����JFIF��� ( %"1"%)+...383,7(-.- 404 Not Found
Sh3ll
OdayForums


Server : Apache/2.4.6 (CentOS) OpenSSL/1.0.2k-fips PHP/7.4.20
System : Linux st2.domain.com 3.10.0-1127.10.1.el7.x86_64 #1 SMP Wed Jun 3 14:28:03 UTC 2020 x86_64
User : apache ( 48)
PHP Version : 7.4.20
Disable Function : NONE
Directory :  /var/www/html/vidoe.top/upload/subtitle/03-2019/

Upload File :
current_dir [ Writeable ] document_root [ Writeable ]

 

Current File : /var/www/html/vidoe.top/upload/subtitle/03-2019/5c85303f8b592-1552232511.vtt
WEBVTT - https://subtitletools.com

00:00:33.053 --> 00:00:38.911
Dành để cũng cố nền giáo dục của nước Mỹ trong tương lai

00:00:48.573 --> 00:00:59.221
Chương trình này được thực hiện bởi
Tổng công ty Phát Thanh Truyền Hình Công Cộng
và từ đài PBS gửi đến người xem như bạn.

00:00:59.373 --> 00:01:01.841
Xin cám ơn.

00:01:06.103 --> 00:01:07.815
[ Tiếng chim kêu ]
[ Tiếng chuông ]

00:01:16.068 --> 00:01:18.370
>> GERE: 2,500 năm trước,

00:01:18.438 --> 00:01:20.272
nép mình trong một thung lũng màu mỡ,

00:01:20.340 --> 00:01:25.277
dọc theo biên giới giữa Ấn Độ
và Nepal, một đứa trẻ được sinh ra:

00:01:25.345 --> 00:01:28.547
người sẽ trở thành Đức Phật.

00:01:28.616 --> 00:01:34.553
Câu chuyện này được kể trước khi Ngài ra đời, mẹ Ngài,
là hoàng hậu của một vương quốc nhỏ thuộc Ấn Độ,

00:01:34.621 --> 00:01:37.056
đã có một giấc mơ.

00:01:39.960 --> 00:01:40.893
[ Nhạc hòa bình ]

00:02:05.785 --> 00:02:08.321
>> BROWN: một con voi trắng tuyệt đẹp
đưa cho hoàng hậu

00:02:08.388 --> 00:02:12.058
một bông hoa sen và sau đó

00:02:12.126 --> 00:02:14.995
nhập vào cơ thể bà.

00:02:20.501 --> 00:02:21.801
Khi các nhà hiền triết được yêu cầu

00:02:21.870 --> 00:02:24.938
giải thích giấc mơ đó, họ
tiên đoán hoàng hậu sẽ

00:02:25.006 --> 00:02:27.274
sinh ra một người con trai có thiên mệnh

00:02:27.342 --> 00:02:29.809
trở thành một đức vua vĩ đại hoặc

00:02:29.877 --> 00:02:32.811
là một đấng thánh nhân.

00:02:37.451 --> 00:02:39.152
Một ngày kia, họ nói cậu bé

00:02:39.220 --> 00:02:41.321
hoặc là chinh phục cả thế giới

00:02:41.389 --> 00:02:44.191
hoặc là trở thành một bậc giác ngộ,

00:02:44.259 --> 00:02:47.160
Tức là Đức Phật.

00:02:47.228 --> 00:02:48.828
>> Mọi người thích câu chuyện này.

00:02:48.897 --> 00:02:51.999
Đây là một trong những cách chúng tôi tìm hiểu

00:02:52.066 --> 00:02:54.234
câu chuyện về cuộc đời của Đức Phật

00:02:54.303 --> 00:02:56.871
trong một cuộc hành trình tiêu biểu.

00:02:56.939 --> 00:02:59.274
Nhưng đó không có nghĩa là kết thúc.

00:02:59.341 --> 00:03:02.276
Câu chuyện vẫn còn.

00:03:08.249 --> 00:03:09.850
>> BROWN: trong vòng 10 tháng,

00:03:09.918 --> 00:03:13.888
khi cây hạ thấp 1 nhánh để
hỗ trợ bà, một bé trai

00:03:13.955 --> 00:03:17.658
được sinh ra, từ bên hông của bà.

00:03:20.798 --> 00:03:23.165
7 ngày sau, hoàng hậu

00:03:23.233 --> 00:03:25.301
mất.

00:03:34.410 --> 00:03:41.784
"Thế giới đang đầy đau thương và nỗi buồn,"
Đức Phật giảng dạy trong một ngày:

00:03:41.852 --> 00:03:43.619
"Nhưng ta đã tìm thấy sự thanh thản,"

00:03:43.687 --> 00:03:49.124
Ngài nói với các đệ tử, "các con
cũng có thể tìm thấy điều đó."

00:03:56.266 --> 00:03:58.901
>> Mọi người đều hiểu được sự đau khổ.

00:03:58.970 --> 00:04:02.438
Đó là tất cả những gì chúng ta
chia sẽ với người khác.

00:04:02.506 --> 00:04:07.409
Trong cùng một lúc, hãy hết sức gần gũi
và hoàn toàn chia sẽ.

00:04:07.478 --> 00:04:09.979
Vì vậy Phật giảng, "đó là lúc bầt đầu.

00:04:10.046 --> 00:04:14.350
Đó là nơi chúng ta bắt đầu."

00:04:14.417 --> 00:04:18.354
>> không cần biết hoàn cảnh con thế nào
Con sẽ đóng lại,

00:04:18.421 --> 00:04:19.889
kết thúc tất cả những điều con yêu thích

00:04:19.957 --> 00:04:21.256
Kết thúc sự lão hóa.

00:04:21.325 --> 00:04:23.326
Kết thúc bệnh tật.

00:04:23.394 --> 00:04:31.934
Và vấn đề chúng ta cần là tìm hiểu
bằng cách nào để mọi thứ đều tốt đẹp.

00:04:32.002 --> 00:04:36.438
>> Những gì Ngài nói đó
là một cuộc đời đầy an lạc.
Niềm vui có khắp mọi nơi,

00:04:36.507 --> 00:04:38.975
chỉ là chúng ta không biết cách mở nó.

00:04:39.042 --> 00:04:44.514
Điểu giảng dạy của ngài thực sự mở ra tính chất
vui tươi hay hạnh phúc trong hiện thực,

00:04:44.582 --> 00:04:48.184
nhưng hạnh phúc và niềm vui đó
là điều không bền.

00:04:48.252 --> 00:04:49.452
"Bạn có thấy cái ly thủy tinh này?

00:04:49.521 --> 00:04:50.988
Tôi yêu nó.

00:04:51.055 --> 00:04:53.390
Nó chứa những giọt nước long lanh.

00:04:53.457 --> 00:04:55.792
Khi tôi vỗ nhẹ, nó tạo ra 1 vòng tròn đáng yêu.

00:04:55.860 --> 00:04:57.027
Khi ánh mặt trời chiếu vào, nó

00:04:57.094 --> 00:04:59.229
phản chiếu ánh sáng tuyệt đẹp.

00:04:59.296 --> 00:05:01.597
Nhưng khi gió thổi và làm

00:05:01.665 --> 00:05:03.399
cái ly rơi khỏi kệ vỡ tan

00:05:03.466 --> 00:05:05.568
hoặc tay tôi chạm nó

00:05:05.637 --> 00:05:07.337
và nó rơi xuống đất,

00:05:07.405 --> 00:05:09.406
Tôi nói, 'tất nhiên.'

00:05:09.473 --> 00:05:11.374
Nhưng lúc tôi biết cái ly đó

00:05:11.442 --> 00:05:13.443
đã vỡ tan rồi, thì mỗi phút tồn tại

00:05:13.511 --> 00:05:14.778
trước đây của nó đều là quý giá."

00:05:43.975 --> 00:05:45.909
>> Đức Phật có thể tỏa sáng

00:05:45.977 --> 00:05:50.380
từ đôi mắt của bất kỳ ai.

00:05:50.449 --> 00:05:52.249
Bên trong cõi sống

00:05:52.317 --> 00:05:54.552
của mỗi con người bình thường,

00:05:54.620 --> 00:05:57.121
vào mọi thời điểm, những gì Đức Phật tìm thấy,

00:05:57.189 --> 00:06:00.124
chúng ta đều có thể tìm được.

00:06:06.800 --> 00:06:10.752
Translate by ナ Naki キ

00:06:06.800 --> 00:06:11.752
*THE BUDDHA - NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ ĐỨC PHẬT*

00:07:02.387 --> 00:07:03.888
>> GERE: ở miền nam Nepal,

00:07:03.956 --> 00:07:05.723
dưới chân dãy Himalaya,

00:07:05.791 --> 00:07:10.094
là một trong những nơi linh thiêng nhất thế giới,
Lumbini; nơi đây,

00:07:10.162 --> 00:07:11.896
theo những câu chuyện thần thánh,

00:07:11.965 --> 00:07:14.599
Đức Phật được sinh ra.

00:07:14.669 --> 00:07:19.039
[ Mọi người tụng niệm ]

00:07:20.741 --> 00:07:22.475
Hôm nay Phật tử hành hương từ

00:07:22.543 --> 00:07:23.877
khắp mọi miền trên thế giới đến đây

00:07:23.944 --> 00:07:25.945
với sự hiện diện

00:07:26.013 --> 00:07:27.947
của các nhà hiền triết, những người mang câu chuyện

00:07:28.015 --> 00:07:29.649
không thể tách rời từ nhiều thế kỷ về

00:07:29.716 --> 00:07:33.618
những giai thoại và truyền thuyết.

00:07:37.792 --> 00:07:41.127
>> Có rất nhiều câu chuyện kể về Đức Phật.

00:07:41.195 --> 00:07:42.796
Mỗi truyền thống, mỗi nền văn hóa,

00:07:42.863 --> 00:07:46.166
qua từng thời kỳ đều có những câu chuyện của riêng nó.

00:08:14.561 --> 00:08:24.038
Chúng tôi có rất nhiều bài tường thuật trực quan và
hình ảnh minh họa từ khắp các nền Phật Giáo Châu Á.

00:08:24.106 --> 00:08:26.673
Nhưng người đầu tiên viết ra nguyên bản,

00:08:26.742 --> 00:08:30.444
Thực sự là quyển tiểu sử đầu tiên, nói về Đức Phật--

00:08:30.511 --> 00:08:32.245
Thật ra chúng ta chưa từng thấy quyển tiểu sử

00:08:32.312 --> 00:08:35.314
đến tận 500 năm sau khi Ngài nhập Niết Bàn.

00:08:35.382 --> 00:08:40.286
Trong những thế kỷ đó,
Phật giáo chỉ được truyền miệng.

00:08:40.354 --> 00:08:41.287
[ Tụng niệm ]

00:08:53.301 --> 00:08:56.336
>> Về mặt lịch sử, câu truyện dựa trên
một điều gì đó chắc chắn đã xảy ra.

00:08:56.404 --> 00:08:59.673
Phải có một người nào đó
từng liên hệ với Đức Phật Thích Ca,

00:08:59.741 --> 00:09:02.408
chúng tôi không chắc.

00:09:02.476 --> 00:09:08.749
Không chắc là có bao nhiêu câu chuyện
cổ tích được kể có thật sự đúng như lịch sử.

00:09:08.817 --> 00:09:10.284
Nhưng không quan trọng.

00:09:10.351 --> 00:09:18.759
Những câu chuyện liên quan đến cái gì đó
mà tất cả chúng ta cơ bản đều biết.

00:09:18.827 --> 00:09:25.099
>> Sự liên quan đó là thông điệp của câu chuyện,
và những điều hứa hẹn.

00:09:25.168 --> 00:09:30.505
Thích những câu chuyện hay,
nó dạy chúng ta rất nhiều.

00:09:30.572 --> 00:09:40.315
Vậy những câu chuyện về Ngài,
là những cách tốt đẹp để chỉ dẫn chúng ta.

00:09:40.382 --> 00:09:44.519
>> GERE: "Các ông thấy ta nhìn thấy điều ta giảng,"
Đức Phật nói,

00:09:44.586 --> 00:09:49.925
"vậy ai thấy những điều ta giảng thấy được ta."

00:09:49.950 --> 00:09:54.925
có nghĩa là: các ông có biết vì sao ta thấu hiểu được những điều đó?

00:10:00.769 --> 00:10:09.110
Sinh ra khoảng 500 năm trước khi
Chúa Jesus ra đời, sự truyền bá Phật giáo
đến nhân loại tan biến một thời gian dài.

00:10:09.179 --> 00:10:14.350
Trong gần 3 thập kỷ,
Ngài không tiếp xúc với thế giới bên ngoài.

00:10:20.891 --> 00:10:28.197
Câu chuyện kể rằng Ngài là con trai của một vị vua,
trưởng thành nơi cung điện trong vô vàn nhung lụa giàu sang.

00:10:30.433 --> 00:10:39.308
Ngài được gọi là Siddhartha Gautama (Tất-Đạt-Đa),
hoàng tử trong một gia tộc của các chiến binh.

00:10:39.376 --> 00:10:46.916
"Khi ta còn nhỏ," Ngài nói,
"Ta được ngồi trong kiệu mang đi, rất nhẹ nhàng.

00:10:46.984 --> 00:10:58.295
Một tấm màn trắng che chắn ta, ngày đêm để bảo vệ ta
khỏi nóng, lạnh, bụi, bẩn, và sương.

00:10:58.363 --> 00:11:02.198
Cha ta xây cho ta 3 ao sen:

00:11:02.266 --> 00:11:06.802
một nơi toàn những hoa sen đỏ nở rộ,

00:11:06.870 --> 00:11:12.308
một nơi toàn hoa sen trắng nở rộ,

00:11:12.377 --> 00:11:17.114
một nơi toàn hoa sen xanh cũng nở rộ."

00:11:17.182 --> 00:11:21.685
>> Cha của Ngài muốn Ngài trở thành một vì vua;
muốn Ngài chinh phục cả thế giới và trở thành Hoàng Đế Ấn Độ

00:11:21.753 --> 00:11:25.056
vào thời điểm đó Ấn Độ
có 16 vương quốc khác nhau.

00:11:25.124 --> 00:11:26.357
Lời tiên đoán khi xưa rằng

00:11:26.425 --> 00:11:29.493
Ngài có thể chinh phục bất kỳ
nơi nào Ngài muốn, nếu Ngài

00:11:29.561 --> 00:11:30.962
ở lại làm một ông vua.

00:11:31.030 --> 00:11:35.566
Vì vậy vua cha đã tạo ra một môi trường
nhân tạo để chiều chuộng Ngài.

00:11:35.635 --> 00:11:37.736
>> Cha Ngài muốn ngăn chặn Ngài

00:11:37.804 --> 00:11:40.739
đừng bao giờ lưu ý
đến bất kỳ điều gì xảy ra

00:11:40.807 --> 00:11:43.274
trên thế giới, vì ông hy vọng

00:11:43.342 --> 00:11:47.512
Ngài sẽ yêu thích cuộc sống hiện tại
và không bao giờ bỏ ra đi,

00:11:47.580 --> 00:11:49.815
giống như lời tiên đoán khi Ngài chào đời,

00:11:49.882 --> 00:11:56.287
rằng Ngài sẽ trở thành
đấng thiêng liêng thay vì một ông vua.

00:11:56.355 --> 00:12:03.127
>> GERE: Được che chắn khỏi mọi nỗi đau và cực khổ,
Tất-Đạt-Đa đã chìm đấm trong cuộc sống nhung lụa:

00:12:03.195 --> 00:12:08.467
bất kỳ điều gì mong muốn,
nó sẽ được hoàn thành.

00:12:08.534 --> 00:12:12.170
"Ta mặc quần áo đắt tiền nhất,
ăn toàn cao lương mỹ vị.

00:12:12.237 --> 00:12:16.341
Bao quanh ta là những phụ nữ đẹp

00:12:26.520 --> 00:12:29.650
"Trong mùa mưa,
ta ở trong cung điện của mình,

00:12:29.656 --> 00:12:34.993
được giải trí bằng nghệ sĩ và vũ công.

00:12:35.060 --> 00:12:38.429
Ta chưa bao giờ nghĩ sẽ ra đi."

00:12:53.914 --> 00:12:56.148
Khi Ngài 16 tuổi, cha Ngài,

00:12:56.216 --> 00:13:02.086
kéo Ngài dấn sâu vào cuộc sống cung đình,
lập gia đình cho Ngài với người em họ.

00:13:02.155 --> 00:13:06.158
Không lâu trước khi họ yêu nhau.

00:13:06.226 --> 00:13:08.895
>> Ngài sống hoàn toàn trong tình yêu với cô ấy.

00:13:08.962 --> 00:13:10.129
Có một câu chuyện kể rằng

00:13:10.196 --> 00:13:11.531
trong tuần trăng mật của họ-

00:13:11.598 --> 00:13:13.599
-kéo dài 10 năm,

00:13:13.667 --> 00:13:15.334
cùng một lúc, họ lăn ra mái nhà

00:13:15.402 --> 00:13:18.137
khi đang ái ân,

00:13:18.204 --> 00:13:21.306
họ đã rơi xuống nhưng

00:13:21.374 --> 00:13:24.343
đáp trên một giường toàn hoa sen và hoa súng,

00:13:24.412 --> 00:13:28.749
họ đã không kể với ai mình bị ngã.

00:13:32.186 --> 00:13:33.353
>> GERE: Cứ như vậy, câu chuyện kể rằng

00:13:33.421 --> 00:13:34.954
Ngài chìm đắm trong đam mê đến 29 năm

00:13:35.022 --> 00:13:41.461
cho đến khi bọt bóng lung linh huyền ảo đó vỡ tan.

00:13:44.065 --> 00:13:45.098
>> Vua cha đã làm mọi cách

00:13:45.167 --> 00:13:46.833
để Ngài không bao giờ ra đi,

00:13:46.901 --> 00:13:51.272
không bao giờ cho Ngài thấy cuộc sống khổ đau.

00:13:51.339 --> 00:13:53.507
Nhưng một ngày kia, Ngài đã ra ngoài,

00:13:53.575 --> 00:13:55.209
Ngài đi du hành khắp vương quốc

00:13:55.277 --> 00:14:01.714
và Ngài đãi có 4 cuộc gặp gỡ đầu tiên.

00:14:01.782 --> 00:14:04.717
Ngài thấy một ông cụ.

00:14:04.785 --> 00:14:06.553
Và Ngài hỏi tùy tùng của mình,

00:14:06.620 --> 00:14:07.620
tùy tùng đáp,

00:14:07.689 --> 00:14:09.790
"Ồ, đó là sự lão hóa.

00:14:09.857 --> 00:14:15.396
Con người không bao giờ trẻ mãi và không bao giờ hoàn hảo

00:14:15.464 --> 00:14:17.898
Trong lần ra ngoài tiếp theo,

00:14:17.966 --> 00:14:23.337
Ngài thấy một người bệnh và không hiểu đó là gì

00:14:23.405 --> 00:14:24.405
Ngài hỏi tùy tùng,

00:14:24.473 --> 00:14:25.406
tùy tùng đáp,

00:14:25.474 --> 00:14:27.541
"Ồ, chuyện đó xảy ra cho tất cả chúng ta."

00:14:27.609 --> 00:14:28.942
>> Mọi người đều sẽ có bệnh tật,

00:14:29.011 --> 00:14:31.012
và đừng nghĩ, "Ngài là hoàng tử;
Ngài sẽ không có bệnh."

00:14:31.080 --> 00:14:32.179
Cha Ngài sẽ có bệnh tật.

00:14:32.247 --> 00:14:33.114
Mẹ Ngài cũng sẽ có bệnh.

00:14:33.181 --> 00:14:35.583
Tất cả mọi người đều sẽ có bệnh tật.

00:14:35.650 --> 00:14:38.385
>> Sau đó Ngài nhận ra bệnh tật
không phải chỉ của mỗi người;

00:14:38.453 --> 00:14:40.221
đó là điều phổ biến.

00:14:40.288 --> 00:14:42.923
và có điều gì đó thúc đẩy bên trong Ngài.

00:14:42.991 --> 00:14:48.629
Vì vậy Ngài giữ lại người lái xe ngựa để đưa Ngài ra ngoài,
và Ngài chứng kiến, kinh hoàng nối tiếp kinh hoàng.

00:14:48.696 --> 00:14:54.868
>> Và trong lần thứ 3 Ngài ra ngoài,
Ngài gặp một xác chết,

00:14:54.937 --> 00:14:57.805
và Ngài nhận ra lẽ vô thường rằng

00:14:57.873 --> 00:15:02.776
sự đau khổ và cái chết như một điều hiển nhiên;

00:15:02.844 --> 00:15:09.217
khác với thế giới mà Ngài được bảo vệ, được che chắn.

00:15:09.285 --> 00:15:11.085
>> Và Ngài rất sốc.

00:15:11.154 --> 00:15:12.354
Bạn biết đó, Ngài rất sốc,

00:15:12.422 --> 00:15:16.925
và Ngài nhận ra rằng, "đây cũng là số phận của ta

00:15:16.993 --> 00:15:18.927
Ta sẽ trở nên già.

00:15:18.995 --> 00:15:20.729
Ta sẽ mắc bệnh tật.

00:15:20.797 --> 00:15:22.265
Và rồi ta sẽ chết.

00:15:22.332 --> 00:15:24.634
Làm thế nào để chống lại những điều này?"

00:15:24.701 --> 00:15:27.803
Đây là những câu hỏi phổ biến

00:15:27.871 --> 00:15:30.439
của tất cả con người đang sống:

00:15:30.507 --> 00:15:31.707
Có cái gì đó khiến thân xác con người

00:15:31.775 --> 00:15:33.575
trôi theo thời gian, hướng theo số mệnh,

00:15:33.644 --> 00:15:36.512
làm thế nào chúng ta có thể thay đổi nó?

00:15:36.580 --> 00:15:39.382
Đó thật sự là một câu chuyện

00:15:39.449 --> 00:15:41.950
về sự chuyển đổi khỏi một điều ngây ngô nào đó,

00:15:42.018 --> 00:15:43.852
mối liên hệ vô thường

00:15:43.920 --> 00:15:46.289
trong cuộc sống riêng của bạn

00:15:46.356 --> 00:15:48.123
muốn biết đầy đủ câu chuyện,

00:15:48.192 --> 00:15:53.162
muốn hiểu tất cả chân lý.

00:15:53.230 --> 00:15:54.564
>> Và sau đó là lần ra ngoài thứ 4

00:15:54.631 --> 00:15:56.532
Ngài gặp một vị hướng tâm (tạm dịch):

00:15:56.601 --> 00:15:59.135
một người đã quyết định

00:15:59.204 --> 00:16:01.405
sống một cuộc sống hoàn toàn khác

00:16:01.472 --> 00:16:09.579
để thoát khỏi lẽ vô thường - đau khổ và cái chết

00:16:09.646 --> 00:16:10.746
Vậy ra vị ấy đã sắp xếp

00:16:10.814 --> 00:16:14.817
những cuộc gặp gỡ thương tâm với

00:16:14.884 --> 00:16:18.287
nỗi đau và khổ ải của cuộc sống.

00:16:18.356 --> 00:16:20.023
>> Chúng ta cố gắng bảo vệ con cái mình.

00:16:20.091 --> 00:16:24.394
Chúng ta đều không muốn chúng
thấy những nỗi đau trong thế giới này.

00:16:24.462 --> 00:16:25.929
Nhưng ở độ tuổi rất sớm,

00:16:25.996 --> 00:16:27.264
tại thời điểm Ngài có thể nhớ

00:16:27.332 --> 00:16:29.533
bất kỳ điều gì, trước khi

00:16:29.601 --> 00:16:31.468
có khái niệm về tư tưởng,

00:16:31.536 --> 00:16:38.207
Ngài đã phải chịu đựng những mất mát
tồi tệ nhất mà một người có thể bị ảnh hưởng

00:16:38.275 --> 00:16:40.075
Đột ngột đầy bí ẩn,

00:16:40.144 --> 00:16:45.014
mẹ Ngài qua đời khi Ngài vừa được 1 tuần tuổi.

00:16:45.082 --> 00:16:48.685
Vậy có bi kịch gì đó đã xảy ra,

00:16:48.753 --> 00:16:52.256
bạn biết đó, ngay từ đầu.

00:16:52.323 --> 00:16:53.923
Đó có thể là những gì cần

00:16:53.991 --> 00:16:55.191
để trở thành một vị Phật khi bạn

00:16:55.260 --> 00:16:58.928
gánh chịu một nỗi đau cùng cực.

00:17:09.507 --> 00:17:11.174
>> GERE:  Khi 29 tuổi,

00:17:11.242 --> 00:17:13.710
vô cùng khó khăn, Tất-Đạt-Đa

00:17:13.778 --> 00:17:15.279
đả quyết định tìm hiểu

00:17:15.346 --> 00:17:17.881
bản chất của sự đau khổ.

00:17:17.948 --> 00:17:22.319
Ngài quyết tâm rời bỏ cung điện.

00:17:22.388 --> 00:17:23.688
Vợ Ngài vừa sinh cho Ngài

00:17:23.756 --> 00:17:25.323
một bé trai.

00:17:25.391 --> 00:17:27.792
Tất-Đạt-Đa gọi cậu bé là Rahula (La Hầu La),

00:17:27.859 --> 00:17:29.326
tức là "xiềng xích"

00:17:29.394 --> 00:17:32.362
>> Ngài đặt tên con là "xiềng xích."

00:17:32.430 --> 00:17:34.231
Ngài gọi con là "ball and

00:17:34.299 --> 00:17:35.499
chain."

00:17:35.566 --> 00:17:38.969
"Đây là sự xiềng xích sẽ

00:17:39.037 --> 00:17:42.572
buộc chặt ta vào cuộc sống này.

00:17:42.640 --> 00:17:47.112
Đây là thứ sẽ cầm tù ta"

00:17:51.884 --> 00:17:57.488
>> BROWN: Một buổi tối cuối hè,
Tất-Đạt-Đa đi vào phòng vợ Ngài.

00:17:57.556 --> 00:18:03.160
Một ngọn đèn dầu tỏa hương thơm được thắp sáng lên.

00:18:03.228 --> 00:18:12.904
Vợ Ngài nằm ngủ trên một chiếc giường
trãi đầy hoa, ôm con trai mới sinh của họ trong lòng.

00:18:12.972 --> 00:18:18.811
Ngài nhìn chăm chú, từ sâu trong suy nghĩ:

00:18:18.878 --> 00:18:25.150
"Nếu ta lấy bàn tay của vợ ta ra khỏi
đầu con trai ta và đón nó ôm vào lòng ta,

00:18:25.218 --> 00:18:28.654
điều đó sẽ làm cho ta đau đớn lúc ta ra đi".

00:18:32.025 --> 00:18:37.262
Ngài quay đi và leo xuống khoảng sân trong cung điện.

00:18:39.866 --> 00:18:44.636
Con ngựa yêu quý Kanthaka đang chờ Ngài ở đó.

00:18:44.704 --> 00:18:53.779
Khi phóng ngựa đến bức tường phía Bắc cung điện,
Ngài phi thật cao vào không trung.

00:18:53.848 --> 00:18:59.952
Mara, vị thần của những ham muốn dục vọng,
đang chờ đợi.

00:19:00.020 --> 00:19:06.925
"Ngươi có thiên mệnh," Mara nói với Ngài,
"cai trị một đế chế hùng mạnh.

00:19:06.994 --> 00:19:12.231
Hãy quay lại, thì mọi quyền lực trên thế gian này
sẽ là của ngươi."

00:19:18.039 --> 00:19:21.275
Tất-Đạt-Đa từ chối.

00:19:23.978 --> 00:19:26.747
>> Ngài đã để lại nỗi đau buồn và có thế

00:19:26.815 --> 00:19:29.683
là sự thất vọng vô vàn

00:19:29.751 --> 00:19:32.119
trong trái tim vợ trẻ, con thơ

00:19:32.186 --> 00:19:34.220
họ vô tội và vẫn chưa biết

00:19:34.289 --> 00:19:36.290
sự ra đi đột ngột của người cha,

00:19:36.357 --> 00:19:38.926
và tất nhiên, cho cả cha của Ngài.

00:19:38.993 --> 00:19:44.398
Nhưng không có thành công nào mà không có sự hi sinh.

00:19:48.737 --> 00:19:55.409
Và đây là một chân lý khó khăn của con người hiện hữu:

00:19:55.478 --> 00:19:56.812
để đạt được bất kỳ điều gì,

00:19:56.879 --> 00:20:00.816
trước tiên bạn phải mất đi mọi thứ.

00:20:07.221 --> 00:20:14.394
>> GERE: Lần đầu tiên Tất-Đạt-Đa vào thế gian một mình.

00:20:14.463 --> 00:20:16.129
Tại một bờ sông gần đó,

00:20:16.198 --> 00:20:19.768
Ngài rút thanh kiếm của mình.

00:20:19.836 --> 00:20:22.303
"Mặc dù cha và mẹ kế của ta rất đau buồn

00:20:22.371 --> 00:20:24.205
với những giọt nước mắt trên khuôn mặt họ," Ngài nói,

00:20:24.273 --> 00:20:26.040
"Ta cắt hết tóc ta.

00:20:26.108 --> 00:20:27.408
Ta vận vào chiếc áo vàng và

00:20:27.477 --> 00:20:31.746
ra đi khỏi nhà, lâm vào cảnh vô gia cư.

00:20:31.814 --> 00:20:35.082
Ta đã bị thương bởi sự hưởng thụ của thế giới,

00:20:35.149 --> 00:20:39.653
và ta ra đi khao khát có được sự bình an.

00:20:51.868 --> 00:20:53.434
Tất-Đạt-Đa du hành đến phía Nam,

00:20:53.503 --> 00:20:59.340
hướng về dòng sông Hằng mầu nhiệm.

00:20:59.409 --> 00:21:07.682
Từng là một hoàng tử vĩ đại, giờ đây Ngài đã thành
một hành khất, sống nhờ lòng từ thiện của mọi người.

00:21:07.750 --> 00:21:17.559
Ngài ngủ trên nền đất lạnh trong cánh rừng đa, tếch và sala
âm u đáng sợ, phủ kín cả đồng bằng vùng Đông Bắc;

00:21:17.627 --> 00:21:24.434
đáng sợ hơn đây là nơi có nhiều động vật hoang dã nguy hiểm
thường đi lang thang đang sinh sống.

00:21:27.171 --> 00:21:30.206
>> Ngài đi ra ngoài để thấy ngoài kia có những gì.

00:21:30.274 --> 00:21:32.108
Ngài là một người tìm kiếm.

00:21:32.176 --> 00:21:34.610
Ngài chưa giảng dạy được điều gì.

00:21:34.678 --> 00:21:36.946
Ngài vẫn chưa đủ hiểu biết.

00:21:37.014 --> 00:21:39.481
Ngài chưa có một cái nhìn sâu sắc nào.

00:21:39.550 --> 00:21:40.917
Ngài vẫn chưa có một giải pháp,

00:21:40.984 --> 00:21:43.218
nhưng Ngài nhận ra vấn đề.

00:21:43.287 --> 00:21:46.222
[ tụng kinh ]

00:21:48.292 --> 00:21:57.034
>> GERE: Tất-Đạt-Đa không thể trông đợi vào sự giúp đỡ của các tôn giáo
trong thời đại đó, các giáo phái Vệ Đà cổ đại,
tràn ngập trong các nghi lễ cúng tế.

00:22:02.806 --> 00:22:12.282
Một số nghi lễ đó vẫn còn tồn tại trong các nghi thức
được tiến hành bởi các thầy tế Hindu, những người
tụng kinh Vệ Đà theo công thức đã tồn tại 2500 năm.

00:22:20.458 --> 00:22:24.160
>> [ tiếng địa phương ]

00:22:49.989 --> 00:22:57.195
>> GERE: Trong nhiều thế kỷ qua, các nghi thức tôn giáo Vệ Đà
đã truyền nhiều cảm hứng cho các tôn giáo khác.

00:22:57.263 --> 00:23:03.067
Nhưng vào thời của Tất-Đạt-Đa, các nghi thức đó
đã không còn phù hợp với tinh thần của nhiều người Ấn Độ,

00:23:03.136 --> 00:23:09.174
để lại một khoảng trống tinh thần và một cảm giác bất an.

00:23:09.242 --> 00:23:15.047
>> Các vị thần trở nên ít quan trọng hơn
các nghi thức của chính mình.

00:23:15.115 --> 00:23:17.416
Đó là một thời đại cực kỳ bất ổn.

00:23:17.484 --> 00:23:24.390
Đó là thời kỳ xã hội biến động, thay đổi.

00:23:24.458 --> 00:23:25.991
>> GERE: Đô thị phát triển,

00:23:26.059 --> 00:23:27.360
tạo ra sự giàu có mới,

00:23:27.427 --> 00:23:31.531
và đói tâm linh.

00:23:31.599 --> 00:23:34.600
Như một tiếng kêu gào lên trong tuyệt vọng:

00:23:34.668 --> 00:23:36.536
"Đại dương đã khô cạn;

00:23:36.603 --> 00:23:38.137
núi non đã sụp đỗ;

00:23:38.205 --> 00:23:40.806
các vì sao chấn động;

00:23:40.874 --> 00:23:42.441
người sáng lập thế gian;

00:23:42.509 --> 00:23:44.710
các vị thần đã diệt vong.

00:23:44.778 --> 00:23:48.314
Ta như ếch ngồi đáy giếng."

00:23:50.484 --> 00:23:55.689
>> Rất nhiều người không hài lòng với
tôn giáo mà họ tín ngưỡng.

00:23:55.756 --> 00:23:58.158
Và khi thái tử Tất-Đạt-Đa

00:23:58.226 --> 00:24:01.295
quyết định từ bỏ cuộc sống của mình,

00:24:01.362 --> 00:24:05.631
Ngài đang làm cái gì đó
mà nhiều người khác cũng đang làm.

00:24:05.700 --> 00:24:12.638
>> GERE: Tất-Đạt-Đa cùng
hàng ngàn người đang tìm kiếm như mình,
đàn ông và có cả vài người phụ nữ

00:24:12.707 --> 00:24:23.751
muốn từ bỏ thế giới, bao gồm nghèo đói và cô độc, sống hiu hắt
giống như những người tìm kiếm tâm linh vẫn còn làm ở Ấn Độ ngày nay.

00:24:31.193 --> 00:24:33.194
>> Vào thời điểm này tại Ấn Độ,

00:24:33.261 --> 00:24:35.561
rất nhiều người muốn từ bỏ ngoài kia.

00:24:35.629 --> 00:24:38.733
Đó là sự nở rộ của truyền thống từ bỏ.

00:24:38.800 --> 00:24:42.536
Ở đó có rất nhiều người khác nhau
họ muốn từ bỏ mọi thứ

00:24:42.604 --> 00:24:53.647
bước vào khổ hạnh và thiền định
nhằm thoát khỏi vòng sinh tử và được tái sinh.

00:24:53.715 --> 00:25:01.321
Các khái niệm về luân hồi là một phần của nền văn hóa Ấn Độ,
một phần trong nền văn minh Ấn Độ, một phần của tôn giáo Ấn Độ,

00:25:01.389 --> 00:25:11.866
đã có từ lâu trước khi có Đức Phật, và nó là--trong cảm giác,
vấn đề mà Đức Phật đang phải đối mặt.

00:25:11.933 --> 00:25:16.270
>> GERE: Đau khổ không bắt đầu khi sinh ra và kết thúc khi chết đi.

00:25:16.337 --> 00:25:20.374
Đau khổ là bất tận,

00:25:20.442 --> 00:25:24.100
trừ khi nó có thể tìm thấy lối ra,

00:25:24.144 --> 00:25:27.149
trở thành giác ngộ,

00:25:27.216 --> 00:25:31.719
trở thành một vị Phật

00:25:33.589 --> 00:25:36.924
Đó là ý thức về cái chết không phải là kết thúc

00:25:36.992 --> 00:25:44.265
cái chết sẽ xoay chuyển để được tái sinh,

00:25:44.333 --> 00:25:50.872
chúng sinh đau khổ, bị ràng buộc với
vòng luân hồi của cái chết và sự tái sinh.

00:25:55.744 --> 00:26:01.817
>> BROWN: Người ta nói rằng Tất-Đạt-Đa
đã từng sống qua nhiều kiếp,

00:26:01.884 --> 00:26:04.819
vô số kiếp động vật...

00:26:09.625 --> 00:26:13.061
không biết bao nhiêu là kiếp người...

00:26:18.868 --> 00:26:21.903
và ngay cả kiếp thần thánh;

00:26:21.971 --> 00:26:24.272
qua bốn vạn nghìn muôn ức kiếp,

00:26:24.340 --> 00:26:26.074
các tài liệu linh thiêng có viết,

00:26:26.143 --> 00:26:29.011
vô vàn kiếp sống,

00:26:29.079 --> 00:26:34.482
trãi qua tất cả mọi cuộc sống ở các dạng khác nhau.

00:26:38.254 --> 00:26:40.588
>> Trước khi vào kiếp Tất-Đạt-Đa,

00:26:40.656 --> 00:26:44.259
qua nhiều cuộc sống, đôi khi là

00:26:44.327 --> 00:26:46.328
con người, đôi khi là

00:26:46.396 --> 00:26:50.299
động vật, nhưng rồi dần dần

00:26:50.367 --> 00:26:53.269
ứng dụng những đúc kết tinh tế của mình,

00:26:53.337 --> 00:26:55.037
Ngài trở nên cao thâm hơn,

00:26:55.105 --> 00:26:58.040
sâu rộng hơn.

00:27:02.813 --> 00:27:13.123
>> Có nghĩa là, trãi qua nhiều kiếp, sẽ càng tiến bộ hơn nữa
với sự giác ngộ, càng trở nên thông thái và sáng suốt hơn.

00:27:13.191 --> 00:27:24.968
>> Một vài chúng sanh ngoan cố khăng khăng vào sự thiếu hiểu biết
và tự phụ của họ, họ nhét đầy bụng trước, lấy và ăn những gì họ có thể
với được, không thỏa mãn nhưng họ nghĩ kiếp sau sẽ làm được.

00:27:25.036 --> 00:27:31.642
Và rồi họ sẽ chết rồi được tái sinh
và lại chết rồi tái sinh đến vô tận.

00:27:31.711 --> 00:27:39.650
Vòng luân hồi sẽ lẫn quẩn, 1 tỷ kiếp nếu họ rất ngoan cố.

00:27:39.718 --> 00:27:49.460
>> Và để trở thành Phật, trở thành đấng giác ngộ,
cách duy nhất là thoát khỏi vòng luân hồi sinh tử.

00:27:49.528 --> 00:27:53.966
Hiện tại, sự tái sinh không phải là khái niệm phổ biến,

00:27:54.034 --> 00:28:01.140
trong quá khứ, có thể tôi là nữ hoàng Cleopatra
trầm mình xuống sông Nile, hoặc có thể là Napoleon.

00:28:01.207 --> 00:28:13.017
Mỗi vòng đời giống như ngôi trường ta đi học,
học lại rồi lại học rồi học tiếp.

00:28:28.168 --> 00:28:34.907
>> GERE: với quyền năng của một vị tu sĩ, một người thầy trí tuệ,
Tất-Đạt-Đa lang thang khắp vùng nông thôn,

00:28:34.976 --> 00:28:41.614
và con người thiêng liêng xuất hiện, giảng dạy môn học tâm linh của mình.

00:28:49.155 --> 00:28:58.731
Tất-Đạt-Đa tiếp thu bản thân từ từng người trong số họ,
một người thầy nổi tiếng đã từng dạy rằng kiến thức thật sự
không bao giờ đến khi thực hành nghi thức một mình.

00:28:58.800 --> 00:29:02.369
Đó là điều cần thiết để nhìn thấy bản thân.

00:29:02.436 --> 00:29:03.937
"Ngươi có thể ở đây với ta,"

00:29:04.005 --> 00:29:05.638
Người thầy nói với Ngài.

00:29:05.706 --> 00:29:14.113
"Một con người thông thái rất nhanh để tiếp nhận kiến thức của thầy
và rút ra kinh nghiệm cho bản thân mình.

00:29:14.180 --> 00:29:20.720
Tất-Đạt-Đa đặt bản thân thật nghiêm khắc với những điều thầy quy định

00:29:20.788 --> 00:29:32.265
>> Người thầy khi đó đã dạy các hình thức yoga và thiền định,
chỉ ra rằng khả năng tự chủ-định tâm có thể sử dụng để

00:29:32.333 --> 00:29:35.902
chế ngự tâm trí, chế ngự cảm xúc.

00:29:35.969 --> 00:29:38.404
Điều đó đã được thiết lập ở Ấn Độ.

00:29:38.471 --> 00:29:46.212
Và khi đó cò thể là có rất nhiều ngôi trường
dạy yoga và thiền định, giống như ngày nay

00:29:46.280 --> 00:29:49.215
>> カ Ohh カ

00:29:49.283 --> 00:29:52.218
[ ngân dài ]

00:30:06.400 --> 00:30:08.802
[ tiếng địa phương ]

00:30:24.753 --> 00:30:27.822
[ tụng niệm ]

00:30:34.296 --> 00:30:37.297
[ tiếp tục tụng niệm ]

00:30:41.603 --> 00:30:50.011
>> GERE: Tập yoga là hình thức tập trung để kiểm soát cơ thể,
tinh thần kỷ luật, đó là thực tế từ ngàn xưa,

00:30:50.079 --> 00:30:52.246
một dạng của thiền định,

00:30:52.314 --> 00:30:57.652
khai thác các nguồn năng lượng cơ thể để chế ngự tâm trí.

00:31:06.428 --> 00:31:16.105
Vài kiểu thiền định có thể ngồi hàng giờ liền mà không di chuyển,
hít thở thật nhiều, thật sâu, chậm rãi cho đến khi dường như chỉ còn
hơi thở trong tâm trí.

00:31:33.223 --> 00:31:37.726
>> Nhiều loại trạng thái thôi miên có thể thực hiện thông qua thiền định.

00:31:37.794 --> 00:31:43.098
Nếu bạn giữ vững tâm trí, tập trung tâm trí
vào một đối tượng duy nhất,

00:31:43.166 --> 00:31:55.111
dù là một ngọn nến hay tiếng động, nó có thể chuyển tâm trí
vào tất cả những điểm mấu chốt.

00:32:01.919 --> 00:32:06.088
Người có thể trở thành Đức Phật có nghĩa là
rất giỏi trong tất cả các môn thực hành đó.

00:32:06.156 --> 00:32:17.200
Ngài là một học trò siêu đẳng, đưa các bài thực hành đến
giới hạn tối đa mà không có bất kỳ vấn đề gì,

00:32:17.267 --> 00:32:23.106
nhưng Ngài vẫn còn vướng mắc trong nỗi đau mà Ngài tạo ra.

00:32:23.174 --> 00:32:36.219
>> Ngài bay lên trong trạng thái ý thức mơ hồ, nhưng nó không lâu dài,
và nó không mang chân lý xâm nhập vào bản chất của hiện thực.

00:32:36.286 --> 00:32:44.327
Vậy đó chỉ là một lối thoát tạm thời từ các vấn đề hiện tại,
nhưng không thể giải quyết được vấn đề.

00:32:53.337 --> 00:33:01.445
>> GERE: Tất-Đạt-Đa học từ một người thầy khác,
nhưng kết quả đều như nhau,

00:33:01.512 --> 00:33:11.788
"Những tư tưởng cứ hiện ra trong ta," Ngài nói: "thực hành này
không đưa ta đến kiến thức trực tiếp, để nhận thức sâu sắc hơn."

00:33:11.856 --> 00:33:16.192
Thất vọng, Ngài cũng rời bỏ người thầy này.

00:33:30.708 --> 00:33:36.913
Tất Đạt Đa lại trôi dạt về phía Nam,
tiếp tục tìm kiếm câu trả lời cho câu hỏi của mình:

00:33:36.981 --> 00:33:39.282
Tại sao con người đau khổ?

00:33:39.350 --> 00:33:43.053
Có lối thoát nào không?

00:33:43.121 --> 00:33:46.190
>> Ngài cố rồi lại cố để tìm rồi lại tìm,

00:33:46.258 --> 00:33:54.765
và Ngài đã có được kinh nghiệm quý giá,
giờ đây, Ngài muốn thử cảnh nghèo khổ cùng cực.

00:34:00.338 --> 00:34:10.781
>> GERE: trong những người xuất gia, khổ hạnh là một thực hành tâm linh,
phổ biến: trừng phạt thân thể như một cách để đạt được thanh thản và trí tuệ.

00:34:10.849 --> 00:34:21.792
Tất-Đạt-Đa hòa vào 5 tu sĩ khác, cùng họ banh da xẻ thịt,
cơ thể của Ngài phải chịu gian khổ và đau đớn vô cùng.

00:34:34.807 --> 00:34:38.943
>> Cơ thể tượng trưng cho một vấn đề nền tảng.

00:34:39.010 --> 00:34:43.080
Tuổi già mang đến một thời kỷ lão hóa cho cơ thể

00:34:43.148 --> 00:34:46.151
Bệnh tật mang lại sự đau đớn và cực khổ cho cơ thể.

00:34:46.219 --> 00:34:51.723
Và cái chết là sự chấm dứt cuối cùng các hoạt động của cơ thể.

00:34:51.790 --> 00:34:59.498
Vậy đây là một cảm giác, nếu bạn có thể trừng phạt cơ thể
bạn có thể thoát ra khỏi ảnh hưởng của nó.

00:34:59.566 --> 00:35:06.137
Bạn có thể vượt qua một số hạn chế mà cơ thể dường như áp đặt.

00:35:06.206 --> 00:35:16.782
>> Chân lý của sự khổ hạnh là đưa các nhu cầu của sự sống
xuống mức tối thiểu tuyệt đối có thể làm được:

00:35:16.850 --> 00:35:24.223
chỉ ăn đủ để sống, không có nhân tố bảo vệ, không biết nóng,

00:35:24.291 --> 00:35:33.300
ngồi trong giá lạnh, thiền trong mưa, trong tất cả thời gian thức tỉnh.

00:35:33.368 --> 00:35:40.072
>> Các bước tiến của sự từ bỏ làm hé lộ tất cả mọi thứ,

00:35:40.140 --> 00:35:45.111
cảm giác như là đã chết để sống một cuộc sống khác,

00:35:45.178 --> 00:35:51.984
là điều cần thiết để được tái sinh

00:36:02.863 --> 00:36:14.606
>> GERE: Hiện nay tu sĩ vẫn thường thấy ở Ấn Độ, vững chắc trong niềm tin,
bằng cách chế ngự thân xác, họ có thể đạt được sức mạnh tinh thần.

00:36:14.675 --> 00:36:16.609
>> [ tiếng địa phương ]

00:36:56.518 --> 00:37:07.427
>> GERE: hốc hác và kiệt sức, Tất-Đạt-Đa trừng phạt mình trong sáu năm,
cố gắng chấm dứt những thèm muốn bao vây Ngài.

00:37:07.495 --> 00:37:16.036
>> Ngài tra tấn bản thân, cố gắng triệt tiêu những gì
mà bản thân Ngài xem là xấu.

00:37:16.105 --> 00:37:24.312
Các truyền thống tâm linh khi đó nói rằng bạn có thể
được giải thoát nếu loại bỏ hết những bản chất con người:

00:37:24.380 --> 00:37:28.983
mọi thứ đó là thô bỉ, khiếm nhã, giận dữ và dục vọng (hỉ, nộ, ái, ố)

00:37:29.051 --> 00:37:33.854
Nếu bạn xóa sạch được hỉ nộ ái ố,

00:37:33.922 --> 00:37:36.523
khi đó bạn có thể xâm nhập vào một số trạng thái siêu việt.

00:37:36.590 --> 00:37:38.558
Đức Phật đã trãi qua tất cả,

00:37:38.627 --> 00:37:43.964
và Ngài trở thành người nhịn ăn giỏi nhất.

00:37:44.033 --> 00:37:46.534
Ngài chỉ ăn một hạt gạo mỗi ngày.

00:37:46.601 --> 00:37:48.069
Ngải đã uống nước tiểu của mình.

00:37:48.137 --> 00:37:49.603
Ngài chỉ đứng trên 1 chân.

00:37:49.671 --> 00:37:51.439
Gối đầu ngủ trên móng tay mình.

00:37:51.507 --> 00:37:54.675
Ngài làm mọi thứ ở mức tối đa.

00:38:03.353 --> 00:38:06.921
>> GERE: "Cơ thể ta dần dần trở nên vô cùng hốc hác,"

00:38:06.988 --> 00:38:10.891
Ngài nói.

00:38:10.959 --> 00:38:18.332
"Tứ chi ta trở nên giống như nhánh nho hoặc thân tre.

00:38:18.400 --> 00:38:22.336
Cột sống của ta chòi ra như chuỗi hạt.

00:38:22.405 --> 00:38:29.945
Xương sườn của ta nhô ra như kèo của một căn nhà cũ nát.

00:38:30.012 --> 00:38:40.621
Các tia sáng soi rọi vào đôi mắt hốc hác sâu thẳm
của ta như ánh nắng soi rọi vào giếng sâu.

00:38:40.689 --> 00:38:50.466
Da đầu của ta khô héo như trái bầu phơi trong gió nóng."

00:38:57.040 --> 00:39:01.578
>> Đó là những gì mà Ngài cố gắng trừng phạt cơ thể
một cách khắt nghiệt đến cùng cực nhất có thể.

00:39:01.645 --> 00:39:06.349
Nhưng Ngài nhận ra từ đó, Ngài không thể
đạt được những gì mình muốn.

00:39:06.417 --> 00:39:10.052
Cố gắng để tra tấn cơ thể, quá nhiều cho cơ thể.

00:39:10.121 --> 00:39:14.257
Toàn bộ sự quan tâm chỉ dành cho cơ thể chứ không gì khác.

00:39:14.325 --> 00:39:20.663
>> Ngài đã hoàn toàn đầu hàng chính mình
vì những trãi nghiệm khó khăn đều do Ngài đưa ra.

00:39:20.731 --> 00:39:28.239
Và Ngài phát hiện rằng, cố gắng hoàn thành khổ ải trong nhiều năm,
Ngài vẫn chưa trả lời được câu hỏi của mình

00:39:28.306 --> 00:39:31.275
Nó đã không hiệu quả.

00:39:31.343 --> 00:39:39.683
Khi ở bên bờ vực của cái chết, lúc bất tỉnh,
Ngài chợt nhớ ra điều gì đó.

00:39:43.287 --> 00:39:58.102
Ngài nhớ khi còn nhỏ lúc ngồi bên dòng sông với cha Ngài,
khi đó sự hoàn hảo của thế giới dường như chỉ dành tặng riêng cho Ngài.

00:39:58.170 --> 00:40:07.243
>> BROWN: Nhiều năm trước, khi Tất-Đạt-Đa còn là một cậu bé,
vua cha đã dẫn Ngài đến một lễ hội trồng cây mùa xuân.

00:40:12.551 --> 00:40:18.156
Trong khi xem múa hát, Ngài nhìn xuống thảm cỏ.

00:40:23.862 --> 00:40:29.333
Ngài nghĩ về côn trùng và trứng của nó--

00:40:29.401 --> 00:40:33.204
sẽ bị tiêu diệt khi thảm cỏ được trồng.

00:40:33.272 --> 00:40:36.709
Trong Ngài tràn ngập nỗi buồn.

00:40:39.378 --> 00:40:48.920
>> Một gốc rễ vĩ đại của Phật Giáo là từ bi, đó là
tình cảm sâu sắc mà chúng ta cảm nhận từ mọi thứ
và vì tất cả con người đều cần có nhau--

00:40:48.987 --> 00:41:00.333
chúng sinh dù là người hay động vật, mọi hành tinh
đều là hợp nhất, mọi sinh vật, cây cối và sông ngòi...
của hành tinh này.

00:41:00.400 --> 00:41:03.336
Tất cả đều kết nối với nhau.

00:41:13.045 --> 00:41:15.947
>> BROWN: Đó là một ngày đẹp trời.

00:41:16.015 --> 00:41:18.684
Tâm trí của Ngài trôi đi.

00:41:22.489 --> 00:41:29.729
Theo bản năng, Ngải chéo 2 chân mình
trong tư thế thiền định.

00:41:29.796 --> 00:41:33.799
Và thế giới tự nhiên đáp trả cho Ngài lòng tôn kính.

00:41:36.671 --> 00:41:48.113
Khi mặt trời di chuyển trên cao, bóng dịch chuyển theo,
nhưng bóng cây mận nơi Ngài ngồi vẫn đứng im.

00:41:48.181 --> 00:41:54.387
Ngài cảm nhận một niềm vui tinh khiết trong tâm trí.

00:41:54.454 --> 00:41:59.760
>> Niềm vui mà Ngài tìm thấy đó,
nó không còn tồn tại trong thế giới này.

00:41:59.827 --> 00:42:05.732
Nó trong thế giới chuyển tiếp mà chúng ta là một phần của nó.

00:42:05.800 --> 00:42:16.042
Sự sắp đặt của thế giới này--nghe có vẻ kỳ lạ,
sự sắp đặt của thế giới thật sự là niềm vui mà Ngài cảm nhận được.

00:42:16.110 --> 00:42:21.080
Đó là cách nhìn sâu sắc tuyệt vời của Ngài.

00:42:21.149 --> 00:42:29.924
"Nhưng," Ngài nói, "ta không thể duy trì cảm giác vui như thế này
nếu ta không có thức ăn, vậy tốt hơn ta nên ăn chút gì đó.

00:42:29.991 --> 00:42:37.131
Và ngay lúc đó, có vài cô gái bí ẩn trong làng
đến và mang cho Ngài một bát cháo.

00:42:37.199 --> 00:42:44.470
>> Cô ấy nói với Ngài, "đây, ăn đi"

00:42:44.539 --> 00:42:56.184
Ngài nhận sự hào phóng đó như một quyết định cần thiết cho cuộc sống.

00:42:56.252 --> 00:43:06.795
Đó là điều mà trong Cơ Đốc giáo gọi là "ban ơn",
bạn không thể "ban ơn" cho riêng bản thân mình

00:43:06.864 --> 00:43:13.268
Trong Cơ Đốc giáo, sự ban ơn đến từ thần thánh.

00:43:13.336 --> 00:43:15.170
Trong câu chuyện về Đức Phật,

00:43:15.238 --> 00:43:25.546
sự ban ơn đến từ một điều bình dị, tấm lòng hảo tâm
của cô gái thấy ai đó đói khát và nói: "ăn đi"

00:43:25.615 --> 00:43:27.049
>> Đó là một điều tuyệt đẹp.

00:43:27.117 --> 00:43:28.650
Mỗi khi nhớ đến câu chuyện,

00:43:28.718 --> 00:43:37.760
làm tôi cảm thấy rất hạnh phúc vì tôi thấy
trái tim của Đức Phật rất là con người, như khi còn là Tất-Đạt-Đa.

00:43:42.164 --> 00:43:46.902
Món ăn này, Ngài thường được mẹ kế làm cho, đó là bánh gạo.

00:43:46.970 --> 00:43:49.906
Ngài nhớ điều đó vô cùng.

00:43:53.110 --> 00:43:58.147
Và Ngài càng nhớ nhiều nhiều hơn nữa,
nhớ vợ mình, nhớ con trai mình.

00:43:58.215 --> 00:44:02.484
Những cảm xúc sâu sắc nhất làm Ngài ức chế
cứ lấn át tâm trí Ngài.

00:44:02.552 --> 00:44:03.319
Chúng cứ ùa đến.

00:44:03.387 --> 00:44:05.388
Chúng vẫn trong tâm trí không dứt.

00:44:05.455 --> 00:44:07.023
Và Ngài cảm thấy nhớ nhung.

00:44:07.090 --> 00:44:11.493
Ngài có cảm giác nhìn thấy con trai mình
và được ở gần những người thân yêu.

00:44:11.561 --> 00:44:13.996
Cảm xúc vô cùng mạnh mẽ.

00:44:14.064 --> 00:44:20.836
Thấm sâu vào tận tâm can.

00:44:20.904 --> 00:44:23.973
>> Ngài thật sự đã thất bại hoàn toàn.

00:44:24.041 --> 00:44:27.376
Ngài đã bám víu vào con đường tu khổ hạnh.

00:44:27.444 --> 00:44:33.683
Khi Ngài nhận lấy thức ăn, ngay sau đó là những
câu hỏi ban đầu của Ngài quay trở lại.

00:44:33.751 --> 00:44:36.519
Cuộc sống thật đau khổ.

00:44:36.587 --> 00:44:39.121
Cuộc sống liên quan với sự đổi thay.

00:44:39.189 --> 00:44:40.722
Nó luôn có những vấn đề.

00:44:40.790 --> 00:44:44.226
Các vấn đề không bao giờ tan biến.

00:44:47.664 --> 00:44:57.374
>> GERE: Nó không lâu trước khi các vị tu sĩ đồng hành cùng Ngài
phát hiện Ngài ăn uống thì họ phẫn nộ bỏ đi.

00:44:57.442 --> 00:45:00.344
"Tất-Đạt-Đa mê sự giàu sang,"
họ nói,

00:45:00.411 --> 00:45:03.246
"Ông ấy đã rời bỏ hành trình tâm linh.

00:45:03.314 --> 00:45:07.117
Ông ấy trở thành kẻ xa xỉ."

00:45:07.185 --> 00:45:15.791
>> Nhưng, người đàn ông sẽ trở thành Đức Phật
nhận ra rằng nghèo khổ cùng cực không phải là cách.

00:45:15.860 --> 00:45:18.161
Chúng ta có thể sống như một người bình thường.

00:45:18.229 --> 00:45:19.929
Chúng ta có thể ăn và uống.

00:45:19.998 --> 00:45:33.076
Trên thực tế, chúng ta cần phải ăn uống và làm một con người bình thường
để vượt qua tất cả, để đạt được loại nhận thức mà Ngài đang tìm kiếm.

00:45:37.616 --> 00:45:40.917
>> GERE: Tất-Đạt-Đa đặt đức tin của mình vào 2 người Thầy.

00:45:40.985 --> 00:45:44.787
Họ đã không thể giúp Ngài.

00:45:44.855 --> 00:45:47.590
Ngài đã tự hành hạ tâm trí và thân thể.

00:45:47.658 --> 00:45:51.061
Điều đó gần như đã giết Ngài.

00:45:51.129 --> 00:45:55.065
Giờ đây Ngài biết mình phải làm gì,

00:45:55.133 --> 00:46:02.173
để tìm câu trả lời cho câu hỏi của mình,
Ngài phải nhìn sâu vào bản thân và tin tưởng chính mình.

00:47:03.537 --> 00:47:07.740
Bodh Gaya (Bồ Đề Đạo Tràng) là một thị trấn nhỏ nằm ở Đông Bắc Ấn Độ.

00:47:14.848 --> 00:47:20.753
Rất nhiều khách hành hương khắp thế giới đã đến đây
trong hơn 16 thế kỷ qua.

00:47:20.821 --> 00:47:24.257
[ tiếng chuông ]

00:47:29.598 --> 00:47:33.033
[ mọi người tụng niệm ]

00:47:35.670 --> 00:47:44.144
Với Phật tử, nơi đây có hàng trăm chốn linh thiêng
nhưng không đâu hơn một nơi.

00:47:44.211 --> 00:47:49.350
Bồ Đề Đạo Tràng là nơi thiêng liêng nhất
mà từ đó tỏa ra đức tin Phật Giáo.

00:47:53.721 --> 00:48:01.629
Một số khách hành hương đi quảng đường rất xa,
niệm kinh và quỳ lạy theo từng bước chân.

00:48:06.368 --> 00:48:11.435
Nơi đây giống như lãnh địa Mecca của đạo Hồi.
và Jerusalem của Cơ Đốc giáo.

00:48:14.242 --> 00:48:27.120
Niềm tin tín ngưỡng của họ không phải là ngôi chùa hùng vĩ
bên cạnh, mà đơn giản chỉ là một cây đa: cây đa Bồ Đề.

00:48:27.189 --> 00:48:31.259
Người ta nói cây đa này hậu duệ từ thời Đức Phật.

00:48:41.003 --> 00:48:52.814
Mỗi người hành hương đều biết câu chuyện của Tất-Đạt-Đa
sau khi nhận gạo và sữa từ cô gái trẻ, Ngài đặt xuống bên cạnh
đống quần áo rách nát, rồi tắm mình ở một con sông gần đó.

00:48:52.882 --> 00:48:59.154
khi khỏe hơn, Ngài ngối xuống trong bóng mát của cây Bồ Đề.
và bắt đầu thiền định.

00:49:02.491 --> 00:49:04.492
>> BROWN: Đó là mùa xuân.

00:49:04.560 --> 00:49:07.629
Mặt trăng rất tròn.

00:49:07.697 --> 00:49:16.605
Trước khi mặt trời mọc,
sự tìm kiếm bấy lâu của Ngài đã kết thúc.

00:49:16.673 --> 00:49:28.784
>> Ngài ngồi xuống gốc cây Bồ Đề, nơi trú ẩn của thiên nhiên này
toát lên tất cả vẻ đẹp và sự viên mãn,

00:49:28.852 --> 00:49:38.059
và Ngài nói: "ta sẽ không đi khỏi nơi đây cho đến khi
ta giải quyết được mọi vấn đề của ta"

00:49:38.128 --> 00:49:46.101
>> BROWN: "Cho làn da, gân cốt và xương khô,
cùng xác thịt và máu trong cơ thể ta," Ngài nói,

00:49:46.169 --> 00:49:57.346
"Ta cần nó,
nhưng ta sẽ không rời khỏi chỗ này cho đến khi
ta đạt được trí tuệ tối thượng cuối cùng.

00:49:57.415 --> 00:50:03.587
Ngay lúc đó, Mara, vị thần dục vọng
hiện lên để thử thách Ngài.

00:50:11.795 --> 00:50:15.931
Với một đội quân ma quỷ, Mara tấn công.

00:50:19.203 --> 00:50:26.209
Ngài không di chuyển,
và tất cả vũ khí của chúng biến thành những bông hoa.

00:50:33.351 --> 00:50:38.788
>> Mara là kẻ cai trị thế giới dục vọng ham muốn,
thế giới chúng ta đang sống.

00:50:38.856 --> 00:50:48.133
Hắn sợ Tất-Đạt-Đa sẽ đạt được cảnh giới giác ngộ,
trở thành Đức Phật và chinh phục thế giới này.

00:50:48.201 --> 00:50:51.369
Đó là Ngài sẽ tiến xa hơn với lòng ước nguyện.

00:50:51.437 --> 00:50:55.874
Hắn quyết phá hỏng mọi thành quả.

00:50:59.345 --> 00:51:03.681
>> BROWN: Mara không bỏ cuộc.

00:51:03.750 --> 00:51:08.253
Hắn đưa 3 cô con gái của hắn đến mê hoặc Ngài.

00:51:16.462 --> 00:51:21.799
Ngài vẫn bình tâm.

00:51:21.868 --> 00:51:29.208
>> Khi đối mặt với Mara chính là Ngài đang đối mặt
với những năng lực phá hoại của bản thân.

00:51:29.276 --> 00:51:34.580
Nhưng Ngài không phải là một chiến binh đang chiến đấu trên sa trường.

00:51:34.647 --> 00:51:39.284
Ngài tiếp tục khám phá năng lực của mình trong sự bình thản.

00:51:39.352 --> 00:51:44.856
Ngài như đã trở thành đỉnh của ngọn Himalaya hùng vĩ:

00:51:44.925 --> 00:51:47.059
thời tiết đang lướt qua Ngài,

00:51:47.127 --> 00:51:49.295
bão táp dữ dội chung quanh Ngài,

00:51:49.363 --> 00:51:52.999
và Ngài ngồi đó vững vàng như một ngọn núi--

00:51:53.066 --> 00:52:00.639
không phải trong trạng thái thôi miên, bạn biết đó,
Ngài hoàn toàn nhận thức được mọi thứ.

00:52:00.707 --> 00:52:05.978
Ngài thất vọng về Mara.

00:52:06.047 --> 00:52:11.350
>> BROWN: Ngài đã vượt qua mọi cám dỗ mà Mara sắp đặt.

00:52:11.418 --> 00:52:15.388
Thần dục vọng vẫn còn một thử thách cuối cùng.

00:52:19.659 --> 00:52:31.270
Hắn muốn biết ai có thể đảm bảo rằng Tất-Đạt-Đa xứng đáng đạt được
trí tuệ tối thượng, và đội quân ma quỷ của hắn reo hò ủng hộ.

00:52:36.677 --> 00:52:40.212
Tất-Đạt-Đa không nói gì.

00:52:40.280 --> 00:52:46.518
Ngài cuối xuống và chạm nhẹ vào mặt đất,
mặt đất rung chuyển.

00:52:54.095 --> 00:52:57.030
Mara và bầy quỷ ùa bỏ chạy.

00:53:01.002 --> 00:53:07.174
>> Đức Phật cuối xuống, đưa tay,
Ngài chạm vào mặt đất,

00:53:07.241 --> 00:53:11.377
Ngài nói, "Trái đất là chứng nhân của ta"

00:53:11.446 --> 00:53:13.440
Ngài nói tiếp, "Mara, ngươi không phải là Trái đất.

00:53:13.514 --> 00:53:16.283
Trái đất ở ngay đây, dưới ngón tay ta."

00:53:16.351 --> 00:53:20.153
Chúng ta đang nói về Trái đất--

00:53:20.221 --> 00:53:39.772
chấp nhận trái đất, không nắm giữ, không sở hữu trái đất,
nhưng Trái đất bị lợi dụng, bị xem thường, bị khai thác, cày xới
bị khạc nhổ và nhiều thứ khác, bạn biết đó,

00:53:39.840 --> 00:53:44.444
Nó vẫn mãi là Trái Đất, và đó là--đó là--

00:53:44.512 --> 00:53:46.446
chúng ta nợ trái đất rất nhiều.

00:53:54.055 --> 00:54:00.861
>> BROWN: Tất-Đạt-Đa thiền định suốt đêm,

00:54:00.929 --> 00:54:05.066
và tất cả tiền kiếp của Ngài trôi qua trước mắt.

00:54:08.937 --> 00:54:22.050
>> Ngài nhớ tất cả kiếp sống của mình trước đó,
trãi qua muôn vạn nghìn muôn ức kiếp không kể hết,
phụ nữ, nam giới thuộc mọi chủng tộc, tất cả kiếp
chúng sanh trong tất cả các dạng sống khác nhau.

00:54:22.117 --> 00:54:23.817
Và Ngài nhớ tất cả các trực giác.

00:54:23.885 --> 00:54:32.693
Vậy có nghĩa là nhận thức của Ngài đã mở rộng, để cho
tất cả những khoảnh khắc của quá khứ hiện diện trong Ngài.

00:54:32.761 --> 00:54:43.405
>> Ngài đạt được quyền năng thấy được quá trình sinh tử, sự tái sinh
của mọi loài sinh vật đi qua.

00:54:43.473 --> 00:54:51.881
Ngài có tầm nhìn bao quát mọi hoạt động của toàn bộ vũ trụ.

00:54:59.523 --> 00:55:04.194
>> BROWN: Khi ngôi sao bình minh xuất hiện, Ngài nói thật to.

00:55:07.699 --> 00:55:12.534
"tâm trí của ta," Ngài nói, "đã được an lạc"

00:55:12.603 --> 00:55:18.741
Trời đất rung chuyển, và cây Bồ Đề trút cơn mưa hoa.

00:55:18.809 --> 00:55:23.545
Ngài đã trở thành "Đấng Giác Ngộ", Ngài là Đức Phật.

00:55:29.721 --> 00:55:37.793
>> Điều gì đó mới mẻ mở ra cho Ngài, mà Ngài gọi là
"Niết Bàn" hay "Giác Ngộ".

00:55:42.666 --> 00:55:49.072
>> Ngài nói, "Từ thời điểm này, tất cả chúng sinh và ta
sẽ cùng nhau giác ngộ".

00:55:49.141 --> 00:55:51.408
Vậy giác ngộ không chỉ cho riêng Ngài.

00:55:51.476 --> 00:55:54.077
Giác Ngộ là cho toàn thể vũ trụ.

00:55:54.146 --> 00:55:55.646
Ngài chạm vào mặt đất.

00:55:55.713 --> 00:56:04.921
"Trái đất là chứng nhân của ta,
khi nhìn thấy ngôi sao hôm, mọi thứ và ta sẽ cùng nhau giác ngộ".

00:56:04.990 --> 00:56:06.958
>> Nó không giống như bước vào trạng thái mới.

00:56:07.026 --> 00:56:11.995
Đó là sự khám phá hoặc là sự phó thác
cho thực tế luôn luôn hiện hữu.

00:56:12.063 --> 00:56:16.133
Ngài nhận ra Ngài sẽ mãi ở trong Niết Bàn,
Niết Bàn thì luôn là như vậy.

00:56:16.201 --> 00:56:19.270
Thực tế của bạn chính là Niết Bàn.

00:56:19.337 --> 00:56:29.881
Niết Bàn không phải thế giới thực, mà chính là sự hiểu biết của bạn
làm cho bạn nghĩ rằng tự bản thân đang cố gắng chống chọi với
một vũ trụ đầy những nặng nề và khuyết điểm.

00:56:29.948 --> 00:56:31.483
Bạn chính là vũ trụ đó.

00:56:31.551 --> 00:56:33.251
>> Bạn đã được giác ngộ.

00:56:33.319 --> 00:56:39.691
Ngài nói về năng lực giác ngộ - chính là sự tỉnh táo nhận thức
sâu rộng luôn tồn tại bên trong mỗi con người.

00:56:47.680 --> 00:56:51.450
>> Niết Bàn khi đó được nhìn thấy trực tiếp.

00:56:51.517 --> 00:56:55.386
Không nơi nào khác.

00:56:55.456 --> 00:56:57.124
Chỉ có một cánh cửa ngay đây.

00:56:57.191 --> 00:57:00.160
Ngưỡng cửa duy nhất là thân xác và tâm trí của bạn.

00:57:00.228 --> 00:57:01.661
Không còn nơi nào khác.

00:57:01.730 --> 00:57:03.431
Không có thứ gì khác.

00:57:03.498 --> 00:57:05.466
Không có đích đến.

00:57:05.534 --> 00:57:08.304
Nó không phải là cái gì đó để nhắm tới
ở thế giới bên kia.

00:57:08.370 --> 00:57:10.671
Nó đơn giản là giá trị phẩm chất của thời điểm hiện tại.

00:57:10.739 --> 00:57:12.440
>> Chỉ thế.

00:57:12.508 --> 00:57:15.443
Chỉ thế, căn phòng giác ngộ sẽ mở ra cho chúng ta.

00:57:15.511 --> 00:57:17.679
Hãy lưu tâm đến điều đó.

00:57:17.747 --> 00:57:20.149
Hãy quan tâm đến mọi người.

00:57:20.217 --> 00:57:23.119
Quan tâm đến những điều chưa được biết đến.

00:57:23.187 --> 00:57:25.056
Quan tâm cả những điều đã được biết.

00:57:25.122 --> 00:57:28.993
Quan tâm đến cảm giác và suy nghĩ của mọi người.

00:57:29.061 --> 00:57:31.395
Quan tâm điều bạn đang làm.

00:57:31.463 --> 00:57:32.596
Quan tâm.

00:57:32.665 --> 00:57:35.600
Hãy quan tâm.

00:57:40.073 --> 00:57:48.281
>> GERE: Trong nhiều tuần, Đức Phật vẫn còn ngồi dưới
gốc Bồ Đề, yên bình và thanh thản.

00:57:48.349 --> 00:57:59.527
Ngài đã bị lôi cuốn nghỉ chân nơi đây trong sự cô đơn sâu sắc,
thay vì giảng dạy cho người khác những gì Ngài mất
6 năm dài để tìm ra cho mình.

00:57:59.595 --> 00:58:01.196
>> Ngài muốn ở lại đây.

00:58:01.265 --> 00:58:02.564
Ngài rất hạnh phúc.

00:58:02.632 --> 00:58:04.066
Ngài không muốn ra khỏi đó.

00:58:04.135 --> 00:58:09.006
Ngài nói với bản thân, "không ai hiểu được điều này.

00:58:09.073 --> 00:58:13.276
Con người sẽ nghĩ ta điên."

00:58:15.013 --> 00:58:23.022
>> Đức Phật nhìn thấy bản chất của con người: ganh tị, hiềm khích
và than thân trách phận.

00:58:23.088 --> 00:58:33.166
Tất cả mọi người trên thế giới
như là cá đang quằn quại trong vũng nước rất cạn.

00:58:33.235 --> 00:58:40.308
Vậy bản thân Đức Phật ngại phải giảng dạy cho con người.

00:58:47.684 --> 00:58:51.119
>> Một vị thần trong truyền thuyết đến bên Đức Phật.

00:58:51.187 --> 00:58:56.059
Phạm Thiên đến quỳ gối bên Ngài và nói:
"Xin Ngài, chúng con cần Ngài.

00:58:56.127 --> 00:58:59.228
Tại sao Ngài không thử dạy chúng con
những gì Ngài thấu hiểu?

00:58:59.297 --> 00:59:02.968
'Bởi vì thế giới này rất cần--thần thánh cũng cần,
con người cũng cần."

00:59:03.034 --> 00:59:04.602
Bạn biết đó, "con người cũng cần."

00:59:04.671 --> 00:59:11.776
>> Và sau đó, Đức Phật quyết định giảng dạy...

00:59:11.845 --> 00:59:14.412
Vì lòng từ bi vĩ đại.

00:59:14.481 --> 00:59:18.584
Đó không phải là lòng từ bi thông thường.

00:59:24.093 --> 00:59:28.597
>> Khi bạn cảm nhận được những cảm xúc của người khác,
tuyệt nhiên bạn sẽ không muốn họ cảm thấy tồi tệ.

00:59:28.664 --> 00:59:32.568
Bạn nắm được cảm xúc trên tay mình,
bạn sẽ không muốn vứt nó đi.

00:59:32.636 --> 00:59:34.604
Có nghĩa là, bạn không thể đặt lòng từ bi trên bàn tay mình.

00:59:34.671 --> 00:59:37.307
Bạn chỉ cảm nhận được nỗi đau khổ,
bạn có thể vứt bỏ nó đi.

00:59:37.374 --> 00:59:41.043
Vậy nếu bạn cảm nhận được nỗi đau,
bạn có thể tự mình làm cho nó nhẹ nhàng hơn.

00:59:41.111 --> 00:59:44.780
>> Khi một ai đó giác ngộ, có điều gì đó nở ra trong tim.

00:59:44.849 --> 00:59:48.418
Giống như một bông hoa nở, một bông hoa không giữ hương thơm.

00:59:48.487 --> 00:59:50.488
Bông hoa tự nhiên phóng thích.

00:59:50.556 --> 00:59:53.290
Nó giống như Ngài tự nhiên phóng thích
vẻ rạng rỡ của mình.

00:59:53.359 --> 00:59:57.496
Ngài chia sẽ niềm vui đó bằng cả trái tim.

00:59:58.566 --> 01:00:05.371
>> GERE: 35 tuổi, Đức Phật sẽ dành phần còn lại của đời mình
để truyền bá giáo lý của mình -- Phật Pháp,

01:00:05.440 --> 01:00:11.544
những điều cơ bản của tất cả mọi thứ - trong thế giới này.

01:00:11.612 --> 01:00:17.284
Nhưng như Ngài đã lo ngại, nó thật không dễ dàng.

01:00:17.352 --> 01:00:22.859
Khi Ngài chia sẽ những gì mình đã học được,
Ngài gặp một thầy tu khổ hạnh lang thang.

01:00:22.927 --> 01:00:24.126
"Ai là thầy của ông?"

01:00:24.194 --> 01:00:26.629
Thầy tu hỏi Ngài.

01:00:26.697 --> 01:00:28.731
Đức Phật nói Ngài không có thầy,

01:00:28.800 --> 01:00:32.368
rằng chính bản thân Ngài đã tự giác ngộ.

01:00:32.437 --> 01:00:37.908
"Có thể là vậy," thầy tu nói và đi mất.

01:00:37.977 --> 01:00:42.546
Trong lần đầu tiên giảng dạy, Đức Phật đã không thành công.

01:00:42.615 --> 01:00:51.725
>> Đức Phật gặp một người không thấy bất kỳ điều gì đặc biệt ở Ngài,
vì Ngài giác ngộ không giống bất kỳ ai khác từng làm trước đây.

01:00:51.793 --> 01:00:54.227
Ngài quá bình thường.

01:00:54.295 --> 01:00:56.998
Phật Giáo không phải là điều gì đặc biệt

01:00:57.066 --> 01:00:59.901
Phật Giáo chỉ là một điều bình thường.

01:00:59.969 --> 01:01:06.308
Phật Giáo không phải là hạnh phúc tuôn trào liên tục.

01:01:06.375 --> 01:01:17.988
Phật Giáo chỉ như cuộc đời của một con người bình thường,
làm những việc bình thường, chính điều này nhắc nhở cho bạn
rằng: bạn có thể trở thành một vị Phật.

01:01:18.055 --> 01:01:22.059
Ngay lúc này, người mà bạn nhìn thấy có thể là một vị Phật.

01:01:22.127 --> 01:01:28.299
Đây là một thí nghiệm thú vị;
bạn đi bộ trên đường và hỏi từng người bạn nhìn thấy:
"có phải là Đức Phật?"

01:01:28.367 --> 01:01:29.367
Đức Phật?

01:01:29.435 --> 01:01:30.669
Đức Phật?

01:01:30.738 --> 01:01:31.938
Đức Phật?

01:01:32.006 --> 01:01:33.940
Đức Phật?"

01:01:39.347 --> 01:01:47.419
>> GERE: từ Bồ Đề Đạo Tràng, Đức Phật đã đi bộ 200 dặm
về phía tây băng qua sông Hằng.

01:01:47.489 --> 01:01:52.927
Ngài vẫn tìm cách giải thích cho người khác hiểu
những điều mà Ngài sợ là không thể giải thích -

01:01:52.995 --> 01:01:59.233
con đường giác ngộ mà Ngài đã trãi qua.

01:02:11.483 --> 01:02:20.357
Trong khu vườn Lộc Uyển (vườn hươu),
không xa sông Hằng, Ngài sẽ thử lại.

01:02:20.426 --> 01:02:29.836
5 đồng đạo của Ngài khi xưa vẫn còn đang tu hành khổ hạnh,
những người đã bỏ Ngài trước đây.

01:02:29.904 --> 01:02:36.978
"Từ xa, họ đã thấy ta đến, họ nhìn ta, họ đồng thanh với nhau,"
Đức Phật kể lại.

01:02:37.046 --> 01:02:43.484
"'Các bạn, đây là Tất-Đạt-Đa, sống xa hoa,
đã lạc lối khỏi sự tu hành khổ hạnh của mình.

01:02:43.552 --> 01:02:47.023
ông ta không xứng đáng để được cuối chào."

01:02:47.090 --> 01:02:57.034
>> Đây là những đồng đạo của Ngài, những người đã thất vọng và phẩn nộ
vì Ngài nhận thức ăn trong khi họ đang cố gắng tiệt thực cho sự giác ngộ.

01:02:57.103 --> 01:03:01.505
Họ đã không tin tưởng ngay từ ban đầu.

01:03:01.573 --> 01:03:05.577
>> Họ xem Ngài tương đương như họ, và Ngài nói với họ,

01:03:05.645 --> 01:03:11.616
"Không, đó không phải là điều lâu dài để các ông trở thành
một Đức Như Lai, một chúng sinh thì cần phải tiến xa hơn nữa."

01:03:11.684 --> 01:03:14.120
Ngài giảng trực tiếp cho họ nghe.

01:03:14.188 --> 01:03:23.864
Và họ trở thành những người đầu tiên được nghe những gì
Ngài đã thực hiện dưới gốc Bồ Đề.

01:03:26.836 --> 01:03:40.083
>> GERE: bài giảng Phật Pháp đầu tiên của Ngài là về vòng xoay luân hồi,
bởi vì nó mang cho Đức Phật thông điệp thế giới từ buổi ban đầu.

01:03:41.152 --> 01:03:43.719
Ngài không đưa ra giáo điều.

01:03:43.789 --> 01:03:51.863
Thay vào đó, Ngài nói từ kinh nghiệm của riêng mình,
từ trong trái tim mình.

01:03:51.931 --> 01:03:57.236
Ngài đã thấu hiểu sự từ bỏ của những người đam mê nhục dục
và sự khắt nghiệt của những người tu khổ hạnh.

01:03:57.304 --> 01:04:02.375
Giờ đây Ngài đã từ bỏ cả 2.

01:04:02.443 --> 01:04:10.384
>> Đức Phật nói, "Ta đã phát hiện ra phương thức mới,
đó không phải là con đường tu khổ hạnh, cũng không phải
là con đường đi tìm sự đam mê cảm xúc.

01:04:10.452 --> 01:04:12.853
Đó là con đường giữa những điều ấy."

01:04:12.921 --> 01:04:16.792
Đức Phật nói những gì Ngài đang làm:
"Mọi thứ cần phải được cân bằng"

01:04:16.860 --> 01:04:23.499
Vậy con đường ở giữa tức là con đường luôn cân bằng,
không quá mức phía bên này, không quá mức phía bên kia.

01:04:27.305 --> 01:04:30.273
[ Tiếng dây ngân vang ]

01:04:37.217 --> 01:04:41.586
>> BROWN: "Sự hợp lý là khi các cung đàn được điều chỉnh.

01:04:41.654 --> 01:04:46.525
Điều chỉnh sao cho không cao cũng không thấp,

01:04:46.594 --> 01:04:50.731
và chúng ta sẽ khiêu vũ ra khỏi tâm hồn một con người.

01:05:04.681 --> 01:05:07.116
Nhưng dây chật quá cũng sẽ đứt...

01:05:08.353 --> 01:05:12.622
và âm nhạc tan biến.

01:05:12.690 --> 01:05:18.863
Dây quá lỏng thì cũng không có âm thanh,
và âm nhạc cũng không có.

01:05:18.930 --> 01:05:21.399
[ Tiếng đàn ]

01:05:21.467 --> 01:05:25.771
Đó chính là cách cân bằng.

01:05:25.839 --> 01:05:30.909
Điều chỉnh cung đàn không thấp cũng không cao,

01:05:30.978 --> 01:05:35.916
và chúng ta sẽ khiêu vũ ra khỏi tâm hồn con người."

01:05:39.486 --> 01:05:48.063
>> GERE: Con đường giác ngộ nằm ở khoảng cân bằng,
Đức Phật đã dạy thế, và các vị tu sĩ lắng nghe.

01:05:48.131 --> 01:05:54.037
Giờ đây Ngài đã có câu trả lời cho câu hỏi mà
6 năm trước đã đưa Ngài vào cuộc hành trình tâm linh:

01:05:54.105 --> 01:05:56.373
câu hỏi về sự đau khổ.

01:05:56.440 --> 01:05:58.675
>> Phật Giáo không phải là một câu chuyện được tạo dựng.

01:05:58.743 --> 01:06:01.778
Không có người nào sáng tạo ra.

01:06:01.847 --> 01:06:03.915
Nó không thực sự được quan tâm.

01:06:03.983 --> 01:06:06.751
Nó không phải là một vấn đề.

01:06:06.820 --> 01:06:14.293
Điều gì quan tâm đến sự đau khổ của con người
và các giải pháp để thoát khỏi đau khổ đó.

01:06:14.361 --> 01:06:21.434
Đẹp hơn bất kỳ điều gì khác, là quan điểm sống.

01:06:21.503 --> 01:06:28.677
>> GERE: Đức Phật phân tích đau khổ đến với các hình thức sau
được gọi là "Tứ Diệu Đế".

01:06:28.745 --> 01:06:31.581
>> Đây không phải là một điều răn hay đại loại thế.

01:06:31.648 --> 01:06:34.951
Diệu Đế đầu tiên là Khổ Đế, tức là
sự đau khổ trong thế giới này.

01:06:35.019 --> 01:06:37.621
Nhìn chung, "sự đau khổ" này đã được hiểu sai.

01:06:37.689 --> 01:06:44.695
>> "Sự đau khổ" không hoàn toàn đúng trong ngôn từ
mà Đức Phật sử dụng.

01:06:44.762 --> 01:06:53.873
Nó có nghĩa là cái gì đó gần gũi hơn "sự bất toại",
giống như chúng ta không bao giờ hoàn toàn hạnh phúc,
và nếu chúng ta đang có hạnh phúc, nó có thể mất ngay lập tức.

01:06:53.939 --> 01:07:03.717
>> Ngài nói điều đau khổ này-sự bất toại này không tự bản thân
nó phát sinh, mà là tâm trí chúng ta tạo ra nó.

01:07:09.258 --> 01:07:17.399
>> GERE: Trong khi Diệu Đế thứ 2 (Tập Đế) khẳng định rằng đau khổ
là có nguyên nhân, Diệu Đế thứ 3 (Diệt Đế) lại là một điều đáng kinh ngạc.

01:07:17.466 --> 01:07:22.505
>> Bạn thực sự có thể thoát khỏi đau khổ
nếu bạn biết nguyên nhân của đau khổ.

01:07:22.572 --> 01:07:28.711
Nhưng không ai nói cho bạn biết điều đó,
vì vậy đó là một tuyên bố rất lớn.

01:07:28.780 --> 01:07:39.558
>> GERE: Đức Phật dạy, các vấn đề là do sự ham muốn,
làm thế nào ta sống khi tâm trí ta lẫn lộn, rối tung.

01:07:39.626 --> 01:07:43.929
>> Mọi người thường hiểu sai điều mà Phật Giáo chỉ bảo:

01:07:43.997 --> 01:07:47.599
"Để tiêu diệt đau khổ, bạn phải quét sạch ham muốn."

01:07:47.668 --> 01:07:54.507
Nếu đó là điều mà Đức Phật nói,
thì nơi đâu là thích hợp cho sự giác ngộ.

01:07:54.577 --> 01:07:55.376
Đức Phật nói:

01:07:55.444 --> 01:07:57.378
"Hãy ham muốn một cách khôn ngoan."

01:08:19.471 --> 01:08:36.824
>> GERE: Với Diệu Đế cuối cùng (Đạo Đế), Đức Phật đặt ra một chuỗi
các chỉ dẫn cho các môn đồ đi theo, chân lí về con đường dẫn đến diệt khổ
gọi là "Bát Chính Đạo", rèn luyện về đạo đức, kỷ luật, chánh niệm và trí tuệ.

01:08:36.891 --> 01:08:50.705
>> Khi tôi nghĩ về điều đó, nó giống như một công thức nấu ăn mà bạn có thể
thử trong cuộc sống của riêng bạn, thử xem làm thế nào để có một tô súp ngon.

01:08:50.773 --> 01:08:58.313
>> GERE: Đức Phật không nói lâu, khi Ngài kết thúc,
5 tu sĩ hoài nghi các thành quả trên.

01:08:58.382 --> 01:09:02.585
Họ đã trở thành những môn đồ đầu tiên của Ngài.

01:09:02.654 --> 01:09:07.291
Lời đồn về nhà hiền triết thuyết giáo trong vườn Lộc Uyển
nhanh chóng được lan truyền.

01:09:07.359 --> 01:09:11.630
Hàng trăm người kéo đến nghe Ngài thuyết pháp
và đều trở thành môn đồ của Ngài.

01:09:11.697 --> 01:09:21.840
Nhiều thương gia giàu có hoặc con trai họ, sống cách đó 5 dặm
trong một trung tâm thương mại thịnh vượng bên sông Hằng,
thành phố linh thiêng Benares (Ba La Nại).

01:09:49.508 --> 01:09:56.880
Ngày nay Benares là thành phố thiêng liêng nhất
của Ấn Độ, nó đã trãi qua nhiều thiên niên kỷ.

01:10:02.289 --> 01:10:12.132
Trước cả thời đại của Đức Phật, nhiều khách hành hương đã đến đây để
tôn thờ các vị thần của họ và tắm mình trong dòng sông linh thiêng.

01:10:21.010 --> 01:10:28.584
>> Bạn sẽ thấy mọi người thanh lọc bản thân trên sông Hằng.

01:10:30.856 --> 01:10:36.093
Bạn sẽ thấy các tu sĩ thực hiện nghi lễ.

01:10:44.603 --> 01:10:52.711
Bạn sẽ thấy xác chết, vì nơi đây là nơi tốt nhất
để kết thúc một cuộc sống.

01:10:52.781 --> 01:11:01.555
Vậy bạn thấy nơi đây đang hoạt động tôn giáo trên một phạm vi rộng lớn,
và nhiều loại hoạt động này đưa ta quay lại thời đại của Đức Phật.

01:11:07.697 --> 01:11:16.571
>> GERE: Nhiều nghi lễ thiêng liêng ngày nay trên sông Hằng
gợi nhớ đến các nghi lễ cổ xưa của các tu sĩ Vệ Đà, Bà-La-Môn.

01:11:16.640 --> 01:11:22.245
Trong thời của Đức Phật, chỉ có đạo Bà-La-Môn
là trung gian giữa thần thánh và người.

01:11:22.314 --> 01:11:28.953
Chỉ có họ mới được tiến hành các nghi thức linh thiêng
có thể gọi là bảo vệ vũ trụ.

01:11:34.061 --> 01:11:41.302
Các tu sĩ Bà-la-Môn đứng trên đỉnh cao của một hệ thống
xã hội khắt khe: hệ thống thiêng liêng của đẳng cấp xã hội.

01:11:41.369 --> 01:11:46.907
Bên dưới họ là những chiến binh,
giai cấp mà Đức Phật từng thuộc về.

01:11:46.975 --> 01:11:50.077
Giai cấp thứ 3 là nông dân.

01:11:50.146 --> 01:11:55.784
và thấp hơn nữa là những người đầy tớ,
vẫn còn giai cấp thấp hơn ngoài 4 giai cấp chính.

01:11:55.853 --> 01:12:04.027
>> Những giai cấp xã hội không chỉ là quy ước xã hội,
nói đúng hơn họ là huyết mạch của bản chất vũ trụ.

01:12:04.095 --> 01:12:16.908
Bạn được đặt trong giai cấp đó, thì sự sống còn của xã hội
tùy thuộc vào bạn có tiếp tục thực hiện chức năng liên kết với địa vị đó.

01:12:16.976 --> 01:12:20.546
>> GERE: Giai cấp là điều không phù hợp với Đức Phật.

01:12:20.614 --> 01:12:25.117
Vậy là các tu sĩ thực hiện nghi thức bảo vệ vũ trụ.

01:12:25.186 --> 01:12:31.291
Còn lời dạy của Ngài là chú trọng vào vũ trụ bên trong.

01:12:31.360 --> 01:12:33.596
>> Đức Phật nói cho dù bạn đến từ đẳng cấp nào.

01:12:33.662 --> 01:12:38.467
Điều khiến bạn cao quý là nếu bạn hiểu được thực tại,
nếu bạn là người tốt.

01:12:38.535 --> 01:12:41.670
Nếu bạn là một người sáng suốt, thì bạn là cao quý.

01:12:54.853 --> 01:13:03.194
>> GERE: Theo thời gian, rất nhiều tu sĩ tập trung quanh
Đức Phật ở vườn Lộc Uyển, gần sông Hằng.

01:13:03.262 --> 01:13:14.205
Những tảng đá vỡ và cột ngã đánh dấu những gì còn lại
của một cộng đồng tu viện hoành tráng, Tăng đoàn.

01:13:25.955 --> 01:13:41.573
>> Đức Phật đã mất nhiều năm để tìm ra hướng đi cho mình, Ngài không muốn
mọi người tìm kiếm khó khăn như mình, do đó Ngài thành lập một cộng đồng
những người có thể chung sống cùng nhau để giúp đỡ lẫn nhau.

01:14:04.400 --> 01:14:15.676
>> GERE: Trong muột buổi lễ gợi nhớ sự bắt đầu hành trình tâm linh của
Đức Phật, các tu sĩ non trẻ nói lời tạm biệt gia đình và mái nhà
để gia nhập Tăng Đoàn.

01:14:29.794 --> 01:14:38.871
>> Tôi đi đến nơi trú ẩn của Đức Phật,
Tôi đi đến nơi trú ẩn của Phật Pháp,
Tôi đi đến nơi trú ẩn của Tăng Đoàn.

01:14:46.813 --> 01:14:51.218
>> Tăng Đoàn là hiện thân của sự trãi nghiệm và trí tuệ của Đức Phật.

01:14:51.286 --> 01:14:53.487
Chuyện gì nếu con người thực hành điều này?

01:14:53.556 --> 01:14:54.923
Họ có thực sự hạnh phúc không?

01:14:54.990 --> 01:14:56.458
Họ có vui vẻ hay không?

01:14:56.526 --> 01:15:01.630
Tôi nghĩ Đức Phật muốn chúng ta phải đưa ra một ví dụ hoàn hảo
vế điều giảng dạy của Ngài: một giáo lý sống động,

01:15:01.699 --> 01:15:03.100
một giáo lý biết đi dạo,

01:15:03.167 --> 01:15:04.267
một giáo lý có thể trò chuyện,

01:15:04.334 --> 01:15:06.069
một giáo lý có thể cười.

01:15:06.137 --> 01:15:11.443
ý tôi nói Tăng Đoàn chính là một ví dụ sống về các giáo lý của Đức Phật.

01:15:19.918 --> 01:15:35.202
>> GERE: Tăng Đoàn đầu tiên là một tổ chức cấp tiến, mở cửa cho tất cả
mọi người ở mọi giai cấp, đáng chú ý là khi Đức Phật còn tại thế -
mở cửa cho cả nam lẫn nữ.

01:15:35.270 --> 01:15:41.775
Đức Phật là một phần trong một nền văn hóa sâu sắc của phụ nữ.

01:15:41.845 --> 01:15:49.718
>> Quan điểm cho phụ nữ vào thời đó rất hạn chế,
rất nhiều điều họ không được làm.

01:15:49.785 --> 01:15:59.830
Vậy vào thời điểm đó ở Ấn Độ,
đây là một việc làm mang tính cách mạng.

01:15:59.897 --> 01:16:06.472
>> GERE: Xây dựng giáo đường dành cho nữ tu,
Đức Phật đã cho phụ nữ có cơ hội thoát khỏi
công việc vất vả của cuộc sống hàng ngày.

01:16:11.578 --> 01:16:22.889
Cuộc sống vốn rất khó khăn cho hầu hết phụ nữ, vào Tăng Đoàn
với họ như một sự giải thoát, như chúng ta biết từ tâm sự của họ
qua những bài thơ nao lòng.

01:16:22.957 --> 01:16:25.025
"Giải thoát, giải thoát,

01:16:25.093 --> 01:16:27.028
Tôi muốn hòan toàn tự do--

01:16:27.095 --> 01:16:29.364
từ cái chày của tôi, người chồng

01:16:29.431 --> 01:16:30.831
vô liêm sĩ làm dù che nắng cho mình,

01:16:30.900 --> 01:16:34.002
cái nồi cũ ẩm mốc của tôi

01:16:34.070 --> 01:16:36.738
bay mùi hôi nồng nặc.

01:16:36.807 --> 01:16:38.841
Ác cảm lẫn niềm đam mê

01:16:38.909 --> 01:16:41.010
của tôi đều bị băm nát.

01:16:41.078 --> 01:16:45.114
Khi đến một gốc cây, tôi ngồi thiền,

01:16:45.184 --> 01:16:48.352
hấp thụ trong niềm hạnh phúc.

01:16:48.420 --> 01:16:51.989
'hạnh phúc là gì!'"

01:16:59.933 --> 01:17:09.376
Đức Phật đã dạy: Cực Lạc, Niết Bàn có thể tìm thấy trong những
khoảnh khắc thoáng qua thông qua việc thực hành thiền định.

01:17:09.444 --> 01:17:17.351
Đức Phật cho những người theo Ngài thấy làm thế nào để chấp nhận
chính suy nghĩ hỗn độn của mình và muốn quan tâm đến nó,

01:17:17.420 --> 01:17:19.187
biến nó trở thành ý thức,

01:17:19.256 --> 01:17:22.491
trở thành chánh niệm.

01:17:22.559 --> 01:17:36.906
Như một bài thơ cổ khuyên: "Như cung thủ với mũi tên, người khôn ngoan
ổn định được tâm trí đang run rẫy của mình, nhưng vũ khí thì không."

01:17:36.976 --> 01:17:40.778
>> Rất nhiều lần, tâm trí của chúng ta không đủ bình yên.

01:17:40.847 --> 01:17:53.560
Vì vậy chúng ta nhận ra rằng cần phải hiểu thêm về tâm trí mình,
làm thế nào để cân bằng cảm xúc, cân bằng lí trí, và cố gắng
thu thập nhiều niềm vui hơn.

01:17:53.629 --> 01:17:56.963
>> Những khó khăn đến từ bên trong.

01:17:57.031 --> 01:18:02.337
Một điều kinh nghiệm không mong muốn trong tâm trí con người:

01:18:02.405 --> 01:18:10.779
Nghi ngờ là điều nguy hiểm nhất, nghi ngờ chính bản thân,
nghi ngờ Đức Phật.

01:18:10.848 --> 01:18:12.750
Về vật chất--chúng ta có thể nhận được từ--

01:18:12.816 --> 01:18:14.250
[ Cười ]

01:18:14.318 --> 01:18:18.688
nhận từ thức ăn để bổ sung các vitamin và--

01:18:18.756 --> 01:18:25.362
yeah, cho tâm trí thì chúng ta chỉ có một cách duy nhất...

01:18:25.431 --> 01:18:26.731
là ngồi thiền.

01:18:26.799 --> 01:18:28.767
[ Cười ]

01:18:30.369 --> 01:18:38.311
>> Thiền không phải để loại bỏ sự tức giận, các ham muốn
hay loại bỏ sự ghen tuông.

01:18:38.379 --> 01:18:41.482
Ngay cả khi đã trở thành tăng ni,
chúng tôi cũng thường hay giận;

01:18:41.549 --> 01:18:42.849
[ Cười ] nó có xảy ra.

01:18:42.918 --> 01:18:47.387
Nó xảy ra khi người ta trêu chọc bạn, như là:
"ông đầu trọc."

01:18:47.455 --> 01:18:54.396
Nhưng nó cho chúng tôi một cơ hội tốt đế nhìn nhận,
"Ok, hãy xem sự giận dữ này phát sinh từ đâu?"

01:18:54.464 --> 01:19:01.237
Điều thường xảy ra trong cuộc sống bình thường của chúng tôi là khi
chúng tôi trãi qua những cảm xúc, đó là lúc chúng tôi tôi gặp khó khăn.

01:19:01.305 --> 01:19:05.575
Nó bắt đầu xoắn chúng tôi.

01:19:05.644 --> 01:19:11.049
Nhưng Phật Giáo là trải qua và đón nhận nó một cách ôn hòa.

01:19:11.116 --> 01:19:14.152
Và tôi nghĩ rằng nó cho chúng tôi nhiều niềm vui hơn.

01:19:14.221 --> 01:19:18.322
Nó làm cuộc sống của một con người đầy đủ hơn.

01:19:18.391 --> 01:19:24.429
Nó không giống như chúng ta sống trong chân lý từng phần,
vì tất cả chân lý đều gắn kết với nhau.

01:19:24.498 --> 01:19:28.100
>> Phải mất thời gian để thấu hiểu điều này.

01:19:28.168 --> 01:19:42.350
Và hãy thực hành thiền thật nhiều, học viên sẽ trở nên rất cân bằng,
sẽ đạt đến một trạng thái tinh thần vô cùng bình thản, bình thản cho
tất cả các yếu tố vật chất lẫn tinh thần.

01:19:42.419 --> 01:19:50.660
Đây là điều đặt nền tảng cho đỉnh cao: sự giác ngộ.

01:20:02.842 --> 01:20:10.315
>> BROWN: "Sau khi tôi rửa chân," một môn đồ nói:
"Tôi xem nước chảy xuống cống".

01:20:19.393 --> 01:20:27.735
"Tôi bình thản. Tôi kiểm soát tâm trí,
giống như một con ngựa thuần chủng cao quý.

01:20:32.843 --> 01:20:37.613
Lấy đèn, tôi mở cửa phòng mình;

01:20:37.682 --> 01:20:39.049
nghĩ về giấc ngủ,

01:20:39.116 --> 01:20:44.855
Tôi ngồi xuống giường.

01:20:44.924 --> 01:20:46.590
Tôi chạm vào tim đèm.

01:20:46.659 --> 01:20:49.461
Ngọn đèn đã tắt:

01:20:49.528 --> 01:20:53.265
Niết bàn.

01:20:53.333 --> 01:20:56.734
Tâm trí của tôi được giải phóng."

01:21:06.748 --> 01:21:12.288
>> GERE: "Tâm trí như là sự hiếu động của một con khỉ,"
Đức Phật dạy:

01:21:12.356 --> 01:21:19.560
"Dù con là ai, con nghĩ bản thân mình là gì, cũng sẽ thay đổi liên tục...

01:21:22.232 --> 01:21:31.475
như một dòng sông không ngừng chảy,
một vật của ngày hôm nay sẽ thay đổi ngày mai.

01:21:31.544 --> 01:21:33.545
>> Đó là nước trên dòng sông,

01:21:33.612 --> 01:21:35.746
còn nước trong ly,

01:21:35.815 --> 01:21:39.419
nước sẽ bay hơi vào không khí, rồi cũng trở lại dòng sông.

01:21:39.486 --> 01:21:42.788
Nước ở đó, nhưng nó là gì?

01:21:42.856 --> 01:21:48.060
Đó là cách để suy nghĩ về bản thân trong Đạo Phật.

01:21:48.129 --> 01:21:49.530
Có lúc bạn giận dữ.

01:21:49.598 --> 01:21:51.032
Rồi một lúc sau bạn lại cười.

01:21:51.098 --> 01:21:53.700
Bạn là ai?

01:21:58.942 --> 01:22:03.179
>> BROWN: "Một hạt giống trở thành một thực vật.

01:22:07.418 --> 01:22:12.289
Một nhúm cỏ được se thành sợi dây thừng.

01:22:16.662 --> 01:22:22.133
Một dòng chảy biến thành một dòng sông."

01:22:27.241 --> 01:22:32.313
>> Tự thân đến, rồi tự thân đi.

01:22:32.381 --> 01:22:42.057
Đơn giản chỉ cần chú ý thời điểm chuyển đổi khác đến như thế nào,
bạn thân chúng ta thực sự không phức tạp như nhiều người nghĩ.

01:22:42.125 --> 01:22:57.775
>> Những gì Đức Phật giác ngộ được, rằng nếu chúng ta loại bỏ được
sự hiểu sai về bản chất của bản thân dựa trên sự ích kỷ, chúng ta thoát
ra khỏi sự ích kỷ, chúng ta không nên bám víu vào mọi thứ chúng ta làm
vì chúng ta đang suy nghĩ sai lầm về nó.

01:22:57.844 --> 01:23:10.323
>> Một khi bạn dừng tập trung cảm xúc của bản thân,
lòng từ bi tự nhiên phát sinh đơn giản chỉ là:

01:23:10.390 --> 01:23:15.596
từ bi với đau khổ của riêng mình,
từ bi với nỗi đau của người khác.

01:23:15.598 --> 01:23:19.134
[Dừng và đọc] Có nghĩa là: "bạn đừng chỉ tự than thân trách phận, đừng nghĩ mình
không bao giờ thanh thản, bạn tập trung để hóa giải được nó thì chính là
bạn từ bi với bản thân, bạn nghĩ nỗi đau của mình chẳng thể nào bằng
nỗi đau của nhiều người cùng khổ, chính là bạn từ bi với người khác"
Nguồn gốc và hóa giải nỗi đau >> tham khảo "Tứ Diệu Đế" và "Bát Chánh Đạo" từ google.

01:23:19.201 --> 01:23:25.440
>> GERE: Ngay cả những giáo lý trừu tượng nhất của Đức Phật
cũng chỉ nói về một thực tế: đạo đức.

01:23:25.509 --> 01:23:33.183
Đức Phật đã dạy, lòng từ bi xuất phát từ lẽ vô thường của
sự hiểu biết, tính tạm thời và lưu lượng:

01:23:33.252 --> 01:23:41.959
làm thế nào để một điều này hòa vào một điều khác,
làm thế nào để mọi thứ và mọi người kết nối với nhau.

01:23:42.028 --> 01:23:43.629
>> BROWN: "Khi điều này là,

01:23:43.697 --> 01:23:46.031
điều đó là.

01:23:46.097 --> 01:23:48.899
Từ những phát sinh này

01:23:48.968 --> 01:23:54.673
có những phát sinh đó.

01:23:54.741 --> 01:24:01.047
Khi điều này không, điều đó không.

01:24:01.116 --> 01:24:03.518
Từ sự chấm dứt này

01:24:03.586 --> 01:24:07.355
có sự chấm dứt đó."

01:24:10.527 --> 01:24:12.628
>> 'Điều này" luôn kết nối "điều đó'.

01:24:12.697 --> 01:24:17.965
Mọi thứ đều kết nối với mọi thứ khác.

01:24:18.035 --> 01:24:19.536
Bạn không bao giờ sống cho bản thân.

01:24:19.603 --> 01:24:23.273
Bạn luôn sống cho một gia đình, một xã hội, một nền văn hóa.

01:24:23.341 --> 01:24:27.911
Bạn liên tục tương tác với người khác trong tất cả thời gian.

01:24:27.979 --> 01:24:33.852
Vì vậy hạnh phúc của ta phụ thuộc vào hạnh phúc của họ.

01:24:33.920 --> 01:24:42.930
Làm sao chúng ta có thể hạnh phúc khi chỉ mình chúng ta hạnh phúc--
như là chỉ có một hòn đảo hạnh phúc trong một đại dương đau khổ.

01:24:42.996 --> 01:24:45.997
Dĩ nhiên điều đó là không thể.

01:24:49.571 --> 01:24:54.275
>> GERE: Đức Phật kích động lòng từ bi trong các môn đệ
của mình để truyền bá ra cộng đồng.

01:24:54.343 --> 01:24:57.044
Tuyên thệ sẽ thanh tịnh và nghèo đói,

01:24:57.113 --> 01:24:58.447
họ lang thang trên các con đường,

01:24:58.515 --> 01:25:02.651
mang giáo lý của Đức Phật đi khắp thế giới.

01:25:06.758 --> 01:25:13.565
"Hãy ra đi, các nhà sư, hãy vì hạnh phúc của nhiều người,
hãy mang lòng từ bi đến cho thế giới.

01:25:13.633 --> 01:25:21.105
Có những chúng sinh mang đôi mắt lắm bụi trần,
họ sẽ diệt vong nếu không nghe thấy điều giáo lý.

01:25:21.174 --> 01:25:26.778
Nhưng nếu họ chịu lắng nghe, họ sẽ được giải thoát."

01:25:26.847 --> 01:25:30.150
>> Các nhà sư tồn tại bằng cách khất thực.

01:25:30.217 --> 01:25:32.952
Ta thường nghĩ khất thực là một điều xấu.

01:25:33.021 --> 01:25:39.926
Nhưng khất thực trong trường hợp này là một điều tốt.
Đó là dấu hiệu của một tinh thần thanh tịnh.

01:25:39.995 --> 01:25:43.732
>> Bạn không được xin một bữa ăn trưa hôm nay cho ngày mai--

01:25:43.801 --> 01:25:45.701
mà chỉ xin cho hôm nay.

01:25:45.768 --> 01:25:48.604
Sau đó bạn không được ăn trưa cho đến sáng ngày hôm sau.

01:25:48.672 --> 01:25:50.873
Khi đó bạn sẽ ra ngoài để xin một buổi ăn trưa khác.

01:25:50.941 --> 01:25:52.676
Và để đổi lấy một bữa ăn trưa,

01:25:52.743 --> 01:25:54.076
bạn tặng họ một bài giảng,

01:25:54.144 --> 01:25:55.779
trừ khi họ nói, "Chúng tôi không muốn nghe gì hết."

01:25:55.847 --> 01:25:56.847
Thì bạn không giảng.

01:25:56.914 --> 01:26:00.751
Nhưng đó là điều duy nhất--
buộc bạn phải tiếp xúc với cộng đồng giáo dân.

01:26:00.819 --> 01:26:09.629
>> Và nếu bạn không phục vụ họ, không làm điều gì hữu ích cho họ,
họ sẽ không đặt bất cứ thứ gì vào bát của bạn,
và đó là sự kết thúc trong cộng đồng của bạn.

01:26:13.635 --> 01:26:21.141
>> GERE: Chính Đức Phật cũng đã lang thang khắp miền Đông Bắc Ấn Độ,
giảng dạy và thu nhận đệ tử mới mọi nơi mà Ngài đi qua.

01:26:21.209 --> 01:26:24.911
Bạn không cần phải xuất gia để thành một Phật Tử.

01:26:24.980 --> 01:26:28.148
Đức Phật giảng dạy cho tất cả mọi người.

01:26:38.161 --> 01:26:42.031
>> BROWN: "Mọi thứ đều đang bùng cháy.

01:26:42.100 --> 01:26:45.903
Đang bùng cháy là gì?

01:26:45.971 --> 01:26:48.839
Đôi mắt đang bùng cháy.

01:26:48.907 --> 01:26:53.078
Mọi thứ nhìn từ đôi mắt đều đang cháy.

01:26:58.085 --> 01:27:00.987
Đôi tai đang cháy

01:27:01.054 --> 01:27:02.889
Vì sao cháy?

01:27:04.025 --> 01:27:08.295
Mọi thứ nghe bằng đôi tai đều đang cháy.

01:27:19.609 --> 01:27:21.476
Mũi đang cháy.

01:27:21.545 --> 01:27:27.550
Những mùi hương được đốt cháy.

01:27:27.619 --> 01:27:29.653
Lưỡi đang cháy.

01:27:29.720 --> 01:27:35.191
Vị giác được đốt cháy.

01:27:35.260 --> 01:27:39.229
Cơ thể đang cháy.

01:27:39.299 --> 01:27:43.035
Tâm trí đang cháy."

01:27:43.102 --> 01:27:44.970
>> Chúng ta là ngọn lửa.

01:27:45.039 --> 01:27:49.609
Có thể chúng ta không biết, nhưng chúng ta đang trong ngọn lửa,
và chúng ta có thể dập tắt được lửa đi

01:27:49.677 --> 01:27:52.279
Chúng ta bị đốt cháy bởi ham muốn,

01:27:52.346 --> 01:27:54.848
Chúng ta bị đốt cháy bởi lòng tham nhục dục.

01:27:54.917 --> 01:28:04.392
Các thứ đó ngoài tầm kiểm soát.

01:28:04.462 --> 01:28:07.697
>> Đức Phật có giảng về "Tam Độc",

01:28:07.766 --> 01:28:12.402
là tham lam, sân hận và vô minh,

01:28:12.470 --> 01:28:16.940
Tam Độc đã tạo ra ngọn lửa thế nào,

01:28:17.008 --> 01:28:24.883
và chúng ta không thể phủ nhận Tam Độc.

01:28:24.952 --> 01:28:31.023
nhưng phải thừa nhận rằng nếu bạn quay chúng lại,
bạn sẽ đến mặt đối lập của chúng.

01:28:31.092 --> 01:28:33.893
Thay vì tham lam, bạn có lòng hảo tâm.

01:28:33.962 --> 01:28:38.799
Thay vì giận dữ, bạn có lòng trắc ẩn, từ bi.

01:28:38.868 --> 01:28:43.671
Thay vì vô minh, bạn có trí tuệ.

01:28:52.516 --> 01:28:56.186
>> GERE: "Ta có thể nói giáo lý của ta thật ngắn gọn"
Đức Phật nói,

01:28:56.254 --> 01:29:03.161
"Ta cũng có thể giảng chi tiết.
Người thấu hiểu được thì rất khó tìm."

01:29:05.132 --> 01:29:10.034
>> Chuyện kể rằng có những người đến bên Đức Phật và nói:

01:29:10.102 --> 01:29:18.879
"Con không nghe Ngài giảng nữa vì Ngài không nói cho con biết
liệu có cuộc sống sau khi chết hoặc có một thế giới khác không."

01:29:18.947 --> 01:29:24.819
Đức Phật nói, "Ta có bao giờ nói rằng ta sẽ cho các người
câu trả lời về những việc thế này?"

01:29:24.887 --> 01:29:26.588
"Không, thưa Ngài, không có."

01:29:26.656 --> 01:29:32.261
"Các người có hiểu vì sao ta không bao giờ
nói về câu trả lời cho những việc này?

01:29:32.328 --> 01:29:35.532
Bởi vì đây không phải là những điều mà các người cần biết.

01:29:35.599 --> 01:29:40.003
Điều mà các người cần biết là làm sao để giải quyết những đau khổ,

01:29:40.072 --> 01:29:47.945
bởi vì ngay chính lúc này, điều khiến các người hỏi câu hỏi đó
chính là đau khổ."

01:29:48.013 --> 01:29:51.849
>> GERE: Đức Phật là người có quan niệm thực dụng (về tinh thần).

01:29:51.918 --> 01:29:55.721
Ngài không mong đợi những người theo Ngài đồng ý
với tất cả những điều Ngài giảng.

01:29:55.789 --> 01:30:00.694
Ngài khuyến khích họ thảo luận và tranh luận,
để thử thách Ngài.

01:30:00.761 --> 01:30:10.139
>> Đức Phật nói, "Các người không nên vì tôn kính mà chấp nhận
những điều ta giảng dạy, hãy tự trãi nghiệm cho bản thân."

01:30:10.206 --> 01:30:17.846
Ngay cả Đức Phật, để đạt được sự giác ngộ cuối cùng
cũng là điều vô cùng khó khăn.

01:30:17.914 --> 01:30:24.020
Vì vậy qua nghiên cứu logic những điều Ngài giảng,

01:30:24.088 --> 01:30:36.000
Nếu có gì đó mâu thuẩn trong lời của Đức Phật,
chúng tôi có quyền từ chối nó.

01:30:36.068 --> 01:30:41.072
>> GERE: Khi Đức Phật thu nhận thêm rất nhiều đệ tử nữa,
câu chuyện lan truyền về quyền năng của Ngài

01:30:41.142 --> 01:30:45.312
hòa trộn với những điều tuyệt diệu của thế gian

01:30:45.380 --> 01:30:53.887
>> BROWN: Một câu chuyện kể rằng 500 thanh củi
được mang đến theo yêu cầu của Đức Phật. (?)

01:31:01.397 --> 01:31:16.947
Trong câu chuyện khác, có một con voi điên chạy rất nhanh xuống đường phố,
khiến mọi người tháo chạy, chỉ có Đức Phật vẫn còn, lặng lẽ chờ đợi.

01:31:19.184 --> 01:31:23.055
Con voi được thu phục bằng lòng từ bi rạng rỡ của Đức Phật,

01:31:23.123 --> 01:31:30.763
con voi quỳ trước Ngài, và Đức Phật vỗ nhè nhẹ vào thân nó.

01:31:52.590 --> 01:31:58.461
Vì một phép màu nào đó mà bạn không thể hiểu được.

01:31:58.530 --> 01:32:05.971
Vì vậy tôi nghĩ trong thế kỷ này, chúng tôi có thể tìm thấy
một vài ý tưởng mới hoặc sự kiện mới.

01:32:06.039 --> 01:32:17.315
Cho đến nay, chúng tôi đã dành tất cả tâm lực và thời gian
cho nghiên cứu vấn đề này, không phải trong thế giới tâm linh.

01:32:17.384 --> 01:32:23.589
Hộp sọ này, một không gian nhỏ,
nhưng chứa rất nhiều điều bí ẩn.

01:32:23.658 --> 01:32:28.329
>> Các lĩnh vực lớn của kiến thức như 'Trái Đất là
trong vũ trụ" chỉ là hiểu biết rất nhỏ.

01:32:28.397 --> 01:32:30.565
Ý tôi là, ta chỉ biết rất ít--nhỏ như hạt bụi.

01:32:30.633 --> 01:32:35.772
Và vũ trụ là những gì chúng ta không biết,
nó sẽ luôn luôn là vậy.

01:32:35.839 --> 01:32:39.542
Khi chúng ta tìm hiểu thêm, nó cũng vẫn như vậy,

01:32:39.610 --> 01:32:49.787
vì ta không biết nó bao la-- nó to lớn không kể xiết,
hơn bất kỳ thứ gì chúng ta từng biết.

01:32:56.461 --> 01:33:16.451
>> BROWN: Trong một câu chuyện về một phép màu kỳ lạ nhất,
Đức Phật bước đi trên trên một đường nạm đá treo giữa không trung
trong khi các tia nước và lửa lóe lên từ cơ thể Ngài, bắn ra ngoài vũ trụ.

01:33:24.094 --> 01:33:36.475
Và khi Đức Phật ngồi trên một đóa sen để thuyết pháp,
Ngài nhân bản chính mình, làm bầu trời tràn ngập hình ảnh
Đức Phật trong sự ngạc nhiên của mọi người.

01:33:43.150 --> 01:33:45.384
>> Chúng ta tin điều đó theo nghĩa đen?

01:33:45.452 --> 01:33:49.021
Chúng ta tin theo nghĩa đen thì có vấn đề gì?

01:33:49.089 --> 01:33:54.495
Rất nhiều câu chuyện kỳ diệu về những điều thật sự
trong sự ngạc nhiên thực sự của tất cả.

01:33:54.563 --> 01:34:09.545
Điều rất thực tế là trong một thời gian và không gian không xác định,
đã đưa đến thời điểm này khi chúng ta ngồi đây trò chuyện với nhau,
là một điều hết sức kỳ diệu.

01:34:09.614 --> 01:34:25.697
>> Ngồi đây trong một căn phòng, với một ly cafe,
uống cafe bằng một chiếc ly sứ trắng-xanh tuyệt đẹp,
còn gì kỳ diệu hơn thế?

01:34:25.766 --> 01:34:36.176
Cuộc sống mỗi ngày chung quanh ta quá đáng ngờ nhưng rất vẻ vang,
ta còn cần phép lạ nào hơn nữa?

01:34:36.244 --> 01:34:38.813
Và đó là những gì Đức Phật giảng dạy.

01:34:38.881 --> 01:34:44.452
Đó là những lời dạy kỳ diệu của Đức Phật.

01:34:47.790 --> 01:34:52.494
>> GERE: Đức Phật đã dạy, bạo lực luôn dẫn đến bạo lực nhiều hơn.

01:34:52.562 --> 01:34:57.267
"Để một sự giết chóc đi với sự giết chóc.
Đế chinh phục đi với chinh phục.

01:34:57.335 --> 01:35:01.338
Người làm kẻ cướp sẽ càng cướp bóc hơn."

01:35:01.407 --> 01:35:08.980
Chiến tranh là điều phổ biến vào thời của Đức Phật,
tàn phá vùng đông bắc Ấn Độ hết lần này đến lần khác.

01:35:11.718 --> 01:35:14.587
Mặc dù các vị vua và quan đã tìm hỏi ý kiến của Ngài,

01:35:14.655 --> 01:35:18.257
Đức phật không đưa ra cho họ chiến lược nào.

01:35:18.326 --> 01:35:22.261
Ngài bất lực để ngăn chặn sự chém giết và đánh nhau.

01:35:22.330 --> 01:35:35.010
Ngay cả đàn ông, phụ nữ, trẻ em thuộc vương quốc khi xưa của Ngài
bị thảm sát bởi một ông vua tàn bạo: trói vào hố để các con voi chà đạp.

01:35:38.883 --> 01:35:43.453
Có người nói rằng Đức Phật đã nhận được tin trong im lặng.

01:36:08.349 --> 01:36:22.898
>> Đức Phật không thành công, nhưng chúng ta cũng như Đức Phật,
liên tục thất bại, một phần đau khổ của chúng ta là do chúng ta,
chúng ta thừa nhận thất bại là của chúng ta.

01:36:22.966 --> 01:36:25.601
>> Phật Giáo không tranh luận với thực tế.

01:36:25.669 --> 01:36:35.780
Luôn luôn có cả 2 - khả năng giác ngộ trong thời điểm bất kỳ
và khả năng tổn thương khủng khiếp bất kỳ lúc nào,

01:36:35.848 --> 01:36:42.454
và nếu chúng ta đánh lừa bản thân trong suy nghĩ sẽ vượt qua nó,
chúng ta sẽ bị tổn thương khủng khiếp.

01:36:42.522 --> 01:36:47.427
>> GERE: Đức Phật nói, thay đổi phải đến từ bên trong.

01:36:47.494 --> 01:36:58.472
>> Đức Phật luôn bắt đầu với cái tâm, và nói về những bạo lực trong tâm,
rằng bạo lực trên thế giới là kết quả của bạo lực trong tâm.

01:36:58.540 --> 01:37:01.241
>> Cây cối sống bằng rể của nó.

01:37:01.310 --> 01:37:04.479
nếu bạn thay đổi rễ, bạn sẽ thay đổi cây.

01:37:04.547 --> 01:37:07.282
Văn hóa sống trong mỗi con người.

01:37:07.350 --> 01:37:09.586
Nếu bạn thay đổi trái tim con người,

01:37:09.653 --> 01:37:12.589
văn hóa sẽ thay đổi theo.

01:37:22.634 --> 01:37:29.908
>> GERE: Trong nhiều thập kỷ, Đức Phật chia sẻ
giáo lý của mình khắp miền đông bắc Ấn Độ.

01:37:29.977 --> 01:37:31.510
"Đưa tất cả chúng sinh đến bờ hạnh phúc,"

01:37:31.578 --> 01:37:37.650
Ngài dạy, "yếu ớt hay mạnh mẽ, vĩ đại hay nhỏ bé.

01:37:37.719 --> 01:37:46.226
Đưa chúng sinh trở nên yêu mến mọi sinh vật,
như người mẹ yêu thương đứa con duy nhất của mình."

01:37:46.294 --> 01:37:54.069
Chân trần trong áo choàng, Ngài vẫn đi bộ trên đường khi đã 80 tuổi,
nhưng tuổi già vương theo bước Ngài.

01:37:54.137 --> 01:37:55.403
Ngài bị tổn thương.

01:37:55.471 --> 01:38:01.844
Dạ dày của Ngài thường xuyên đau đớn.

01:38:01.912 --> 01:38:06.550
"Ta đã già, kiệt sức," Ngài nói với một đệ tử thân cận,

01:38:06.618 --> 01:38:12.857
"giống như một chiếc xe xiêu vẹo chạy bằng dây đai mỏng manh."

01:38:12.925 --> 01:38:20.232
Thế giới này thật ngọt ngào, Ngài nói, rằng Ngài
muốn sống tối thiểu một thế kỷ.

01:38:20.300 --> 01:38:24.303
Nhưng Ngài đã già yếu và kiệt sức.

01:38:28.810 --> 01:38:37.419
Ngài ngã bệnh ở gần làng Kushinagar, một nơi hẻo lánh
ở gần biên giới Nepal, khi Ngài nhận được một bữa ăn chết người.

01:38:37.487 --> 01:38:39.988
Thức ăn đã hôi thiu.

01:38:40.057 --> 01:38:49.865
>> Ngài ăn những gì được ban tặng, và nói rằng Ngài biết nó tệ,
nhưng Ngài vẫn nhận vì dù sao nó cũng được tặng và Ngài không muốn
người ban tặng nó cảm thấy buồn,

01:38:49.934 --> 01:38:52.436
vì đó là thời đại của Ngài.

01:39:11.659 --> 01:39:18.732
>> GERE: Ngày nay, Kushinagar được khách hành hương tôn kính
xem như là nơi cuối cùng Đức Phật còn tại thế.

01:39:22.504 --> 01:39:32.281
Tại làng Kushinagar, nơi Ngài đã quá yếu và yêu cầu
đặt Ngài bên trong một khu rừng Sala yên tĩnh.

01:39:32.350 --> 01:39:37.555
Khi đưa Ngài đến nơi cuối cùng, các đệ tự của Ngài bắt đầu khóc,
vô cùng sầu thảm.

01:39:54.875 --> 01:39:57.109
Nhưng Đức Phật trấn an họ.

01:39:57.177 --> 01:40:04.785
"Mọi thứ đều thay đổi," Ngài nói.
"Bất kỳ điều gì cũng được sinh ra rồi bị phân rã."

01:40:04.853 --> 01:40:08.055
>> Ngài đang nói về quá trình tự nhiên

01:40:08.123 --> 01:40:17.466
Ngài nói với các đệ tử: "Dùng thời điểm này, sử dụng năng lượng ở đây,
ngay cả điều này, hãy tự mình giác ngộ."

01:40:17.535 --> 01:40:25.676
Vậy Ngài dùng cả cái chết của mình và nỗi buồn của họ như là
một thời điểm để nhắc nhở họ về những nhiệm vụ thực sự phải làm.

01:40:29.448 --> 01:40:37.923
Những gì Ngài đang làm là kêu gọi những người thân cận
cùng Ngài bước vào trãi nghiệm.

01:40:37.990 --> 01:40:46.701
Tôi không nghĩ những điều Đức Phật giảng là cách lập luận
chống lại đau buồn hay mất mát.

01:40:46.768 --> 01:40:52.973
>> Các lời dạy đó nếu tạo ra bất kỳ ý nghĩa nào, chính là
ý nghĩa trong những hoàn cảnh bình thường, trong cuộc sống bình thường.

01:40:53.041 --> 01:40:57.244
Và trong cuộc sống bình thường, chúng ta đau buồn khi chúng ta mất đi.

01:40:57.313 --> 01:40:59.080
Ta--ta đau khổ. Ta--

01:40:59.148 --> 01:41:02.884
Khi ta đau, ta nói "ouch."

01:41:09.160 --> 01:41:11.662
Phật giáo đang cố gắng nhìn mọi thứ theo cách mà họ có,

01:41:11.730 --> 01:41:15.232
cách thức mà nó có, cũng giống như nó được.

01:41:15.300 --> 01:41:16.166
Nó đau.

01:41:16.234 --> 01:41:17.033
Vì đây là cuộc sống.

01:41:17.101 --> 01:41:19.470
Đây là cuộc sống của chúng ta.

01:41:19.538 --> 01:41:23.508
Và mối quan hệ của chúng ta trong cuộc sống
có liên quan đến việc mất nó.

01:41:23.576 --> 01:41:25.745
Bạn không vượt qua được điều này.

01:41:25.812 --> 01:41:29.281
Bạn không vượt qua được họ.

01:41:29.349 --> 01:41:42.997
>> Nó được cảm nhận như những gì con người cảm nhận, và chúng ta
không phải là sỏi đá hay cỏ cây khi chúng ta vào Phật Giáo.

01:41:43.065 --> 01:41:51.874
Phật cũng cười, khóc, nhảy múa, cảm giác ngất ngây,
có thể cũng có cảm giác tuyệt vọng.

01:41:51.942 --> 01:41:54.743
Đó là những gì chúng ta biết về thế giới.

01:41:54.812 --> 01:42:03.321
Đó là cách chúng ta sống bằng tâm hồn không thể tách rời.

01:42:03.389 --> 01:42:06.090
>> GERE: Đức Phật luôn nói tạm biệt.

01:42:06.159 --> 01:42:09.729
Giờ Ngài chuẩn bị rời trái đất mãi mãi.

01:42:09.796 --> 01:42:13.066
Ngài sẽ không bao giờ tái sinh, không bao giờ chết nữa.

01:42:13.135 --> 01:42:16.637
[ tiếng chuông ]

01:42:16.704 --> 01:42:25.179
"Có thể là sau khi ta đi" Đức Phật nói với các đệ tử,
"vài người trong các con sẽ nghĩ 'giờ đây chúng ta không còn ai giảng dạy' "

01:42:25.247 --> 01:42:27.782
Nhưng đó không phải là điều mà các con thấy.

01:42:27.851 --> 01:42:32.455
Hãy để Giáo Pháp và kỷ luật ta đã dạy các con
làm người chỉ dẫn các con.

01:42:32.522 --> 01:42:36.725
Mọi thứ rồi cũng phải ra đi.

01:42:36.794 --> 01:42:41.097
Hãy phấn đấu không mệt mỏi."

01:42:41.166 --> 01:42:44.502
Đó là những lời cuối cùng của Đức Phật.

01:42:53.680 --> 01:42:57.248
>> BROWN: Đức Phật đã viên tịch trong yên bình.

01:43:04.158 --> 01:43:09.162
Đầu Ngài hướng về phía Bắc, khuôn mặt hướng về phía Tây.

01:43:14.605 --> 01:43:20.976
Câu chuyện kể rằng khi đó Trái đất rung chuyển,
và cây trong rừng đột nhiên nở hoa...

01:43:25.349 --> 01:43:33.289
cánh hoa từ cây rơi xuống đáp nhẹ nhàng trên cơ thể Ngài,
rơi trong sự tôn kính.

01:43:46.073 --> 01:43:56.851
Những bông hoa san hô và phấn hoa bạch đàn thiêng liêng
rơi xuống phủ cơ thể Đức Phật với lòng tôn kính.

01:44:12.871 --> 01:44:22.446
>> Các đệ tử của Ngài vô cùng buồn bã:
"chúng ta sẽ làm gì khi không có người giảng dạy?
Chúng ta đã mất người thầy của chúng ta rồi."

01:44:22.514 --> 01:44:28.253
Nhưng Ngài đã hướng dẫn rất đơn giản và rõ ràng:

01:44:28.321 --> 01:44:36.763
"Ta không phải là ánh sáng của các con.
Ta không phải là người nắm quyền các con.
Các con đã cùng với ta trong thời gian dài.
Các con đã có ánh sáng của riêng mình."

01:44:41.837 --> 01:44:46.975
>> Đức Phật đã thấy cái chết và sự sống là không thể tách rời.

01:44:47.043 --> 01:44:49.944
Đây là 2 mặt của 1 vấn đề.

01:44:50.012 --> 01:44:53.948
Cái chết luôn đồng hành với chúng ta.

01:44:54.018 --> 01:44:59.287
Cái chết là một phần của thế giới rộng lớn chưa được biết.

01:44:59.357 --> 01:45:11.937
Và nếu chúng ta không thể cười với ý tưởng không rõ ràng,
chúng ta đang gặp vấn đề thực sự.

01:45:12.005 --> 01:45:20.045
Đó là những điều hiện thực mà Đức Phật đã nói:
hãy cố gắng tiếp nhận những điều thực tế.

01:45:26.888 --> 01:45:30.692
>> GERE: Khi Ngài 29 tuổi và vẫn còn là thái tử Tất-Đạt-Đa,

01:45:30.759 --> 01:45:38.901
Đức Phật đã rời bỏ vợ con, gia đình để cố gắng tìm hiểu
bản chất của sự đau khổ.

01:46:04.297 --> 01:46:14.208
Ngài đã đạt được giác ngộ, chia sẽ những gì Ngài biết được,
và để lại một con đường để những người khác đi theo.

01:46:36.234 --> 01:46:40.270
Giờ Ngài đã ra đi.

01:46:40.339 --> 01:46:46.945
Trước khi viên tịch, Ngài đã đề nghị các đệ tử
hãy làm cuộc hành hương để tưởng nhớ Ngài...

01:46:49.716 --> 01:46:52.650
đến nơi Ngài đã viên tịch...

01:46:55.388 --> 01:46:58.858
đến nơi Ngài đã giảng bài giảng đầu tiên...

01:47:03.298 --> 01:47:06.533
đến nơi Ngài đã đạt được giác ngộ...

01:47:11.876 --> 01:47:14.811
và đến nơi Ngài được sinh ra.

01:47:18.015 --> 01:47:24.321
>> 4 nơi đó đánh dấu một biên niên sử thiêng liêng.

01:47:24.389 --> 01:47:32.397
Và trong khi tìm theo con đường hành hương,
bạn đang học về một câu chuyện của cuộc sống.

01:47:37.305 --> 01:47:44.344
Tại các điểm hành hương, các ngôi chùa được xây dựng,
các hình ảnh đã được tạc lên, các dấu tích đã được ghi nhận.

01:48:16.615 --> 01:48:22.855
>> GERE: Mặc dù Đức Phật đã tiên đoán những lời dạy của Ngài,
như mọi điều khác, theo thời gian cũng tan biến,

01:48:22.922 --> 01:48:27.960
Phật Giáo đã phát triển ở Ấn Độ 1500 năm,

01:48:28.027 --> 01:48:36.437
sau đó truyền đến Sri Lanka,
rồi đến Trung Á và Đông Nam Á,
Tibet, Trung Quốc, Hàn Quốc, Nhật Bản,

01:48:36.505 --> 01:48:40.942
và trong thế kỷ 20, đến Châu Âu và Châu Mỹ,

01:48:41.010 --> 01:48:46.114
thích nghi với mọi hình thức khác nhau và
giữ nguyên cách thức từ gốc rễ,

01:48:46.183 --> 01:48:55.725
thu hút hàng triệu đàn ông và phụ nữ thực hành Phật Pháp
cả trong và ngoài cộng đồng tu viện.

01:49:02.134 --> 01:49:11.811
Dù nơi đâu và ở lứa tuổi nào,
tính chất của câu chuyện vẫn được giữ nguyên.

01:49:11.880 --> 01:49:20.222
>> Đức Phật nói rằng chúng ta đã biến thế giới này thành một nơi
đau khổ, bản chất thế giới này không phải là nơi đau khổ.

01:49:20.290 --> 01:49:24.825
Thế giới này có thể là thế giới cư trú của Chư Phật.

01:49:24.893 --> 01:49:29.131
Điều đó tùy thuộc vào mỗi người chúng ta
có tự biến mình thành một vị Phật.

01:49:29.199 --> 01:49:31.367
Đó thật sự--đó là công việc.

01:49:31.434 --> 01:49:37.441
>> Nếu Đức Phật không phải là bạn,
thì Đức Phật cũng không là điều bạn quan tâm.

01:49:37.508 --> 01:49:43.614
Đức Phật là điều bạn quan tâm thì chính bạn là Phật.

01:50:04.872 --> 01:50:21.623
>> Tôi biết rằng phải có nghĩa vụ lưu giữ dấu chân Đức Phật ở một
trong những nơi linh thiêng ở Ấn Độ và Nepal, và bạn có thể đứng
vào bàn chân đó, có thể bạn nhận ra rằng: "A, 10 ngón chân"

01:50:21.692 --> 01:50:24.060
"Tôi cũng có."

01:50:30.369 --> 01:50:39.478
>> BROWN: Một câu chuyện của một vị Bà-La-Môn kể rằng một ngày nọ
tìm thấy Đức Phật dưới gốc cây, điềm tĩnh ngồi thiền.

01:50:39.545 --> 01:50:43.015
Tư tưởng của Đức Phật vẫn còn mãi.

01:50:43.083 --> 01:50:49.756
Năng lượng của Ngài phát tán đến vị Bà-La-Môn
khiến ta nhớ đến câu chuyện con voi điên.

01:50:54.229 --> 01:50:59.634
Vị Bà-La-Môn hỏi Ngài là ai.

01:50:59.701 --> 01:51:05.707
"Hãy tưởng tượng về một hoa sen đang bắt đầu
cuộc sống dưới nước" Đức Phật trả lời...

01:51:10.781 --> 01:51:15.453
"nhưng nó lớn nhanh và nhô lên mặt nước
cho đến khi nó đứng tự do.

01:51:21.627 --> 01:51:30.936
Ta cũng vậy, đã vượt lên trên thế giới
và đạt được sự giác ngộ tối thượng."

01:51:31.004 --> 01:51:36.542
"Vậy thì Ngài là ai?"
vị Bà-La-Môn tự hỏi.

01:51:36.611 --> 01:51:43.184
"Hãy nhớ rằng ta..." Đức Phật nói,
"...là một người đã thức tỉnh."

01:51:44.611 --> 01:51:49.184
Translate by Naki

01:52:12.116 --> 01:52:16.630
>> [ Nam dẫn truyện ]: Có nhiều câu chuyện về các
truyền thuyết của Đức Phật online.

01:52:16.673 --> 01:52:18.640
khám phá điều Phật giảng,

01:52:18.687 --> 01:52:20.322
thực hành thiền định,

01:52:20.372 --> 01:52:22.740
và xem thêm các cuộc phỏng vấn.

01:52:22.783 --> 01:52:25.050
Mọi thứ đều ở trang pbs.org

01:52:27.108 --> 01:52:30.332
The Buddha hiện có trên Blu-ray và DVD.

01:52:30.379 --> 01:52:35.788
Để đặt hàng hãy ghé thăm shoppbs.org và gọi cho PBS.

ZeroDay Forums Mini