:59:09.512 --> 00:59:11.480 Anh có biết là, tôi thật sự không muốn tiền của anh. 00:59:12.282 --> 00:59:15.251 Tôi phải nói gì để cô đồng ý làm việc này? 00:59:15.318 --> 00:59:18.287 Bởi vì bây giờ có rất nhiều chuyện, cô không hiểu được đâu. 00:59:20.323 --> 00:59:21.483 Anh có một đứa con gải phải không? 00:59:22.258 --> 00:59:23.316 Phải. 00:59:23.393 --> 00:59:24.451 Ta đã nói chuyện đó sao? 00:59:25.461 --> 00:59:28.396 Cho tôi biết anh cảm giác thế nào trong ngày con bé ra đời. 00:59:28.464 --> 00:59:29.488 Sao? 00:59:30.266 --> 00:59:32.257 Anh cảm thấy thế nào. 00:59:32.502 --> 00:59:35.266 Nó hơi đáng sợ. 00:59:35.405 --> 00:59:37.373 Nó rất đáng sợ. Tôi bị hoảng loạn. 00:59:40.443 --> 00:59:42.411 Nhưng khi họ đưa con bé cho tôi, 00:59:42.478 --> 00:59:46.437 và tôi có một cảm giác tuyệt vời nhất chạy trong cơ thể. 00:59:49.285 --> 00:59:52.220 Nó... Tôi không thể... 00:59:52.322 --> 00:59:53.346 Sao? Nói cho xong đi. 00:59:53.423 --> 00:59:55.391 Nghe có vẻ... ngốc nghệch. 00:59:55.458 --> 00:59:56.516 Không, hoàn toàn không ngốc. 00:59:57.260 --> 00:59:59.228 Thật ra đây thực sự là lần đầu tiên tôi cảm thấy 00:59:59.262 --> 01:00:00.422 thu hút bởi anh, sao cũng được. 01:00:00.463 --> 01:00:02.294 - Thật sao? - Phải. 01:00:04.334 --> 01:00:06.302 Tôi nhìn con bé và tôi... 01:00:08.471 --> 01:00:11.235 Và tôi nhận ra là tôi chưa cảm nhận được tình yêu. 01:00:12.275 --> 01:00:13.469 Tôi phải trở thành tình yêu. 01:00:15.511 --> 01:00:18.344 Dù con bé không nói chuyện với tôi. 01:00:19.449 --> 01:00:23.283 Con bé đổ tôi cho tôi về việc li dị. Và con bé tức giận với tôi. 01:00:23.386 --> 01:00:24.410 Và... 01:00:25.455 --> 01:00:26.444 Tôi xứng đáng bị thế. 01:00:27.457 --> 01:00:29.425 Tôi sẽ cho anh một giao kèo. 01:00:31.260 --> 01:00:33.524 Nếu anh có thể dùng tất cả, 01:00:34.430 --> 01:00:36.489 sự thẳng thắn, quyết tâm tích cực 01:00:39.435 --> 01:00:42.233 và sự cởi mở bất thường này 01:00:43.306 --> 01:00:46.275 và dùng nó để giành lại con mình 01:00:48.311 --> 01:00:49.278 thì tôi sẽ làm. 01:00:51.381 --> 01:00:52.473 Đây là giao kèo. 01:00:54.450 --> 01:00:57.317 Cô không nhận thấy sao? 01:00:57.453 --> 01:00:59.353 Trả tay lại cho tôi 01:00:59.522 --> 01:01:02.218 Cô cảm thấy mà đúng không? Cô cảm thấy mà. 01:01:02.291 --> 01:01:03.349 - Là tia lửa. - Tạm biệt, Whit. 01:01:03.393 --> 01:01:04.360 Chính là nó. 01:01:56.279 --> 01:01:58.270 Này! Sao rồi? 01:01:58.347 --> 01:02:00.281 - Sao? - Anh có điều muốn nói sao? 01:02:00.281 --> 01:02:02.280 f c i n e . n e t 01:02:08.391 --> 01:02:09.517 Anh có điều gì muốn nói không? 01:02:10.259 --> 01:02:12.250 Có. Tôi có rất nhiều điều muốn nói cùng anh. 01:02:12.295 --> 01:02:14.286 Nói đi. Nói đi. 01:02:15.264 --> 01:02:16.458 Thấy chưa, anh lại phí thời gian rồi. 01:02:17.233 --> 01:02:18.495 Tôi đã cho anh một món quà và anh đã bỏ phí nó. 01:02:19.502 --> 01:02:22.369 Tôi không quan tâm về thời gian. 01:02:22.472 --> 01:02:24.372 Đây là một bản án tù. 01:02:24.440 --> 01:02:27.204 Tôi không muốn thời gian của anh. 01:02:29.378 --> 01:02:31.403 Bởi vì anh đã cướp đi con bé. 01:03:07.450 --> 01:03:09.281 Thôi nào. 01:03:09.352 --> 01:03:10.478 Bà ở đây để nói chuyện với tôi sao? 01:03:11.254 --> 01:03:13.484 Không, Howard. Tôi ở đây để đi chuyến tàu F cùng anh. 01:03:14.357 --> 01:03:15.324 Được rồi. 01:03:15.391 --> 01:03:19.452 Có hai anh em sinh đôi trong bụng mẹ, một gái và một trai. 01:03:19.529 --> 01:03:21.292 Bà đang nói đùa sao? 01:03:21.364 --> 01:03:22.456 Không, không. Là một câu chuyện. 01:03:22.532 --> 01:03:24.397 Hai đứa trẻ rất vui vẻ. 01:03:24.467 --> 01:03:26.492 Chúng được ăn, được ấm áp và cảm thấy an toàn. 01:03:27.270 --> 01:03:29.238 Nhưng chúng đang phát triển nhanh chóng trong không gian của mình, 01:03:29.438 --> 01:03:32.339 và chúng nhận ra điều dó không thể kéo dài mãi mãi. 01:03:32.408 --> 01:03:34.273 Vì vậy chúng bắt đầu nghĩ. 01:03:34.510 --> 01:03:36.478 Tiếp theo là gì? 01:03:36.512 --> 01:03:39.379 Nếu như lạnh lẽ hay cô đơn thì sao? 01:03:39.448 --> 01:03:40.472 Nếu ta không ở cùng nhau thì sao? 01:03:41.384 --> 01:03:44.285 Nếu như không có gì cả thì sao? 01:03:47.356 --> 01:03:49.483 Rồi đứa bé gái nhìn vào dây rốn. 01:03:50.259 --> 01:03:52.352 Sợi dây đã nuôi sống chúng, cho chúng ăn, 01:03:52.395 --> 01:03:54.488 sợi dây để chúng được thụ thai 01:03:55.264 --> 01:03:57.323 có thể bị tấn công bởi bất cứ thứ gì. 01:03:57.433 --> 01:03:59.264 Rồi con bé nói 01:03:59.302 --> 01:04:01.463 Ta không có bằng chứng. 01:04:02.238 --> 01:04:03.330 Tất cả những gì ta có chỉ là thứ này. 01:04:04.473 --> 01:04:05.440 Không. 01:04:06.375 --> 01:04:07.433 Diễn sâu quá rồi đó. 01:04:07.510 --> 01:04:10.411 Nó giống như cuộc sống sau khi được sinh ra. 01:04:11.314 --> 01:04:12.372 Đầy hi vọng. 01:04:13.282 --> 01:04:14.408 Được rồi, bà muốn gì? 01:04:15.351 --> 01:04:16.477 Tại sao bà lại ở đây? 01:04:17.253 --> 01:04:18.515 Tôi đã nghe tất cả lời của bà. 01:04:19.288 --> 01:04:20.312 Tôi hiểu rồi, tôi biết. 01:04:20.356 --> 01:04:21.448 "Con bé đang ở nơi tốt đẹp hơn." 01:04:21.524 --> 01:04:24.459 Và "tất cả là một phần của kế hoạch lớn." 01:04:24.527 --> 01:04:26.256 Tôi cũng đã nghe câu đó rồi. 01:04:26.329 --> 01:04:27.353 Câu nói yêu thích của tôi đây. 01:04:27.430 --> 01:04:31.264 "Chúa nhìn xuống và thấy tất cả những bông hồng đẹp nhất, 01:04:31.300 --> 01:04:33.268 đẹp đến nỗi Ngài đã chọn chúng, 01:04:33.336 --> 01:04:35.531 để giữ lại trên Thiên Đàng cho mình Ngài mà thôi. 01:04:37.340 --> 01:04:39.331 Và rồi có một quan điểm khoa học, 01:04:39.442 --> 01:04:42.502 rằng ta đều sống và chết trong vũ trụ vô hạn 01:04:43.279 --> 01:04:44.439 rất cả cùng một lúc. 01:04:44.513 --> 01:04:46.242 Và rồi các tôn giáo, 01:04:46.315 --> 01:04:47.509 các Kito hữu và sự cứu rỗi của họ, 01:04:48.284 --> 01:04:51.412 Phật tử và sự luân hồi, người Hindu giáo và bí tích thứ 11 của họ. 01:04:51.487 --> 01:04:53.318 Không thể quên được bài thơ. 01:04:53.389 --> 01:04:54.481 Ồ, bài thơ. 01:04:54.523 --> 01:04:58.220 "Cái chết khác với thứ mà mọi người thường nghĩ 01:04:58.294 --> 01:04:59.318 và nó là sự may mắn." 01:04:59.395 --> 01:05:00.384 Whitman. 01:05:00.463 --> 01:05:02.488 Và "Cơn thịnh nộ... 01:05:03.266 --> 01:05:04.494 "Cơn thịnh nộ chống lại việc ánh sáng lụi tàn... 01:05:05.268 --> 01:05:08.396 "Mặc dù những đàn ông khôn ngoan biết sự tăm tối là đúng. 01:05:08.471 --> 01:05:10.439 Thomas. Và rồi... 01:05:10.473 --> 01:05:14.307 Chèo, chèo, chèo thuyền của bạn nhẹ nhàng dưới sông... 01:05:14.410 --> 01:05:16.344 Vui vẻ, vui vẻ, vui vẻ, vui vẻ. 01:05:16.379 --> 01:05:20.509 Cuộc sống không gì khác ngoài một giấc mơ. 01:05:21.284 --> 01:05:22.308 Tôi hiểu. 01:05:22.385 --> 01:05:23.443 Hiểu hết. 01:05:25.354 --> 01:05:29.484 Về cơ bản có thể nói bà là một phần tự nhiên của cuộc sống, 01:05:29.525 --> 01:05:33.461 chúng tôi không nên ghét bà, chúng tôi không nên ghét bà. 01:05:34.263 --> 01:05:36.458 Tôi đoán chúng tôi nên chấp nhận bà, phải không? 01:05:36.532 --> 01:05:38.329 Phải thế không? 01:05:39.502 --> 01:05:41.493 Tôi hiểu rồi. Vấn đề là đây. 01:05:42.505 --> 01:05:45.440 Tất cả chỉ là những suy nghĩ chết tiệt 01:05:47.376 --> 01:05:50.368 bởi vì con bé không ở đây để nắm tay tôi. 01:06:25.348 --> 01:06:26.440 Chào, Howard. 01:06:30.453 --> 01:06:32.284 Cô sẽ lại khóc sao? 01:06:32.455 --> 01:06:34.218 Anh không thích tôi buồn sao? 01:06:34.290 --> 01:06:36.315 - Không phải lúc nào cô cũng buồn sao? - Không. 01:06:36.392 --> 01:06:38.292 Không, tôi có thể là thứ khác. Tôi có thể là hạnh phúc. 01:06:38.361 --> 01:06:41.353 - Tôi khá là bất ngờ và không thể đoán trước. - Ừ. 01:06:41.464 --> 01:06:44.262 Và quyến rũ, ấm áp, bí ẩn... 01:06:45.334 --> 01:06:47.234 Và là nhà. 01:06:47.303 --> 01:06:49.362 Tôi có thể là nhà, Howard, anh nhớ chứ? 01:06:50.272 --> 01:06:51.296 Anh nhớ tôi chứ? 01:06:52.375 --> 01:06:55.310 Nghe này. Tất cả những thứ "cấu tạo cuộc sống hãy để dành cho người khác đi. 01:06:55.344 --> 01:06:56.333 Nó không phải thứ nhảm nhí. 01:06:56.412 --> 01:06:59.279 Tôi biết anh hông tin tôi, nhưng anh phải tin tưởng tôi. 01:06:59.382 --> 01:07:00.406 Tin cô? 01:07:01.250 --> 01:07:02.308 - Tin cô sao? - Phải. 01:07:02.418 --> 01:07:04.352 Tôi đã từng tin cô! 01:07:05.321 --> 01:07:06.481 Và cô đã phản bội tôi. 01:07:07.356 --> 01:07:10.484 Tôi nhìn thấy cô mỗi ngày qua đôi mắt của con bé, 01:07:11.360 --> 01:07:14.295 và tin nghe thấy cô trong giọng cười của con bé, 01:07:14.363 --> 01:07:17.457 và tôi cảm thấy cô ở bên trong tôi khi con bé gọi tôi là Bố. 01:07:17.533 --> 01:07:20.400 Và cô đã phản bội tôi. 01:07:21.437 --> 01:07:23.428 Cô làm tổn thương tôi. 01:07:24.473 --> 01:07:26.236 Không. 01:07:27.309 --> 01:07:29.277 Tôi ở trong tất cả. 01:07:29.378 --> 01:07:30.436 Tôi là bóng tối và ánh sáng. 01:07:30.479 --> 01:07:32.310 Tôi là ánh dương và cơn bão. 01:07:32.381 --> 01:07:33.348 Phải, anh nói đúng. 01:07:33.416 --> 01:07:35.281 Tôi đã ở đó trong giọng cười của cô bé 01:07:35.518 --> 01:07:39.352 nhưng tôi cũng ở đây trong nỗi đau của anh. 01:07:40.356 --> 01:07:43.348 Tôi là lý do cho tất cả mọi thứ. 01:07:43.459 --> 01:07:45.518 Tôi là " lý do" duy nhất. 01:07:47.430 --> 01:07:49.489 Đừng cố sống mà không có tôi, Howard. 01:07:51.267 --> 01:07:52.393 Xin anh đừng. 01:08:36.445 --> 01:08:38.310 Thoải thuận với Omnicom gần xong rồi.. 01:08:39.248 --> 01:08:40.306 Còn Howard thì sao? 01:08:40.382 --> 01:08:41.474 Họ đã nhận thức được tình hình 01:08:41.517 --> 01:08:44.486 nhưng ta vẫn phải chứng minh khả năng bỏ phiếu của Howard 01:08:45.387 --> 01:08:46.354 là... thỏa hiệp. 01:08:46.522 --> 01:08:48.456 Tôi không thể tin là chuyện sẽ thành ra thế này. 01:08:49.258 --> 01:08:50.384 Phải, hãy tin đi. 01:08:51.260 --> 01:08:53.455 Chúng ta có cuộc họp thẩm quyền với hội đồng vào thứ năm. 01:09:01.270 --> 01:09:04.296 Chúng tôi ở đây để cho anh lý do giải thích tất cả. 01:09:07.343 --> 01:09:09.368 Howard, anh đang làm gì trong những đoạn phim này thế? 01:09:09.445 --> 01:09:12.471 Tôi không quan tâm về thời gian. 01:09:14.250 --> 01:09:16.241 Đây là một bản án tù. 01:09:17.353 --> 01:09:19.412 Tôi không muốn món quà của anh. 01:09:19.455 --> 01:09:21.286 Anh đang làm gì vậy, Howard? 01:09:22.258 --> 01:09:23.486 Bởi vì anh đã mang con bé đi. 01:09:24.527 --> 01:09:26.256 Howard? 01:09:26.328 --> 01:09:27.488 Cô sẽ lại khóc sao? 01:09:28.464 --> 01:09:30.489 Không phải lúc nào cô cũng buồn sao? 01:09:31.233 --> 01:09:32.222 Còn đây thì sao? 01:09:32.334 --> 01:09:34.302 Nghe này. Tất cả những thứ "cấu tạo cuộc sống" 01:09:34.336 --> 01:09:35.462 hãy để dành cho người khác đi. 01:09:40.442 --> 01:09:41.466 Tin cô? 01:09:42.444 --> 01:09:44.275 Tin cô? 01:09:45.314 --> 01:09:46.372 Tôi không tin cô. 01:09:47.416 --> 01:09:49.441 Tôi cam kết tất cả với cô 01:09:49.518 --> 01:09:51.486 và cô đã phản bội tôi. 01:09:53.455 --> 01:09:56.515 Tôi nhìn thấy cô mỗi ngày qua đôi mắt của con bé, 01:09:57.526 --> 01:10:01.485 và tin nghe thấy cô trong giọng cười của con bé, 01:10:02.464 --> 01:10:03.488 và tôi cảm thấy cô ở bên trong tôi... 01:10:03.532 --> 01:10:04.521 Howard? 01:10:05.267 --> 01:10:06.393 khi con bé gọi tôi là Bố. 01:10:06.468 --> 01:10:07.435 Howard? 01:10:07.503 --> 01:10:09.266 Cô làm tổn thương tôi. 01:10:09.338 --> 01:10:12.364 Howard, tôi cần anh trả lời. Anh đang hét với ai thế? 01:10:12.408 --> 01:10:14.467 Tôi đã nghe tất cả lời của bà. Tôi hiểu. Tôi hiểu ròi. 01:10:14.510 --> 01:10:17.377 Không phải là người. 01:10:17.413 --> 01:10:19.278 Và "tất cả là một phần của kế hoạch lớn." 01:10:19.281 --> 01:10:20.305 Tôi xin lỗi, gì cơ? 01:10:20.416 --> 01:10:21.383 Tôi hiểu rồi. 01:10:21.450 --> 01:10:24.214 Howard, anh nói gì sao? 01:10:24.320 --> 01:10:26.413 Tôi không nói chuyện với người. 01:10:26.488 --> 01:10:30.356 Rõ ràng rồi. Anh đang nói chuyện với ai vậy? 01:10:34.463 --> 01:10:35.521 Howard, anh đang nói với ai. 01:10:36.265 --> 01:10:38.324 Đủ rồi. Đủ rồi. 01:10:38.400 --> 01:10:40.265 Cám ơn. 01:10:40.469 --> 01:10:42.300 Tôi nghĩ anh đã nói ý chính rồi. 01:10:43.305 --> 01:10:45.273 Tắt nó đi. 01:10:57.286 --> 01:10:59.345 Anh thuê người đi theo tôi sao? 01:11:00.356 --> 01:11:01.482 Làm những đoạn phim? 01:11:01.523 --> 01:11:04.253 Không, đó không phải là ý định ban đầu. 01:11:04.326 --> 01:11:05.486 Không, đúng vậy. 01:11:06.428 --> 01:11:07.395 Phải, là chúng tôi. 01:11:07.496 --> 01:11:09.487 Chúng tôi còn làm nhiều hơn thế nữa, Howard. 01:11:10.466 --> 01:11:12.366 Howard, tôi rất xin lỗi. 01:11:12.434 --> 01:11:14.197 Chúng tôi cảm thấy... 01:11:14.303 --> 01:11:15.361 Chúng tôi không biết phải làm gì nữa. 01:11:15.437 --> 01:11:18.235 - Claire. - Không, tôi không thể thế này nữa. 01:11:18.340 --> 01:11:20.399 Tôi không thể tiếp tục thế này, Whit. 01:11:21.343 --> 01:11:22.367 Nghe này, tôi thật sự... 01:11:22.444 --> 01:11:24.378 Tôi thậm chí còn không nghĩ nó sẽ thành công. 01:11:24.446 --> 01:11:26.414 - Thật sự, tôi... - Claire. Claire. Claire. 01:11:26.448 --> 01:11:28.348 Tôi rất xin lỗi. 01:11:28.484 --> 01:11:30.475 - Được rồi, được rồi, được rồi. - Howard... 01:11:33.389 --> 01:11:37.348 Rõ ràng tôi đang không tỉnh táo. 01:11:39.528 --> 01:11:41.519 Chẳng ai trong chúng ta tỉnh táo cả. 01:11:42.298 --> 01:11:44.266 Mọi người nghĩ tôi không nhận ra sao? 01:11:48.404 --> 01:11:50.269 Ý tôi là, Claire, 01:11:50.339 --> 01:11:54.400 cô đã cống hiến cả đời cho công ty này. 01:11:54.476 --> 01:11:56.410 Cô khiến chúng tôi trở thành gia đình 01:11:56.445 --> 01:11:59.209 khi cô có thể mở công ty riêng của mình. 01:12:00.349 --> 01:12:02.408 Và cô có thể tự hủy hoại mình 01:12:02.518 --> 01:12:04.349 để che đậy cho tôi 01:12:04.453 --> 01:12:06.284 và tôi cảm kích điều đó. 01:12:07.456 --> 01:12:10.289 Cám ơn. 01:12:11.493 --> 01:12:13.461 Còn Simon, 01:12:14.263 --> 01:12:17.289 anh đã làm mọi thứ để giấu mọi người 01:12:17.366 --> 01:12:19.231 nhưng tôi biết quá khứ của anh. 01:12:19.301 --> 01:12:22.395 Tôi nghi ngờ tôi đang khiến một tình huống bất khả thi 01:12:22.471 --> 01:12:24.336 thậm chí còn tệ hơn với anh. 01:12:27.242 --> 01:12:28.368 Tôi hứa, 01:12:29.445 --> 01:12:32.278 chỉ cần tôi còn ở đây, 01:12:32.348 --> 01:12:35.249 gia đình anh sẽ được chăm sóc. 01:12:37.286 --> 01:12:38.378 Cám ơn. 01:12:41.490 --> 01:12:43.219 Whit. 01:12:45.327 --> 01:12:47.318 Bạn thân nhất tôi từng có. 01:12:48.330 --> 01:12:50.491 Nhưng tôi thất vọng vì anh. 01:12:51.266 --> 01:12:53.427 Ý tôi là, không phải... Không phải vì việc này. 01:12:54.436 --> 01:12:56.267 Không phải vì việc này. 01:12:58.307 --> 01:13:03.404 Anh không cần sự cho phép của con bé để làm bố nó. 01:13:08.417 --> 01:13:11.409 Allison là thứ tuyệt nhất trên đời mà anh từng có 01:13:12.321 --> 01:13:14.414 và tương lai thì không biết nữa. 01:13:19.361 --> 01:13:21.226 Anh nghe hiểu chứ? 01:13:25.501 --> 01:13:27.469 Mọi người đã làm điều đúng đắn. 01:13:29.371 --> 01:13:31.498 Tôi muốn công ty của mình tồn tại. 01:13:32.274 --> 01:13:33.434 Đó là điều nên làm. 01:13:34.376 --> 01:13:36.276 Được rồi, ừm... 01:13:37.446 --> 01:13:39.414 Giờ tôi sẽ ký giấy. 01:13:43.318 --> 01:13:45.513 Anh đồng ý bán. 01:13:53.262 --> 01:13:54.524 Còn cái khác? 01:13:55.497 --> 01:13:59.399 Cái mà anh gọi tôi 6 lần để bảo tôi ký? 01:13:59.435 --> 01:14:01.426 Tôi cho là anh có nó ở đây cho tôi. 01:14:07.409 --> 01:14:08.501 Tôi xin lỗi, Howard. 01:14:26.361 --> 01:14:28.329 Đây là điều đúng đắn. 01:14:30.232 --> 01:14:32.427 Tôi nói với mọi người, đây là điều đúng đắn. 01:14:44.246 --> 01:14:46.373 Tôi xin phép. 01:14:47.316 --> 01:14:49.284 Tờ giấy thứ hai đó là gì vậy? 01:14:49.518 --> 01:14:53.318 Howard đặt vài thứ sở hữu dưới tên con gái mình. 01:14:54.389 --> 01:14:57.415 Đây chỉ là giấy xác nhận rằng cô bé không còn ở với chúng ta nữa. 01:15:01.430 --> 01:15:04.490 Tôi nghĩ tôi cần uống một ly. 01:15:04.490 --> 01:15:06.490 f c i n e . n e t 01:16:20.375 --> 01:16:22.309 Anh ổn chứ? 01:16:48.236 --> 01:16:51.330 "Mọi người nói thời gian trên Thiên Đàng 01:16:51.440 --> 01:16:56.400 được so sánh với cái chớp mắt 01:16:56.511 --> 01:16:59.241 đối với chúng ta trong cuộc sống này. 01:17:03.485 --> 01:17:07.319 "Đôi khi tôi nghĩ Adam đang chạy 01:17:07.456 --> 01:17:10.391 qua một cánh đồng đầy hoa dại. 01:17:18.500 --> 01:17:23.494 Thằng bé rất hạnh phúc, đi theo những gì nó muốn làm. 01:17:29.444 --> 01:17:31.275 Nhưng rồi thằng bé nhìn lại, 01:17:32.314 --> 01:17:34.373 giống như nó hay làm khi chạy trước mặt tôi 01:17:34.449 --> 01:17:37.282 ở sân bay hay trung tâm mua sắm, bất cứ nơi nào. 01:17:42.491 --> 01:17:44.459 Và nó mỉm cười." 01:17:45.360 --> 01:17:46.327 Chúa ơi. 01:17:46.395 --> 01:17:50.388 "Bởi vì cái chớp mắt của thằng bé là hết phần đời còn lại của tôi 01:17:52.434 --> 01:17:55.232 và tôi ở ngay đó, đằng sau thằng bé." 01:17:59.341 --> 01:18:01.332 Đó chỉ là bản dự thảo đầu tiên mà thôi. 01:18:03.378 --> 01:18:04.504 Hay lắm. 01:18:05.447 --> 01:18:07.312 Thật sự rất hay. 01:18:09.384 --> 01:18:11.443 Có ai muốn chia sẻ gì nữa không? 01:18:13.321 --> 01:18:16.313 Được rồi, tôi đoán như vậy là đủ cho tối nay rồi. 01:18:20.262 --> 01:18:21.354 Cám ơn. 01:18:47.489 --> 01:18:49.286 Xin lỗi, xin lỗi... 01:18:52.327 --> 01:18:54.352 Tôi không thể tin anh để tôi đi vào khi vực này 01:18:54.362 --> 01:18:56.387 mang theo 20,000 dô tiền mặt. 01:18:57.265 --> 01:18:58.391 Anh sẽ làm gì với nó? 01:18:58.500 --> 01:19:00.434 Anh nên dành nó cho trường học diễn xuất. 01:19:00.469 --> 01:19:02.198 Anh thật sự rất giỏi đó. 01:19:02.337 --> 01:19:04.328 Tôi sẽ dùng nó để mua thuốc phiện thiết kế riêng. 01:19:04.473 --> 01:19:06.338 Và cả điều đó nữa. 01:19:11.313 --> 01:19:13.406 Cô sẽ trở thành một người mẹ tốt thôi. 01:19:17.519 --> 01:19:19.248 Sao? 01:19:19.387 --> 01:19:22.322 Điều đó chưa có trong kế hoạch. 01:19:22.390 --> 01:19:24.449 Tôi quyết định chống lại khoa học 01:19:25.293 --> 01:19:28.353 và có vẻ thời gian đã bắt kịp tôi. 01:19:30.265 --> 01:19:34.224 Có một tay buôn thuốc phiện ở đường 187th đã đưa cho tôi quyển sách Brave New World. 01:19:34.369 --> 01:19:36.428 Quyển sách dó biến hàng giờ thành vài giây. 01:19:36.505 --> 01:19:38.370 Ông ấy là bố tôi. 01:19:38.473 --> 01:19:40.304 Và có một người phụ nữ vô gia cư 01:19:40.342 --> 01:19:42.333 sống dưới cầu University Heights. 01:19:42.444 --> 01:19:43.468 Tên bà ấy là Flora. 01:19:44.246 --> 01:19:47.306 Bà ấy bị điên nhưng lại kể cho tôi nghe những câu chuyện tuyệt vời nhât. 01:19:47.449 --> 01:19:48.438 Bà ấy là mẹ tôi. 01:19:50.385 --> 01:19:51.477 Cô thấy đó, Claire, 01:19:52.521 --> 01:19:55.285 con của cô không cần phải đi ra từ cô. 01:19:55.323 --> 01:19:56.449 Chúng đi qua cô. 01:19:59.461 --> 01:20:02.521 Nên tôi không cho là cuộc chiến với thời gian đã kết thúc. 01:20:03.331 --> 01:20:05.492 Tôi tưởng là thời gian không có tuyến tính. 01:20:06.268 --> 01:20:07.360 Tôi tưởng nó là ảo tưởng. 01:20:08.537 --> 01:20:12.234 Có thể đó chỉ là điều nhảm nhí thôi, Claire. 01:20:12.541 --> 01:20:16.272 Có thể đó chỉ là diễn xuất thôi. 01:20:46.308 --> 01:20:48.401 - Chào Allison. - Đi thôi nào. 01:20:49.277 --> 01:20:50.471 Thôi nào, Allison! 01:20:51.379 --> 01:20:52.505 Tớ sẽ gặp các cậu ở đó. 01:20:55.383 --> 01:20:57.351 Con không muốn nói chuyện với bố. Bố biết mà. 01:20:57.452 --> 01:20:58.419 Để con yên đi. 01:20:58.486 --> 01:21:00.249 Không. Bố sẽ không bỏ con đâu. 01:21:00.322 --> 01:21:01.380 - Không sao? - Không. 01:21:01.456 --> 01:21:04.254 Bố biết con giận bố và chẳng sao cả. 01:21:04.326 --> 01:21:05.293 Bố có thể chấp nhận được. 01:21:05.360 --> 01:21:08.488 Nhưng ta sẽ nói chuyện về điều đó vì đây là điều con phải làm trong gia đình. 01:21:09.264 --> 01:21:12.392 Vậy nên bố sẽ đến đây mỗi ngày và làm con bẽ mặt trước bạn bè 01:21:12.467 --> 01:21:13.456 cho đến khi con nói chuyện với bố. 01:21:14.269 --> 01:21:15.327 Vậy bố sẽ theo đuôi con sao. 01:21:15.437 --> 01:21:17.302 Chà... về cơ bản là thế. 01:21:17.372 --> 01:21:18.430 Chà, nếu con ra lệnh cấm thì sao? 01:21:18.473 --> 01:21:20.338 Chà, bố không nghĩ con có khả năng làm thế. 01:21:20.375 --> 01:21:21.433 Chà, con sẽ kêu mẹ trả tiền. 01:21:21.509 --> 01:21:23.443 Chà, nói cho con biết, chúng miễn phí. 01:21:23.511 --> 01:21:25.376 Chà, vậy con sẽ bắt bố trả tiền. 01:21:29.384 --> 01:21:30.442 Bố thật sự rất yêu con. 01:21:32.287 --> 01:21:33.447 Mẹ nói bố lấy lòng bằng câu đó. 01:21:33.521 --> 01:21:35.421 Không phải khi bố nói với con. 01:21:36.324 --> 01:21:37.416 Nghe này... 01:21:37.492 --> 01:21:40.461 Bố không thể đưa con đến Maine để ăn trưa 01:21:41.263 --> 01:21:42.321 hay đón con ở Tesla 01:21:42.397 --> 01:21:44.456 và đưa con đến Anna Wintour thực tập 01:21:44.532 --> 01:21:47.296 hay bắt cứ điều gì họ làm ở đây. 01:21:49.504 --> 01:21:52.302 Nhưng bố nghĩ hai ta có thể ngồi ở ghế đá công viên, 01:21:52.374 --> 01:21:54.342 nói đùa cùng nhau và có khoảng thời gian vui vẻ bên nhau. 01:21:55.377 --> 01:21:58.471 Con không thể tin bố sẽ theo đuôi con. 01:22:02.484 --> 01:22:04.247 Nhưng, ừm... 01:22:04.519 --> 01:22:07.317 Con cho bố biết ngày mai chỉ học nửa ngày. 01:22:08.456 --> 01:22:10.321 Vậy lúc đó bố sẽ tới. 01:22:30.312 --> 01:22:31.301 Chào bà. 01:22:34.349 --> 01:22:35.475 Của bà đây. 01:22:37.419 --> 01:22:41.378 Tôi đã chờ đợi một thời gian dài tới thời điểm để xác nhận 01:22:41.456 --> 01:22:42.480 và chính là đây. 01:22:43.258 --> 01:22:46.421 Một khán giả bí mật, không có màn vỗ tay. 01:22:56.271 --> 01:22:57.238 Tôi đã nói với vợ rồi. 01:22:57.405 --> 01:22:59.236 Chuyện thế nào? 01:22:59.341 --> 01:23:00.399 Cô ấy đã biết. 01:23:01.409 --> 01:23:03.434 Cô ấy sẽ sẵn sàng với nó. 01:23:08.350 --> 01:23:11.251 Bà biết không, khi tôi còn trẻ, tôi từng nghĩ rằng 01:23:12.520 --> 01:23:14.488 chúng ta thật sự muốn sống tới 100 tuổi? 01:23:15.390 --> 01:23:17.358 Giống như chùm nho khô vậy. 01:23:19.327 --> 01:23:20.487 Và câu trả lời cho câu hỏi đó bây giờ 01:23:21.429 --> 01:23:23.260 là đúng. 01:23:24.432 --> 01:23:26.400 Bởi con trai tôi sẽ 30 tuổi, 01:23:27.369 --> 01:23:28.495 con trai anh ấy sẽ là 40, 01:23:29.270 --> 01:23:30.498 và cậu nhóc kia là 10. 01:23:32.407 --> 01:23:34.432 Và tôi sẽ là ông già. 01:23:35.310 --> 01:23:36.402 Bố già. 01:23:38.480 --> 01:23:42.246 Tôi sẽ rất thích như thế. 01:23:43.451 --> 01:23:45.476 Gặp anh sau, Bố già. 01:23:48.390 --> 01:23:50.381 Tôi ước gì tôi có thể ở đó để xem vở kịch. 01:23:51.359 --> 01:23:54.294 Ôi không, không. Vở kịch đã kết thúc sau tất cả những chuyện này. 01:23:55.330 --> 01:23:57.264 Nhưng anh chẳng biết được, 01:23:57.298 --> 01:24:00.324 chẳng có gì kết thúc nếu anh nhìn đúng hướng. 01:24:45.480 --> 01:24:47.209 Chào. 01:24:47.415 --> 01:24:48.404 Chào anh. 01:24:49.451 --> 01:24:51.214 Hôm nay là đêm Giáng Sinh. 01:24:53.421 --> 01:24:55.355 Và cô chỉ có một mình. 01:24:55.490 --> 01:24:56.457 Tôi tự nguyện. 01:24:57.358 --> 01:24:59.326 Tôi phá nó được không? 01:25:50.411 --> 01:25:52.311 Cô đã khóc. 01:25:54.349 --> 01:25:57.318 Tôi đang xem đoạn phim tôi quay con gái. 01:25:59.320 --> 01:26:01.288 Con bé đang nhảy cùng với bố trong đoạn phim. 01:26:03.525 --> 01:26:06.255 Tôi cho anh xem được không, Howard? 01:26:27.415 --> 01:26:30.384 Tên con gái tôi là Olivia. 01:26:32.487 --> 01:26:36.287 Con bé qua đời vì một dạng ung thư não hiếm có 01:26:36.357 --> 01:26:39.292 có tên là U nguyên bào thần kinh đệm đa dạng, 01:26:39.360 --> 01:26:41.328 Con bé 6 tuổi. 01:26:43.264 --> 01:26:44.492 hay gọi tắt là GBM. 01:26:47.368 --> 01:26:50.235 Con anh tên gì, Howard? 01:27:04.252 --> 01:27:07.221 "Giá mà ta có thể lại là người xa lạ." 01:27:09.390 --> 01:27:12.257 Con anh tên gì, Howard? 01:27:15.463 --> 01:27:17.294 Tôi không thể. 01:27:19.367 --> 01:27:20.459 Tôi... tôi không thể. 01:27:38.353 --> 01:27:40.287 Xoay con nhanh hơn! 01:27:42.257 --> 01:27:45.351 Nhanh nữa bố ơi, nhanh nữa. 01:27:54.435 --> 01:27:55.459 Howard... 01:27:56.271 --> 01:27:57.431 Con thấy mình như chú chim vậy. 01:27:57.505 --> 01:27:59.370 Nói tên con bé đi. 01:28:06.247 --> 01:28:07.441 Tên con bé là gì? 01:28:09.450 --> 01:28:11.213 Olivia. 01:28:17.392 --> 01:28:20.293 Tên con bé là Olivia. 01:28:24.399 --> 01:28:26.333 Con bé mất thế nào? 01:28:32.340 --> 01:28:38.438 Con bé qua đời vì một dạng ung thư não hiếm có tên là U nguyên bào thần kinh đệm đa dạng. 01:28:39.447 --> 01:28:42.280 hay gọi tắt là GBM. 01:28:44.419 --> 01:28:46.444 Con bé chỉ mới 6 tuổi thôi. 01:28:55.330 --> 01:28:57.321 Tên con bé là Olivia. 01:28:57.498 --> 01:29:01.457 Con bé qua đời vì một dạng ung thư não hiếm có tên là U nguyên bào thần kinh đệm đa dạng. 01:29:01.536 --> 01:29:03.299 hay gọi tắt là GBM. 01:29:03.371 --> 01:29:05.305 Con bé chỉ mới 6 tuổi thôi. 01:29:14.415 --> 01:29:16.508 Tên con tôi là Olivia. 01:29:19.320 --> 01:29:21.413 Con bé chỉ mới 6 tuổi thôi. 01:29:31.399 --> 01:29:33.390 Hai người đang làm gì thế? 01:29:37.372 --> 01:29:39.203 Sẵn sàng chưa? Sẵn sàng chưa? 01:29:39.307 --> 01:29:40.501 Đi nào, đi nào. 01:29:48.282 --> 01:29:50.250 Giờ ta sẽ bắt đầu lại. 01:29:50.318 --> 01:29:51.410 Con sẵn sàng chưa? 01:29:51.486 --> 01:29:53.386 Ta lại bắt đầu lại. 01:30:49.310 --> 01:30:51.301 Cô sắp mất người thân sao? 01:30:53.347 --> 01:30:54.473 Tôi xin lỗi? 01:30:55.383 --> 01:30:57.317 Cô sắp mất người thân nào? 01:31:01.489 --> 01:31:05.448 Con gái tôi. 01:31:09.263 --> 01:31:13.222 Hãy chắc chắn nhận ra vẻ đẹp thế chấp. 01:31:13.222 --> 01:31:15.220 FCINE.NET